Nghĩ như thế cũng nhẹ nhõm hơn.
Lái xe càng thêm vững vàng, vẫn là tốc độ như trước.
Không tăng tốc cũng không giảm tốc, ổn định chạy về trước.
Sắp đến đích rồi.
Tô Nhược Hân híp mắt, vành mắt đã ửng đỏ.
Cô thua rồi, cô thật sự sắp thua rồi.
“Soạt… Bỗng nhiên chiếc xe đua màu đỏ phía trước xẹt lửa, bốc cháy trên đường đua, khi chỉ còn cách vạch đích khoảng mười mét tông thẳng vào hàng rào bên ngoài đường đua, sau khi lật mấy vòng dừng ngay tại đó.
Xe của Tô Nhược Hân lao qua vạch đích.
Kết thúc rồi.
Trận đấu đã kết thúc.
Cô thắng rồi.
Đột nhiên cảm thấy may mắn vì thời khắc cuối cùng cô đã chọn tôn trọng sinh mạng, không đuổi theo chiếc xe đua màu đỏ một cách mù quáng.
Vừa xoay người Tô Nhược Hân đã nhào vào lòng Hạ Thiên Tường, ánh mắt kích động đỏ bừng: “Hạ Thiên Tường, em thắng rồi, anh có nhìn thấy không, em thắng rồi, em thật sự thắng rồi.”
Hạ Thiên Tường ôm cô gái lao vào lòng mình, khẽ khàng vỗ lưng cô, khàn giọng lên tiếng: “Èm, Nhược Hân thắng rồi, Nhược Hân giỏi nhất.”
Chỉ mình anh mới biết, bên trong áo sơ mi đã ướt đẫm, suốt hành trình anh đã đổ mồ hôi vì Tô Nhược Hân.
Tối nay anh đã hoàn toàn cảm nhận được cảm giác hết lần này đến lần khác đi đến bờ vực cửa tử.
Chẳng trách trên đời này không có ai muốn ngồi xe của tay mơ.
Giờ phút nào cũng là nguy hiểm.
May mà Tô Nhược Hân không khiến anh thất vọng, cô chiến thắng, cô đã thành công.
“Hạ Thiên Tường, em sắp bị dọa chết rồi này, đều tại anh nhất quyết cược đua xe gì đó với người ta, lần sau nếu còn xảy ra chuyện như vậy nữa anh phải nói trước cho em biết một tiếng, trừ phi em bằng lòng nếu không anh không được thay em đồng ý đua xe với bất cứ ai, anh đã nghe thấy chưa?”
Cuối cùng đã kết thúc, Tô Nhược Hân có thể hoàn toàn xả ra hết.
Gó trời mới biết tối nay cô căng thẳng đến mức nào.
Trước giờ chưa từng nghĩ đến cô chỉ mới thi xong bằng lái đã đến tham gia đua xe, lại còn thắng luôn tay đua xe chuyên nghiệp.
Thật sự là chuyện không thể tin nổi.
Đột nhiên phát hiện từ khi gặp gỡ Hạ Thiên Tường, cuộc đời của cô như được mở hack, chuyện gì cũng phát triển theo hướng tốt.
“Ừm, sau này xe đua của em sẽ để em tự quyết định có muốn cược hay không.” Hạ Thiên Tường mỉm cười dịu dàng tiếp tục vỗ lưng Tô Nhược Hân, nhịp tim đập kịch liệt của cô gái cũng truyền đến người anh, lần đầu tiên anh thấy Tô Nhược Hân kích động như vậy, anh rất vui, anh đã không nhìn nhầm cô.
Cô đã làm được chuyện mà rất nhiều người đàn ông cũng không làm được.