Ba người thu bảo bối, lặng yên không tiếng động chìm xuống dưới nước. Có trụ huyết quang hà chiếu sáng, có thể nhìn thấy hết thảy bên dưới mặt biển hết sức rõ ràng. Sau khi những con Kỹ Hồn Giải kia tiến vào bên trong đạo huyết quang, chìm xuống đáy biển.
Đáy biển nơi này có hình lòng chảo.
Dường như là do vẫn thạch va phải, đáy biển xung quanh nơi này có hình lòng chảo, thậm chí không có lỗ hổng nào. Ở giữa là một mảng bình nguyên khổng lồ, trên bình nguyên là rất nhiều kiến trúc giống như mộ huyệt liên miên bất tuyệt.
Những mộ huyệt này quả nhiên là của Cự Yêu tộc, bên thành có bậc thang, giống như từng chiếc đài cao, mỗi mộ huyệt như vậy cao tới bốn trăm trượng, chiều dài đường đáy tới sáu trăm trượng.
Khu mộ địa kéo dài liên miên bất tuyệt, lấp đầy cả đáy lòng chảo. Trung tâm là một mộ huyệt lớn nhất có hình thang, nhìn từ trên xuống có hình bát giác.
Mà trụ sáng huyết quang kia phun ra từ trung tâm của mộ huyệt lớn nhất này.
Từ trong những mộ huyệt khác cũng có những dòng huyết thủy từ đáy huyệt chảy ra, vượt qua đáy biển hội tụ vào ngôi mộ lớn nhất ở trung tâm.
Nam Vinh Ngọc Mị lên tiếng nói dưới nước:
- Cả khu mộ địa này chính là một trận pháp phòng ngự khổng lồ. Trận pháp này là do cường giả đỉnh cấp của Cự Yêu tộc bố trí sau thời thượng cổ, cho dù là ta cũng không có cách nào vượt qua.
Nam Vinh Ngọc Hồng vội vàng minh họa cho lời tỷ tỷ. Y giơ tay lên, một điểm sáng trắng bay ra, đưa thanh cốt mâu từ từ bay lên. Trên cốt mâu ngưng tụ lực lượng càng ngày càng manh.
Không cần y xuất thủ, vòng mộ huyệt ngoài cùng của khu mộ địa này xuất hiện từng đạo hào quang chiếu vào dãy núi tạo thành lòng chảo xung quanh. Dưới ánh hào quang chớp lóe liên tục, trên vách núi xuất hiện rất nhiều hư ảnh cự thú.
Đám cự thú này đứng thẳng, thân khoác khôi giáp, cầm binh khí trong tay, cao hơn bốn trăm trượng. Sau đầu khôi là đôi mắt đỏ ngầu như máu, không có bất cứ chút cảm tình nào, lạnh như băng nhìn ba người.
Vũ La hết sức bất ngờ, nhưng vẫn tỏ ra khâm phục:
- Trận pháp bố trí từ vài ngàn năm trước, nhưng vẫn còn nhạy bén tới mức này. Chỉ cần bên ngoài xuất hiện lực lượng có địch ý là có thể kích hoạt, quả thật là khó lòng tin được.
Lực lượng mỗi hư ảnh cự thú này cũng không kém gì những thượng cổ Thần Thú bị chém đầu ở nơi mà Vũ La lấy được Thú Thủ Châu Liên.
Nam Vinh Ngọc Mị nói:
- Đây mới chỉ là phòng tuyến thứ nhất, tổ tiên từng tụ tập bốn thành lực lượng của cả Bán Yêu tộc, phá vỡ phòng tuyến này xông vào. Nhưng mỗi một mộ huyệt trong đó cứng rắn vô cùng, là nguyên khối. Tổ tiên từng thử qua tất cả phương pháp xử lí, cũng không cách nào tiến vào trong đó.
Ánh mắt Vũ La nhìn vào những dòng huyết thủy liên tục không ngừng tràn vào ngôi mộ ở trung ương. Nam Vinh Ngọc Mị hiểu ý bèn nói:
- Đây chẳng qua là một đạo hào quang, cũng không phải là chất lỏng như bề ngoài. Trừ phi bản thân ta hóa thành một đạo hào quang, bằng không không có cách nào tiến vào.
Nàng vừa nói như vậy, Vũ La thoáng động trong lòng, hóa thành một đạo hào quang... Bất quá đầu tiên phải đột phá được phòng ngự của đám hư ảnh cự thú kia.
Ngôi mộ trung ương phóng xuất từng đạo bọt khí huyết quang, bao lấy những con Ký Hồn Giải, từ từ dung nhập vào trong mộ. Vũ La đi xung quanh dãy núi lòng chảo một vòng, trận pháp này không chủ động công kích, chẳng qua chỉ bảo vệ mộ huyệt. Thậm chí Vũ La nghi ngờ rằng trận pháp này thuộc loại trận pháp thượng cổ có được linh thức như trong truyền thuyết, có thể không ngừng tiến hóa hoàn thiện bản thân.
Đây cũng không phải là giả thuyết vô căn cứ, cũng giống như pháp bảo hoặc linh phù, qua thời gian dài cũng có thể sinh ra linh thức.
Vũ La đi một vòng, tới một địa phương nọ quả nhiên phát hiện ra chuyện khác thường.
Tỷ đệ Nam Vinh Ngọc Mị đi theo tới, lúc này hơn ngàn con Ký Hồn Giải đã chìm vào trong ngôi mộ trung ương. Sau khi nuốt lấy những con Ký Hồn Giải, đạo huyết quang trên ngôi mộ trung ương càng ngày càng yếu, giảm đi nhanh chóng, không bao lâu sau sẽ hoàn toàn tắt. Mà sau khi đạo huyết quang này tắt đi, những đạo huyết quang từ những mộ huyệt khác chảy vào ngôi mộ trung ương cũng sẽ dừng lại.
Vũ La quyết định mạo hiểm thử một lần.
Nam Vinh Ngọc Mị nhìn về phía trước, Vũ La đối mặt với một hư ảnh cự thú đầu đội đầu khôi bằng thép khổng lồ, trên người khoác áo giáp nặng nề dày cộp, nhưng vẫn còn rất nhiều phần thân thể lộ ra bên ngoài. Có thể nhìn ra đây là một con cự hùng Thần Thú.
Trong lúc nàng còn đang nghi hoặc, Vũ La đã ôm quyền nói với hai tỷ đệ nàng:
- Xin bệ hạ và điện hạ hộ pháp giúp ta.
Trên thực tế Vũ La không cần hộ pháp, nhưng hắn không muốn để lộ Phù Cổ. Sau khi nhờ hai người hộ pháp, Vũ La giả vờ ngồi xuống, triệu hồi hư ảnh cự hùng từ trong Thú Thủ Châu Liên ra. Hiệu quả này cũng giống như Thân Ngoại Hóa Thân của Vũ La, cho nên nhất định phải hộ pháp.
Thân Ngoại Hóa Thân không phải là pháp môn khó lường gì, huống chi “Thân Ngoại Hóa Thân” này của Vũ La vẫn chỉ là hư ảnh, chưa thực chất hóa.
Hơn nữa rốt cục là pháp môn Thân Ngoại Hóa Thân có lợi nhiều hơn hay có hại nhiều hơn, cho tới bây giờ vẫn còn tranh cãi. Cao thủ đến cảnh giới như Nam Vinh Ngọc Mị, quá nửa cho rằng hại nhiều hơn lợi. Có thể tập trung tất cả lực lượng vào một điểm, nhất định sẽ mạnh mẽ hơn. Nếu phân tán thành hai điểm, sẽ rất dễ dàng bị tiêu diệt từng phần.
Thủ đoạn của Vũ La đã phát sinh tác dụng, Nam Vinh Ngọc Mị cũng không coi trọng hư ảnh cự hùng này.
Vũ La hiểu rất rõ ràng mình và Bán Yêu tộc không phải là bằng hữu. Chỉ vì Bán Yêu tộc phong ấn, ném chuột sợ vỡ đồ mới tỏ ra cố ý xu nịnh mình, có một số việc không thể không phòng.
Hư ảnh cự hùng cứ như vậy ngông nghênh tiến tới, trên dãy núi lòng chảo lúc này đứng đầy một vòng hư ảnh cự thú mặc áo giáp tay cầm binh khí, dáng vẻ hung thần ác sát, nhìn qua bất cứ con nào cũng có thể xé xác hư ảnh cự hùng. Nhưng lúc này một màn quỷ dị xuất hiện, hư ảnh cự hùng đi tới đến bên cạnh những cự thú chiến sĩ kia, đối phương cũng không hề xuất thủ. Ngược lại chiến sĩ cự thú cự hùng còn lách người tránh ra một lối vào, để cho hư ảnh cự hùng của Vũ La tiến vào.
Hư ảnh cự hùng vừa tiến vào, các chiến sĩ cự thú kia lập tức lấp kín phòng tuyến trở lại, cảnh giác trông chừng ba người bên ngoài.
- Chuyện này...
Nam Vinh Ngọc Hồng á khẩu nghẹn lời, Nữ hoàng Bán Yêu tộc có vẻ suy tu:
- Thì ra trận pháp này chỉ đề phòng ngoại tộc, tự động mở ra cho Cự Yêu tộc.
Hư ảnh Cự hùng nhìn qua rất giống Cự Yêu tộc. Trên thực tế cự hùng này chính là thượng cổ Thần Thú, có ít nhất ba thành huyết mạch liên quan với tổ tiên Cự Yêu tộc. Bãi bùn kia được Cự Yêu tộc thờ phụng như thánh địa, cũng không phải là không có chút nguyên nhân nào.
Hư ảnh cự hùng thuận lợi tiến vào giữa khu mộ địa, đạo huyết quang ở ngôi mộ trung ương đã co rút lại rất nhiều, có lẽ không bao lâu sau sẽ hoàn toàn tắt mất. Vũ La không dám trì hoãn, thành công hay không, hắn cũng chỉ có thể đánh cuộc một lần.
Mặc dù hư ảnh cự hùng có thể dễ dàng hóa thành một đạo hào quang, nhưng dù sao trong đó vẫn còn Phù Cổ lẩn trốn. Phù Cổ có thể thông qua đạo hào quang này, trà trộn vào những đạo huyết quang từ những mộ huyệt khác chảy vào trong ngôi mộ trung ương hay không, Vũ La cũng không dám chắc.
Hắn thoáng động niệm, Phù Cổ điều khiển hư ảnh cự hùng hóa thành từng đạo hào quang màu vàng nhạt, dễ dàng tan vào trong một đạo huyết quang đang chảy.
Những đạo huyết quang này vẫn đang chảy ào ạt vào ngôi mộ trung ương,
Hiện tại cảm giác của Phù Cổ cũng là cảm giác của Vũ La. Huyệt Thái Dương của Vũ La thình lình đau nhói, giống như bị một bàn tay khổng lồ bóp chặt.
Hiển nhiên Phù Cổ cũng đang trải qua nỗi đau này.
Đau đớn chẳng là gì, Vũ La chỉ cảm thấy thất vọng trong lòng, e rằng lần này phải thất bại. Nhưng vào lúc này, trên đầu của hắn có cảm giác buông lỏng, trước mắt rộng mở trong sáng.