- Chỉ sợ Lý Tu Viễn có toan tính không nhỏ, bất quá tiên sinh, cái này còn chưa phải là trân quý nhất, ngài xem bên kia.
Trong mười cái hố sâu cũng là một mảng sương mù mờ mịt, Vũ La theo Ngô bá qua đó. Ngô bá tiện tay vung lên sương mù lập tức bị xua tan, bên trong lộ ra mười pho tượng cực lớn, điêu khắc trông rất sống động, mặt mày tinh tế.
Những pho tượng này hoặc cầm trong tay cự phủ, hoặc trợn mắt dữ tợn, hoặc nhìn trời mà đứng. Cơ hồ mỗi một pho tượng đều như đang sống.
Mà trên thân những pho tượng này đều khoác một thân tiên giáp vô cùng hoa mỹ.
Trong khoảnh khắc sương mù vừa mới tan đi, thậm chí Vũ La có thể nhìn thấy rõ ràng, trên những tiên giáp này bay lên một mảng linh văn mờ mờ màu vàng nhạt, sau đó chậm rãi chìm vào trong tiên giáp.
Vũ La hít sâu một hơi:
- Tiến Bảo nhất phẩm hạ.
Lại là mười bộ tiên giáp nhất phẩm hạ, rốt cục là Lý Tu Viễn muốn làm gì?
Phía sau mười bộ tiên giáp nhất phẩm hạ này là một khu mộ địa, bày chỉnh tề hai mươi cái quan tài đá. Những quan tài đá này cũng chỉ dài năm thước, rộng ba thước, nhìn qua có vẻ nhỏ bé.
Vũ La tiến lên mở nắp một quan tài đá ra, bên trong lập tức bùng lên một mảng linh quang. Chỉ bằng vào lực lượng bên trong linh quang này đã có thể biết được, vật phẩm trong quan tài đá này nhất định bất phàm.
Trong quan tài đá bày một chiếc búa ngắn màu vàng, hình dáng kỳ lạ. Trên cán có khắc chín vòng phù văn màu vàng, đầu búa chỉ to bằng nắm tay.
Món Tiên Bảo này cũng là nhị phẩm trung hiếm thấy.
Vũ La mở ra liên tiếp sáu quan tài đá, trong đó có bao tay, có trường đao, có thiết thương...
Nhưng không có món nào thấp hơn nhị phẩm.
Ngô bá lại nói:
- Chúng ta cũng đã kiểm tra rồi, toàn là Tiến Bảo nhị phẩm trở lên. Món có cấp bậc cao nhất chính là một thanh Tiên Kiếm nhất phẩm hạ.
Diêu Yểu vội vàng nuốt nước bọt đánh ực.
Vũ La không tự chủ được lắc đầu:
- Lý Tu Viễn, đây là không lên tiếng thì thôi, vừa lên tiếng lập tức kinh người. Lão tồn trữ nhiều thứ như vậy, chẳng lẽ là vì chuẩn bị chiếm đoạt Tinh Vực khác ư?
Bất kể Lý Tu Viễn có dã tâm thế nào, có ý định làm gì, hiện tại người chết đèn tắt, hết thảy thành không.
Đã có những trang bị này, Vũ La võ trang cho thủ hạ của Tang Xạ Nhật rất nhẹ nhàng. Tuy rằng chưa đủ để kéo ra tỷ thí một phen với thủ hạ của các Tiên Tôn khác, nhưng duy trì an ninh hàng ngày trong lãnh địa của mình là không thành vấn đề.
Ngô bá mời Lương Mạt Vũ sang bên, bẩm báo một ít chuyện cần. Sau khi Lương Mạt Vũ trở lại bèn hỏi Vũ La:
- Có bốn đại cao thủ, ngươi có muốn hay không?
Y nói đơn giản, Vũ La nghe rất rõ ràng:
- Đây là trong nhà ngươi cho ta ư?
Lương Mạt Vũ gật đầu một cái:
- Toàn là nhị phẩm thượng, rất nhanh là có thể tấn thăng nhất phẩm. Bất quá chi phí cho bọn họ không rẻ, ngươi phải trả cho mỗi người sáu trăm vạn tiên ngọc hàng năm.
Không ngờ Vũ La lại từ chối:
- Không cần, ta tự có biện pháp.
Lương Mạt Vũ cũng gật đầu:
- Ta đoán rằng ngươi cũng sẽ không đáp ứng.
Y quay người nói với Ngô bá, Ngô bá có chút kinh ngạc, không khỏi nhìn Vũ La một cái, cái nhìn này có vài phần kính trọng.
Bất kể là ai ở vào vị trí Vũ La, dưới tình huống này điều đầu tiên cân nhắc là làm thế nào củng cố vững chắc vị trí lãnh đạo của mình. Chỉ có người chân chính cao quý mới có thể từ chối đề nghị này, bởi vì bọn họ có danh dự của mình.
Vũ La thông qua trợ giúp của gia tộc Lương Mạt Vũ, lấy được lãnh địa. Nếu còn không có bản lĩnh bảo vệ lãnh địa của mình, phải dựa vào gia tộc Lương Mạt Vũ, hắn sẽ cảm thấy không còn mặt mũi nào nhìn người khác.
Đạt tới cấp độ như Ngô bá, tự nhiên nhìn ra Vũ La đã không phải là loại thanh niên không có đầu óc, mới từ chối bốn đại cao thủ, mà là hắn có tính toán của riêng mình, còn thâm sâu hơn nữa.
Vũ La đón nhận, Ngô bá cũng sẽ không thấy kỳ quái, Vũ La cự tuyệt, ngược lại được Ngô bá tôn trọng.
Ngô bá khẽ gật đầu với hắn, sau đó bắt đầu thương lượng các loại sự vụ bên trong lãnh địa với Vũ La. Sau khi xử lý xong những chuyện này, Ngô bá bèn lập tức cáo từ, trước khi đi còn dông dài với Lương Mạt Vũ một hồi, mời y lúc rảnh trở về thăm lão gia phu nhân một chuyến. Lương Mạt Vũ luôn miệng đáp ứng.
Chờ sau khi an bài thỏa đáng đủ các loại chuyện rối bời trong lãnh địa, lúc này đã là ba ngày sau. Vũ La truyền lệnh xuống, Tang Xạ Nhật lập tức chạy tới gặp hắn.
Mấy ngày nay Tang Xạ Nhật hưng phấn bừng bừng, có cảm giác như trở lại năm xưa. Lão gặp Vũ La vẫn không chịu quỳ xuống, chỉ ôm quyền hỏi:
- Tiên sinh, ngài tìm ta ư?
Vũ La gật đầu một cái, như có điều suy nghĩ:
- Nói cho ta biết một chút đi, vì sao Ngũ Phương giới trở thành bộ dáng như vậy.
Vũ La có cảm giác như Ngũ Phương giới chính là thời không thác loạn. Ly Nhân Uyên, Ma Lạc Uyên, Nhạc Băng Uyên trong Nhược Lô Ngục, thế giới bên dưới Đoạn Lạc Cát Liệt Đái, đạo phòng tuyến của Yêu tộc ở Đông Thố... Dường như cũng nối liền với thế khác.
Tang Xạ Nhật thấy Vũ La hỏi như vậy cũng không lấy làm bất ngờ:
- Thật ra thì ta cũng không hiểu được hoàn toàn, hơn nữa có rất nhiều chuyện, sau khi ta đến Tiên giới mới từ từ tìm hiểu.
Vũ La gật đầu:
- Nói ta nghe thử phán đoán của lão thế nào.
Tang Xạ Nhật sắp xếp ý nghĩ lại một chút, sau đó mới nói:
- Chuyện của Ngũ Phương giới có hai điểm mấu chốt: Một địa phương và một người.
Vũ La thoáng động trong lòng:
- Địa phương đó phải chăng là Nhược Lô Ngục?
Tang Xạ Nhật gật đầu:
- Những chuyện này đều là ta mới biết sau khi đi tới Tiên giới. Nhược Lô Ngục bị dùng làm ngục giam ở Ngũ Phương giới, tuyệt đối là phí của trời.
- Thật ra thì Nhược Lô Ngục không phải là ngục giam.
Vũ La cảm thấy vô cùng hứng thú:
- Nói tiếp đi.
- Chuyện này phải kể từ khởi nguồn của cả Cửu Giới Tinh Hà. Cho dù là Tiên giới cũng không phải là vĩnh hằng, cũng có kiếp nạn của mình. Nguyên Hội đại kiếp, nói đơn giản một chút chính là vũ trụ đại kiếp. Mà ở lần vũ trụ đại kiếp trước có hai thứ nổi tiếng nhất, thứ nhất chính là Thái cổ Ma Long, thứ hai chính là Nhược Lô Ngục. Bất quá khi đó Nhược Lô Ngục cũng không gọi Nhược Lô Ngục, mà được gọi là Thánh Điện. Thánh Điện là thứ duy nhất có thể chống lại được Thái cổ Ma Long...
Vũ La chấn động trong lòng, Thái cổ Ma Long hắn nghe rất là quen thuộc... Ngự Xạ Tinh chính là một mảnh vụn do Thái cổ Hà Đồ đại lục năm xưa sinh ra, mười ba cái giếng thần văn, mười ba đạo Thiên Mệnh Thần Phù thiên hạ đệ nhất, phối hợp cả Thái cổ Hà Đồ đại lục mới có thể phong ấn được Thái cổ Ma Long.
Bất quá Vũ La che giấu tâm trạng rất tốt, bề ngoài vẫn bình thản như trước. Tang Xạ Nhật không cảm thấy được, vẫn đều đều nói tiếp:
- Trong Thánh Điện có vô số cường giả, nơi này giống như là một thư viện, có thể dạy học, có thể nghiên cứu tiên pháp, cũng có thể giam một số người không nghe lời vào một số địa phương nhất định. Có lẽ đây là lai lịch của Nhược Lô Ngục.
- Trong Thánh Điện tài nguyên phong phú, thông với vô số thế giới thứ cấp, sản lượng tài nguyên trong đó cơ hồ còn phong phú hơn cả Tiên giới. Đây có lẽ là lai lịch của Tam Uyên Nhược Lô Ngục, nhưng đáng tiếc là những thế giới thứ cấp kia vì vũ trụ đại kiếp đã hóa thành những hung địa, không còn vẻ huy hoàng năm nào.
- Lần trước vũ trụ đại kiếp lại tới, tinh hà hủy diệt, Thái cổ Ma Long và Thánh Điện cùng nhau biến mất. Không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, mới có Cửu Giới Tinh Hà bây giờ. Trật tự thành lập lại một lần nữa, cấp bậc năng lượng phân chia một lần nữa, vốn hết thảy những chuyện này không có liên quan gì tới Ngũ Phương giới, bất quá không ai ngờ rằng Thánh Điện lại rơi vào Ngũ Phương giới.
- Trong Ngũ Phương giới, sinh linh các tộc vốn sống chúng một cách hòa thuận, vô cùng vui vẻ. Nếu cứ phát triển như vậy, đến một lúc nào đó cũng có thể gia tăng cấp bậc năng lượng, trở thành một thành viên của Tiên giới. Nhưng Thánh Điện phát hiện chuyện này, tất cả đều thay đổi.