- Đây là bảo vật Diệp mỗ mượn từ một vị bằng hữu, một khi triển khai ra cho dù là Đại Năng cũng tuyệt khó phát hiện, chỉ cần Thập Phương Quỷ Độn tới, chắc chắn trốn không thoát.
Lão bố trí ba mươi sáu cọc trận trong Đại La Tráo, lại lấy Đại La Tráo bao phủ thiên địa, Thập Phương Quỷ Độn một khi vào tròng, ba mươi sáu cọc trận lập tức phát động, phối hợp Đại La Tráo vây khốn Thập Phương Quỷ Độn.
Vũ La âm thầm gật đầu, quả nhiên không hổ là Diệp Trọng Lạc, suy nghĩ tất cả vô cùng chu toàn.
Cọc trận không có chôn vào trong đất trước, tránh cho Thập Phương Quỷ Độn phát hiện.
Bên ngoài lại có Đại La Tráo yểm hộ, với cấp bậc của Thập Phương Quỷ Độn không có khả năng phát hiện dị thường gì.
Dưới sự chủ trì của Diệp Trọng Lạc, mai phục rất nhanh đã bố trí xong xuôi, lấy sương mù độc chướng hình cầu kia làm trung tâm, bên ngoài bố trí Đại La Tráo, ở trong Đại La Tráo ẩn giấu ba mươi sáu cọc trận.
Mảnh sương mù độc chướng dày đặc kia đường kính chừng mười trượng, phạm vi cực hạn của Đại La Tráo là ba ngàn trượng, dễ dàng bao phủ vào bên trong.
Vũ La ở ngoài sương mù độc chướng kia ba mươi trượng khoanh chân ngồi xuống, lưng dựa sương mù độc chướng, Cốc Mục Thanh lo lắng nhìn hắn, Vũ La lại mỉm cười với nàng, Cốc Mục Thanh trong lòng đau xót, lúc này cũng không oán giận đối với sự khư khư cố chấp của Vũ La, mà là tỏ ra thông cảm.
bởi vì Cốc Mục Thanh đã suy nghĩ cẩn thận rồi, Vũ La đã không phải là Nam Hoang Đế Quân, thế nhưng vẫn còn có thể tìm được cảm giác kia ở trên người hắn.
Con đường đi tới cấp bậc cường giả tuyệt không bằng phẳng, chỉ có vượt qua mọi chông gai mới có thể bước lên đỉnh, Vũ La làm như vậy, cũng không phải bị bắt buộc bất đắc dĩ, mà là tự đốc thúc chính mình: không ngừng trải qua hung hiểm, không ngừng tôi luyện bản thân!
Nàng không nói thêm gì, mặc dù rất nhiều nữ nhân trên thế giới này cuối cùng đều có nỗi oán khuê phòng, thế nhưng nếu như được chọn lại một lần, tuyệt đại đa số nữ nhân vẫn sẽ yên lặng ủng hộ người yêu của mình đi phấn đấu vì lý tưởng.
Cốc Mục Thanh chính là nữ nhân như vậy.
Mặc dù thoạt nhìn nàng rất cương cường, thế nhưng đối mặt Vũ La, nàng cũng chỉ có thể chịu đựng tất cả lo lắng và hãi hùng.
Sâu kín nhìn Vũ La, Cốc Mục Thanh chậm rãi xoay người, hai vai thon gầy nhẹ nhàng run lên, che giấu tâm tình của mình, yên lặng rời đi.
Diệp Trọng Lạc dường như nhìn ra sự bi thương của tôn nữ, thỉnh thoảng thở dài, nói với Vũ La:
- ngươi tự mình cẩn thận.
Thác Bạt Thao Thiên lại tín nhiệm hướng Vũ La gật đầu, rồi xoay người rời đi, cũng không chút dây dưa.
Vũ La gọi Diệp Trọng Lạc lại:
- Diệp đại nhân, xin rời khỏi ngoài trăm dặm.
Diệp Trọng Lạc sửng sốt:
- Vậy quá xa rồi, vạn nhất ngươi có nguy hiểm gì, chúng ta chính là không kịp cứu viện.
Vũ La lắc đầu nói:
- Thập Phương Quỷ Độn vô cùng giảo hoạt, chỉ cần cảm giác hơi chút không thích hợp thì nhất định sẽ không mắc câu. Các ngươi tới quá gần, hắn nhất định sẽ không xuất hiện.
-nhưng ngươi...
Vũ La xua tay:
- Ta có thể đánh bại Mộc Dịch Trạc, ít nhất có thể kiên trì đến khi các ngươi chạy đến,.
Diệp Trọng Lạc không khỏi có chút cảm động, khe khẽ gật đầu:
- Hảo hài tử, tự mình cẩn thận!
Vũ La gật đầu, nhìn theo Diệp Trọng Lạc và mọi người đi xa, sau đó đi ra Đại La Tráo, Vũ La lộ ra một tia mỉm cười, quay đầu lại nhìn về phía mảnh sương mù độc chướng hình cầu kia.
Các ngươi nếu như tới quá gần, chẳng phải là ta làm gì cũng sẽ bị các ngươi phát hiện sao?
Mảnh sương mù độc chướng hình cầu này ngay cả Mạc Thiên Ngôn và Diệp Trọng Lạc cũng không biết bên trong là thứ gì, thế nhưng rất sáng suốt không dám trêu chọc, chỉ là mượn dùng.
Nhiệm vụ lúc này chính là Thập Phương Quỷ Độn, không thể gây thêm phiền toái.
Thế nhưng Vũ La biết, trong này chính là một gốc Độc Đằng vạn năm!
Phàm là phóng ra độc chướng phần lớn đều là độc vật hệ thực vật, Hệ thực vật khác với hệ động vật, thuộc về cấp bậc thấp hơn, Giống như yêu thú, tu luyện mấy trăm năm là có thể rút đi thú tính, hóa thành hình người, Thế nhưng hệ thực vật, cho dù là Linh Vật Tiên Thiên như linh chi, nhân sâm, thủ ô cũng cần ít nhất vạn năm mới có thể hóa thành hình người.
bởi vì tu hành chậm rãi, cho nên tích lũy sẽ vô cùng hùng hậu.
Độc Đằng so với linh chi nhân sâm, trên tư chất Tiên Thiên kém không chỉ một điểm nửa điểm, Nói chung, Độc Đằng có thể phóng ra chướng khí ngưng mà không tán, nói rõ nó đã có linh thức nhất định, chỉ là một điểm này, hỏa hầu sẽ cần ít nhất vạn năm.
Sau đó, mỗi một vạn năm, màu sắc của độc chướng sẽ lại gia tăng một loại, Vũ La kiếp trước đã từng ở chỗ sâu trong Nam Hoang chém giết một gốc Độc Đằng phóng ra độc chướng chín màu, cây Độc Đằng kia đã có hỏa hầu chín vạn năm, chỉ kém một chút sẽ hóa thành hình người.
Chín vạn năm, một nguyên bất quá chỉ là mười hai vạn chín ngàn sáu trăm năm, có thể thấy được hệ thực vật tu hành trắc trở thế nào.
Chẳng qua cây Độc Đằng kia làm cho Vũ La thu hoạch rất phong phú, trong Nguyên Tâm của Độc Đằng ẩn chứa rất nhiều nguyên khí, hắn dùng viên Nguyên Tâm đó đổi một tấm linh phù nhất phẩm vô cùng trân quý với Nam Hoang đệ nhất phù sư Hướng Cuồng Ngôn.
Hệ thực vật không thể tu luyện nội đan, trước khi hóa thành hình người, đều sẽ có một viên Nguyên Tâm, tác dụng giống như nội đan.
Một đám sương mù độc chướng dày đặc trước mắt này chỉ là bảy màu, đã nói lên cây Độc Đằng này đã sống bảy vạn năm, so ra vẫn kém cây kiếp trước Vũ La chém giết, nhưng cũng không kém nhiều.
Nếu như đây là một con yêu thú bảy vạn năm, Vũ La đã sớm chạy được bao xa thì chạy rồi, thế nhưng hệ thực vật mà thôi, Vũ La vẫn có thể khi dễ một chút.
Kế hoạch dụ bắt Thập Phương Quỷ Độn kỳ thực nói ra rất đơn giản, Vũ La đã cắn nuốt ba phần tinh nguyên của Thập Phương Quỷ Độn, Thập Phương Quỷ Độn nhất định không cam lòng, chỉ cần Vũ La phóng ra khí tức của mình, Thập Phương Quỷ Độn nhận ra chắc chắn sẽ muốn đòi tinh nguyên đã mất của mình về.
Vũ La cùng Hổ Mãnh cò kè mặc cả, yêu cầu tự mình lựa chọn địa điểm phục kích, chính là vì tới nơi này, bắt giết Độc Đằng vạn năm.
Một mình hắn cũng không nắm chắc bình yên vô sự tiến vào cấm địa Yên Sơn.
về phần vừa nói với Mạc Thiên Ngôn mượn vụ khí dày đặc nơi này thi triển kế hoãn binh, đó thuần túy là mượn cớ mà thôi.
Thời gian ban ngày, Thập Phương Quỷ Độn sẽ không xuất hiện, Vũ La cũng không có thời gian rảnh rỗi.
Độc Long Đan là Vũ La lén lút lấy đi, còn hàm hại Mộc Dịch Trạc một phen, thế nhưng đã liên lụy Mạc Thiên Ngôn, Vũ La trong lòng không đành. Huống chi, môn nhân Cửu Huyền Môn đông đảo, dính mối nhân quả này tương lai hậu hoạn vô cùng.
Tấm đan phương Thất Chuyển Thất Kim cổ Long kia của Mạc Thiên Ngôn, bản thân hắn coi là bảo bối, ở trong mắt Vũ La lại không đáng nhắc tới. Một vị chủ dược Độc Long Đan trong đó Vũ La có thể nghĩ đến rất nhiều vật để thay thế - Nguyên Tâm của Độc Đằng vạn năm chính là một trong số đó.
Tới nơi này, trên thực tế là vì chấm dứt nhân quả với Cửu Huyền Môn.
Vũ La giả bộ phóng ra khí tức của mình, chờ đợi nửa canh giờ, xung quanh không động tĩnh gì, liền qua loa thu việc - đây là làm cho mấy người Diệp Trọng Lạc xem.
Trước khi Thập Phương Quỷ Độn xuất hiện, mấy người Diệp Trọng Lạc tuyệt đối sẽ không tiến vào Đại La Tráo kiêm tra, sự giảo hoạt của Thập Phương Quỷ Độn bọn họ cũng đều lĩnh giáo rồi.
Ngoài năm dặm, mấy người Diệp Trọng Lạc cẩn thận ẩn núp, cho dù là nguyên hồn của mình cũng không dám phóng ra, chẳng qua bọn họ có Đại La Tráo, chỉ cần có thứ gì đi vào sẽ lập tức có thể phát hiện.
Cho nên Thập Phương Quỷ Độn đến bọn họ lập tức có thể phát hiện, thế nhưng Vũ La ở trong Đại La Tráo làm cái gì, bọn họ hiện tại hoàn toàn không biết gì cả.
Cho dù là tu luyện bảy vạn năm, yêu vật Độc Đằng hệ thực vật hiện tại cũng chỉ có một cỗ ý thức bản thân mông lung mờ mịt, thậm chí cũng không tính là linh thức, chỉ có thể chủ động bắt các loại cầm điểu bay qua xung quanh mà thôi.