Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Minh Lan nhìn Hạ Thiên Tường với vẻ oán hận, người đàn ông đeo khẩu trang dù không nhìn thấy mặt, nhưng toàn thân trên dưới vẫn toát ra khí chất lạnh lùng cao quý.

Đó là khí chất khiến cô ta chỉ có thể nhìn mà không thể với tới.

Lúc này nhìn Hạ Thiên Tường cuối cùng cô ta đã tỉnh táo lại, uổng cho cô ta cách đó không lâu còn cho rằng người đàn ông này là tiểu bạch kiểm được cô gái đeo khẩu trang bao nuôi, cô ta điên rồi nên mới nghĩ như thế.

Loại khí chất cao quý lạnh lùng như khắc từ xương cốt trên người anh, chỉ có thể là anh bao nuôi phụ nữ, sao có thể là phụ nữ bao nuôi anh được.

Thân hình cao ráo của Hạ Thiên Tường tiếp tục đi về trước, giọng điệu thản nhiên lên tiếng với Minh Lan sau lưng: “Đừng quên rửa xe một tháng.”

“Không không không, em không muốn rửa xe, không muốn khi không rửa xe thay cho người ta một tháng.”

Hạ Thiên Tường đột nhiên đứng yên, đưa lưng về phía Minh Lan, lạnh lùng nói: “Cô có thể không giữ lời hứa, nhưng mà trước khi không muốn giữ lời tốt nhất cô hãy hỏi những tay đua xe ở đây hậu quả không giữ lời là gì, hỏi xong rồi hãy quyết định cũng chưa muộn.”

Nói xong người đàn ông cất bước rời đi, từ đầu đến cuối đều không nhìn Minh Lan lấy một cái.

“Tại sao? Tại sao anh lại đối xử với em như vậy?

Em với anh không thù không oán, tại sao anh lại lừa em như thế?” Minh Lan không cam lòng, nhấc chân đuổi theo Hạ Thiên Tường.

Rõ ràng Hạ Thiên Tương đưa lưng về phía cô ta, nhưng khoảnh khắc cô ta đến gần, anh đã nghiêng người tránh Minh Lan đang tiến tới: “Người dám không tôn trọng Nhược Hân sẽ không có kết cục tốt, đừng quên cô đã nói những gì với Nhược Hân ở sân tập.”

“A…” Minh Lan thét lên một tiếng, đến giờ phút này cô ta mới hiểu, thì ra từ đầu đến cuối người đàn ông này chưa từng nhìn thẳng vào cô ta lần nào, anh chỉ nhớ những lời cô ta nói khiến cô gái đeo khẩu trang xấu hổ thôi.

Bây giờ cô ta mới hiểu cái gì gọi là họa từ miệng mà ra.

Lúc ấy cô ta không nên khinh thường người phụ nữ đó.

Bây giờ bị vả mặt rất đau, thua cũng thảm hại.

“Nè, Minh Lan, cô đừng hòng chạy, xe đua mấy tỷ của tôi cháy rồi, đó là xe đua tôi cố ý cho cô thuê, cô không thể thoát được đâu, cô phải đền xe.” Quần áo bị đốt cháy thành mảnh vụn, lúc này cả người tay đua nam chật vật đuổi theo Minh Lan, chộp lấy cô ta ngay, sợ cô ta chạy đi mất.

“Hahaha, hahaha, muốn tôi đền xe đua cho anh?

Không thể nào. Tôi còn chưa tìm anh đòi bồi thường tổn thất anh mang đến cho tôi vì thua trận này đấy, tự anh ngu ngốc xảy ra chuyện, không liên quan đến tôi” Minh Lan dùng sức vùng vấy, đi về phía trọng tài.

Cô ta không muốn rửa xe, chẳng muốn rửa xe trong một tháng chút nào.

Cho nên bây giờ phải đi hỏi rõ ràng, hậu quả nếu không thực hiện lời cá cược.

“Trọng tài, có thể cho tôi biết hậu quả tôi không giữ lời khi đã cược thua không?”

Trọng tài đang đăng nhập nhóm tay đua của trận đấu tiếp theo, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Minh Lan, thản nhiên đáp: “Không giữ lời chỉ có một hậu quả, cả nước phong sát, bất kể là ngành nghề nào cũng không tìm việc được nữa.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK