Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông nghe xong, anh nghiến răng nghiến lợi nói: “Hẹn thời gian cố định hắng ngày để gọi video.”

“Này, Hạ Thiên Tường, anh có phải người giám hộ của em đâu, anh quản hơi nhiều rồi đấy.” Mỗi ngày gọi video một lần thì bình thường, nhưng mà ngày nào cũng gọi video trong một khung giờ nhất định thì hơi khó, ai biết được hôm nào sẽ xảy ra tình huống khẩn cấp, tất cả đều không rõ.

Hạ Thiên Tường vươn tay véo chóp mũi của Tô Nhược Hân: “Chúng ta không biết được lòng người.”

Tô Nhược Hân tưởng tượng ra cảnh một tên lính đánh thuê giết người không chớp mắt cầm súng máy bắn phá. Thôi bỏ đi, chỉ nghĩ thôi mà cô đã cảm thấy da đầu run bần bật rồi, cô nên cách Trần Sang càng xa càng tốt: “Vậy được, sau này em sẽ gọi video cho anh ta lúc trời tối.”

“Chín giờ mỗi tối, thời hạn hai tháng, còn nữa, nếu anh không có ở cạnh thì em không thể gọi video với anh ta” Nào ngờ Hạ Thiên Tường lại ngang ngược tuyên bố.



“Thế nếu như anh đi công tác thì sao?” Tô Nhược Hân cãi lại, cô rất muốn cắn người.

“Ở chung với anh”.

“Em phải đi học, Hạ Thiên Tường, em là sinh viên, không thể anh đi đâu thì em theo đó được, đúng không?” Người đàn ông này lại vô lý rồi.

“Xin nghỉ phép”

“Hạ Thiên Tường, anh lại bắt đầu thói xấu rồi, anh muốn đối xử với em một cách độc đoán, không muốn tôn trọng em có phải không?”

Tô Nhược Hân bỗng cảm thấy người đàn ông này chỉ sợ sệt được có vài phút, sau đấy lại lộ nguyên hình.



Xem ra là do anh đã quen độc tài từ trong xương cốt, cho nên những gì anh thể hiện ra ngoài lúc nào cũng đều như thế này, cô chỉ đành bó tay.

“Không phải, anh đang thương lượng với em cơ mà.” Hạ Thiên Tường ôm chặt cô gái ở trong lòng, khẽ cười.

Anh nhận ra rằng, toàn bộ sự vô lý của anh đều tụ hội ở trên người Tô Nhược Hân, cô phản đối thì hoàn hoàn toàn vô ích.

Anh cũng nhận ra, bây giờ cô gái này ngày càng không sợ anh nữa rồi.

Thế nhưng anh cam tâm tình nguyện chiều chuộng cô, bằng lòng yêu chiều cô, bất cứ ai cũng không có quyền can thiệp.

“Nếu là thương lượng, vậy thì em không đồng Ý đi cùng khi anh đi công tác. Em là sinh viên, sinh viên phải ra sinh viên, việc học quan trọng nhất.” Tuy đại học Nam Kinh không phải ngôi trường mà cô mong muốn, nhưng cô vấn có ý định nghiêm túc học hết Các môn trong bốn năm đại học, nâng cao y thuật của mình và làm cho bản thân càng ngày càng mạnh mẽ hơn.

“Được, trong hai tháng tới anh sẽ không đi Công tác.” Hạ Thiên Tường nói xong liền lấy điện thoại ra, sau đó trao quyền cho Phương Tấn ngay trước mặt Tô Nhược Hân.

“Thông báo xuống cấp dưới, huỷ bỏ tất cả lịch công tác trong vòng hai tháng tới kể từ hôm nay, oả lịch trình buổi tối cũng huỷ hết.”

“Anh Hạ, lịch trình trong nửa tháng của anh được sắp xếp cả rồi, cũng đã báo cho đối phương, anh thật sự muốn huỷ bỏ sao?”

Phương Tấn nhức đầu, anh ta không biết Hạ Thiên Tường đang giở trò gì.

Tập đoàn Hạ Thị lúc Hạ Thiên Tường hôn mê khá loạn, cuối cùng hiện tại Hạ Thiên Tường cũng đã giải quyết gọn ghế rồi, chẳng lẽ là anh muốn bỏ mặc nó rồi giao cho nhóm giám đốc điều hành?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK