Mục lục
Tiên Tuyệt
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ La hai tay xòe ra:

- Thế nhưng Mộc Dịch Binh Lang đã thua rồi.

- Thế nhưng Mộc Dịch Trạc đại nhân cũng không biết, từ khi hắn trở về đến giờ còn chưa gặp qua Mộc Dịch Binh Lang...

Mọi người đều làm ra dáng bừng tỉnh. Mạc Thiên Ngôn càng tức giận cười nhạt một trận:

- Thì ra là thế, hừ!

Độc Long Đan cũng là nội đan. mặc dù có độc tính, thế nhưng độc tính này có thể dùng để tôi luyện linh nguyên, làm cho căn cơ càng thêm vững chắc. Cho nên dùng Độc Long Đan hỗ trợ tu luyện không chỉ tiến bộ tăng nhanh, hơn nữa không cần lo lắng sẽ làm cho căn cơ tu sĩ bất ổn giống như nội đan khác.

Vũ La ở một bên âm thầm cười nhạt. Mộc Dịch Trạc, lần này để xem ngươi còn có sức mạnh xoay trời chuyển đất gì không.

Cho dù thẩm vấn Mộc Dịch Trạc đến chết, hắn cũng không giao Độc Long Đan ra được.

Loại bảo vật nghịch thiên như Phù Cổ, số người trong thiên hạ biết được không đủ đầu ngón tay. Mấy người Diệp Trọng Lạc chắc chắn không biết, vậy chỉ có thể là Mộc Dịch Trạc trộm được. Nếu là bảo bối gì khác, Mộc Dịch Trạc đều tình nguyện tự mình bỏ tiền túi ra đền một cái, nhưng Độc Long Đan này, Mạc Thiên Ngôn đường đường Đại Năng đã tìm trăm năm cũng không tìm thấy, cho dù Mộc Dịch Trạc ở trong Nhược Lô Ngục bản thân tích góp vô cùng phong phú. nhưng Độc Long Đan này vẫn là không có.

Mộc Dịch Trạc chết cũng không thừa nhận, kỳ thực hắn muốn nhận rồi, thế nhưng căn bản không có biện pháp nhận, nhận rồi dù sao cũng phải giao “Tang vật” ra. hắn lấy cái gì để giao?

Mọi người ở bên cạnh đợi đủ hai canh giờ, Diệp Trọng Lạc mới vẻ mặt khó coi đi ra. nhẹ nhàng nhìn Mạc Thiên Ngôn lắc đầu.

Mạc Thiên Ngôn nổi giận lôi đình:

- Hắn có ý tứ gì? Cố ý gây khó dễ cho Cửu Huyền Môn ta phải không? Chuyện rõ ràng như vậy, hắn cũng không dám thừa nhận!

Mạc Thiên Ngôn nhấc chân muốn đi sang phòng bên. cũng không biết là muốn đích thân hỏi một chút hay là chuẩn bị động thủ hành hung Mộc Dịch Trạc. Diệp Trọng Lạc vội vàng ngăn cản:

- Mạc huynh bớt giận, chuyện này, Diệp mỗ nhất định cho ngươi một một câu trả lời công bằng...

Diệp Trọng Lạc trên người còn bị thương nào phải đối thủ của Mạc Thiên Ngôn, bị Mạc Thiên Ngôn kéo đi theo bảy tám bước, cơn tức của hắn mới thoáng hạ một chút, nhìn thoáng qua lão bằng hữu Diệp Trọng Lạc, cuối cùng dừng chân, ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng:

- Trời không cho Cửu Huyền ta hưng thịnh!

Nói xong, cô đơn vô hạn. cũng không truy cứu gì nữa. xoay người kiên quyết rời đi.

Diệp Trọng Lạc vội vã đuổi theo đi ra:

- Mạc huynh. Mạc huynh...

Những người lưu lại trong phòng đều tỏ vẻ đồng tình. Mạc Thiên Ngôn đã vì Cửu Huyền Môn mấy năm nay khổ cực bôn ba. khó khăn lắm mới thấy một tia hy vọng xuất hiện ở trước mắt. rốt cục lại không được như vậy, đổi lại là ai cũng phải phát điên cuồng.

Ý niệm trong lòng Vũ La xoay chuyển liên hồi, đương nhiên hắn cũng không phải muốn đem Độc Long Đan trả lại cho Mạc Thiên Ngôn. Độc Long Đan liên quan đến Đại Đạo của hắn. cho dù là ai cũng không thể nhượng. Thế nhưng, hắn cũng có chút mềm lòng, mình làm như vậy, thứ mình đoạt được không phải là cơ duyên của một mình Mạc Thiên Ngôn, mà là toàn bộ Cửu Huyền Môn. có lẽ cần phải bồi thường bọn họ một chút...

Một lát sau. Diệp Trọng Lạc trở lại, nhìn mọi người một chút thở dài nói:

- Khuyên can mãi, cuối cùng cũng giữ được lão Mạc lại. Chẳng qua...

Hắn nhìn thoáng quan gian phòng bên cạnh, xuyên thấu qua kẽ hở của cánh cửa còn có thể nhìn thấy Diệp Niệm Am đang hỏi han Mộc Dịch Trạc, Mộc Dịch Trạc chỉ là lắc đầu.

Diệp Trọng Lạc bất đắc dĩ thở dài:

- Quên đi, thứ còn lại các ngươi tự chia đi.

Vũ La tiến lên. trong tay đang cầm hộp ngọc màu đen đựng Giao Cân kia. cười khổ hỏi:

- Diệp đại nhân, thứ này làm sao bây giờ?

Diệp Trọng Lạc cũng khó xử. suy nghĩ một chút, sau đó mới nói:

- ngươi thu lại trước đi, lão Mạc rất xem trọng ngươi, ngươi tìm cơ hội trả lai cho người ta.

Vũ La không muốn nhận lấy chuyện khó khăn này, nhưng lại không thể cự tuyệt, miễn cưỡng thu hộp ngọc lại.

Còn lại mấy thứ kia. Vũ La chỉ lấy tám viên nội đan của Huyết Nhãn Độc Mãng Xà Vương- con Xà Vương này đẳng cấp không thua Huyết Vĩ Chu Vương, sở dĩ không kết thành Độc Long Đan chính là bởi vì nó đem lực lượng phân tán đi, trong tám cái đầu mỗi cái đều kết thành một viên nội đan.

Thi thể Xà Vương thuộc về Cốc Mục Thanh, con Huyết Vĩ Chu Vương kia mọi người cùng nhau chia, mấy thứ này đối với Vũ La không có tác dụng gì. hơn nữa hắn đã lấy nội đan Xà Vương có giá trị nhất, mấy thứ kia không thèm để mắt.

Bạch Thắng Kiếp ở bên cạnh nhìn người khác chia chác cực kỳ hâm mộ, đáng tiếc có nước bọt cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng.

Kiều Hổ không thể nghi ngờ là người chiếm ích lợi rất nhiều, được chia không ít lân xà. còn có bốn cái chân của Huyết Vĩ Chu Vương. Chuyện này coi như là gián tiếp giúp Vũ La. tất cả mọi người đều không có tâm tư truy cứu chi tiết dị thường trong lần hành động này. Nói ví dụ Vũ La làm sao biết Xà Chi nguy hiểm, hắn làm sao lại biết rất nhiều bí mật trong động thiên Thận Long?

Nếu như thực lực có thể âm thầm tu luyện, thì những kiến thức này lại không phải bế môn là có thể biết được.

Tất cả xử trí thỏa đáng. Diệp Trọng Lạc thất vọng nhìn gian phòng sát vách một chút, phất tay nói với mọi người:

- Được rồi, các ngươi lui xuống dưới cả đi.

Khi Vũ La trở về căn phòng nhỏ của mình, trời đã sắp sáng rồi.

Trong lúc rửa mặt. Vũ La nhìn kỹ bóng mình trong gương đồng một phen, bỗng nhiên bĩu môi:

- Không đủ nhẫn tâm.

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại không để ý, thậm chí có chút vui mừng nho nhỏ. Sau khi sống lại hắn một mực xem kĩ lại hồi ức một đời trước, suy nghĩ vì sao mình lại rơi vào kết cục chúng bạn xa lánh.

Nhẫn tâm.

Kiếp trước Nam Hoang Đế Quân ý chí sắt đá. sát phạt quyết đoán không chút do dự. kiếp này ở phương diện này hắn vẫn là như vậy, chỉ khi đối mặt những kẻ không phải là địch nhân, hắn càng dễ dàng mềm lòng hơn so với kiếp trước.

Giống như đối với Mạc Thiên Ngôn.

Vũ La hiện tại cũng không rõ, biến hóa này rốt cuộc là tốt hay xấu. thế nhưng dù sao cũng đã cải biến, không phải sao? chỉ cần có thay đổi, hẳn là có thể thoát khỏi kết cục của kiếp trước?

nghĩ đến kết cục của kiếp trước, cho đến bây giờ trong lòng Vũ La mơ hồ còn đau. kỳ thực đau đớn nhất cũng không phải tử vong, mà là phản bội.

Ngoại trừ nhân tố bản thân hắn mềm lòng, hắn còn dây dưa nhân quả.

Nhân quả thứ này hư vô mờ mịt. phần lớn tu sĩ không tin. thế nhưng tới cảnh giới như Nam Hoang Đế Quân mới hiểu được nhân quả đáng sợ cỡ nào!

Hàng ngàn hàng vạn đạo nhân quả. mỗi một đạo ban đầu có thể chỉ rất nhỏ bé và yếu ớt. ngay cả tu sĩ thông thường cũng không ràng buộc được. Thế nhưng càng về sau nhân quả càng nhiều, một tia nhân quả nho nhỏ, về sau sẽ diễn sinh ra rất nhiều nhân quả. Càng đi lên cao, tác dụng càng rõ ràng, nửa đời trước tu hành không chú ý, nửa đời sau nhất định bị nhân quả vây hãm. cản trở khắp nơi, không được giải thoát.

Vũ La vươn tới Đại Đạo, đạo tâm kiên định, thẳng tiến không lùi. Thế nhưng viên Độc Long Đan này lại liên hệ nhân quả giữa hắn với toàn bộ Cửu Huyền Môn.

Cửu Huyền Môn chừng mấy trăm người, nếu như dây dưa lâu. trời mới biết nhân quả lần này tương lai sẽ đáng sợ đến mức nào.

Vũ La cũng muốn chấm dứt đoạn nhân quả này sớm một chút.

Một trận tiếng đập cửa vang lên. Vũ La mở cửa. Hổ Mãnh mang theo một bầu rượu màu bích lục lớn bằng nắm tay đứng ở bên ngoài, thấy hắn liền cười:

- Uống rượu không?

Vũ La do dự một chút, gật đầu mời hắn tiến vào.

Trong phòng Vũ La bố trí rất đơn giản, ngay cả ghế cũng không có cái thứ hai, trước đây ngoại trừ Thác Bạt Thao Thiên, căn bản không có ai tới trong phòng hắn. Thác Bạt Thao Thiên tới cũng nói hai câu là đi.

Vũ La bê chiếc bàn đến bên giường, bản thân ngồi trên giường, đem cái ghế nhường cho Hổ Mãnh. Hổ Mãnh giống như làm ảo thuật lấy ra hai cái bát lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK