Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đều là cú đêm cả, bọn họ chưa đến, vừa hay em có thể luyện tập. Ừm, đi thay quần áo đi.” Hạ Thiên Tường nói rồi dẫn Tô Nhược Hân đến phòng thay đồ của trường đua.

Khi Tô Nhược Hân đang nghĩ mình không có quần áo đua xe thì vừa bước vào phòng thay đồ đã nhìn thấy.

Trang phục đua xe màu đỏ rất ngầu, rất đẹp.

“Em thay đi, anh ra ngoài hút thuốc.” Hạ Thiên Tường đưa bộ đồ đua mới tinh treo trong phòng thay quần áo cho Tô Nhược Hân rồi đi ra ngoài.

Lần đầu tiên anh không giở trò lưu manh cưỡng hôn cô.

Trong phòng thay đồ chỉ có một mình Tô Nhược Hân, cô nhanh chóng thay bộ đồ đua, đứng trước gương ngắm nhìn bản thân, rất ngầu, hiên ngang mạnh mẽ đến chính cô cũng không nhận ra mình.

Cô bước ra khỏi phòng thay đồ, nhìn thoáng qua đã thấy Hạ Thiên Tường.

Bên cạnh anh còn có một chiếc xe đua rất ngầu với kiểu dáng thon dài, thực sự vô cùng đẹp.

“Xe đua ở đâu vậy anh?” Tô Nhược Hân đi tới, cô không còn nhiều thời gian nữa, điều cô thiếu nhất bây giờ là tập chạy xe trên sân.

“Đã lâu không dùng đến rồi, mang ra cho em luyện tập, hừm, chơi thoải mái đi, đâm hỏng cũng không sao.” Hạ Thiên Tường lo Tô Nhược Hân không thể yên tâm lái xe, anh nói vậy giống như thứ anh tặng cho cô không phải xe đua mà là xe mô hình vậy.

Nghe Hạ Thiên Tường nói chiếc xe này để cho mình luyện tập, Tô Nhược Hân hơi giật mình: “Xe đua này bao nhiêu tiền?”

“Hỏi điều này làm gì, đây là con xe anh đã không dùng đến, bị vứt xó từ lâu rồi, vậy nên cho em luyện tay là rất hợp lý, em không phải sợ đâm đâu, đâm thế nào cũng được, đâm hỏng thì vứt.”

“Ít nhất cũng phải mấy tỷ mà anh bảo em cứ đâm thoải mái?” Quả nhiên là nghèo khó đã hạn chế trí tưởng tượng của cô, cho dù Hạ Thiên Tường đã nói ra nhưng cô vẫn cảm thấy không thể cứ thế đâm hỏng xe của anh được.

“Đúng, cứ thoải mái đi.” Nhìn vào ánh mắt sáng ngời của Tô Nhược Hân, Hạ Thiên Tường rất lịch thiệp làm động tác mời cô lên xe: “Lên xe lái thử xem thế nào đi.”

Tô Nhược Hân đặt tay lên cửa xe, còn là kiểu cẩn thận đặt lên đó, lần đầu tiên chạm vào loại xe đua kiểu dáng thon dài thế này, thông thường khi trưng bày xe, chiếc xe thế này sẽ được rào chắn lại, không phải ai cũng có thể đến gần.

Nhưng đến chỗ cô, Hạ Thiên Tường lại trực tiếp đưa cho cô chiếc xe thế này rồi xem như đồ sắt vụn để cho cô chơi.

Cửa xe đã mở.

Ghế lái cũng khác chiếc McLaren GT mà cô lái trước đó.

Chỉ một từ có thể hình dung được, đó là ‘ngầu’.

Cực ngầu.

Giàu.

Cực giàu.

Khi cô còn đang do dự không dám lái chiếc xe đua siêu khủng thế này thì Hạ Thiên Tường đã lên xe và ngồi vào ghế lái phụ: “Lên đi.”

Sau đó, giọng anh như mang theo sự mê hoặc dụ Tô Nhược Hân vô thức ngồi vào trong xe.

Hạ Thiên Tường nói nhanh về tính năng của xe và cách điều khiển.

Mấy câu nói đã giải thích xong trọng điểm cho Tô Nhược Hân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK