Mục lục
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người không hề ít.

Tất cả đều dựa theo phong tục địa phương nơi này, đốt giấy để tang.

Trước đây Tô Nhược Hân sợ nhất là nhìn thấy những thứ này.

Mỗi lần gặp phải đều trốn xa nhất có thể, cô sợ người chết.

Nhưng mà, từ khi ở bên Hạ Thiên Tường, cô đã trơ với đao thương từ lâu, không còn sợ gì nữa.

Theo Vũ Hạ Hàn xuống xe, nhận lấy áo tang của nhà họ Vũ khoác lên người.

“Tam Nhị, đây là ai?” Một người phụ nữ nhìn thấy Vũ Hạ Hàn xuống xe, lập tức đến đón, sau đó tò mò đánh giá Tô Nhược Hân.

Vũ Hạ Hàn đang muốn mở miệng đã bị Tô Nhược Hân ngăn cản, bất kể thế nào cũng không thể để Vũ Hạ Hàn nói ra cô là y tá của phòng khám Mạc Tử Đơn. Nếu không sẽ dẫn đến sự phẫn nộ của bọn họ, chắc chắn người trong nhà này sẽ trừng mắt với cô, hận không thể xé xác cô. Để bảo vệ mạng nhỏ, vì an toàn của chính bản thân mình, Tô Nhược Hân nói thẳng: “Tôi là bạn của anh Vũ, nghe nói bác trai qua đời nên theo tới tiễn đưa bác một đoạn đường.”

“À à, vậy vào đi.” Người phụ nữ gật đầu, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Tô Nhược Hân, kéo Vũ Hạ Hàn sang, nhỏ giọng hỏi: “Bạn gái mới à?”

“Chị, chị chớ nói lung tung, chỉ là bạn bình thường.’ Tô Nhược Hân nói là bạn bè, Vũ Hạ Hàn cũng giải thích như vậy.

Coi như thống nhất một ý.

“Xinh ghê, không thể trở thành bạn gái sao? Nếu ba biết em có bạn gái, cho dù chết cũng nhắm mắt.”

“Khụ…’ Tô Nhược Hân khẽ ho một tiếng, không ngờ nhìn Vũ Hạ Hàn không còn nhỏ bé gì nữa, mà còn chưa thành gia lập nghiệp.

Đúng như chị anh ta nói, anh ta lấy vợ sinh con, ba anh ta mới có thể an tâm mà ra đi.

“Chị, chị mà nói hươu nói vượn nữa, em sẽ không để yên cho chị đâu.” Vũ Hạ Hàn nhìn sang Tô Nhược Hân, hơi ngượng ngùng, nhưng mà, lúc này ánh mắt nhìn Tô Nhược Hân đã hoà dịu hơn rất nhiều, đúng là một cô gái xinh đẹp, chỉ tiếc là còn quá trẻ.

“Được được được, chị không nói nữa, mau vào đi thôi, anh trai, em trai và em gái đến cả rồi, chỉ chờ em về cho bọn họ một lời giải thích thỏa đáng thôi đấy.’ Vũ Hạ Vi kéo Vũ Hạ Hàn đi vào biệt thự.

Tô Nhược Hân cũng đi vào theo.

Còn cố gắng hết sức giữ vững khoảng cách một mét với Vũ Hạ Hàn.

Cô thật sự không muốn bị người khác hiểu lầm quan hệ của mình với Vũ Hạ Hàn.

Bây giờ toàn bộ ánh mắt và trái tim cô chỉ có một người đàn ông Hạ Thiên Tường.

Tất cả mọi đàn ông khác đều không lọt vào mắt cô.

Cho dù có điều kiện ưu tú như Cận Liễm, cô cũng không hề lay động, chứ đừng nói là Vũ Hạ Hàn.

Mặc dù cả bề ngoài lẫn gia thế của Vũ Hạ Hàn đều không tệ, nhưng cô không hề có ý gì với Vũ Hạ Hàn.

Trong biệt thự trang hoàng rất đẹp, có lẽ cũng chính là khung cảnh hai ba năm qua, cho dù có bao nhiêu người ởi tới đi lui cũng rất sạch sẽ.

Phòng ngủ tầng một chính là nơi đặt thi thể ông cụ.

Một chiếc quan tài màu đỏ đặt trong phòng, ông cụ yên tĩnh nằm bên trong, đã ra đi từ lâu.

Cô đi theo sau lưng Vũ Hạ Hàn nhìn sang, đúng thật là qua đời vì nhồi máu cơ tim, xem ra bác sĩ và y tá mà ông cụ mời tới lúc sắp chết chẩn bệnh rất chính xác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK