Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ - Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1153


Làm cho dư vị anh vừa cảm nhận được lại ập đến, máu trong người dường như trong chớp mắt bỗng cuộn trào.


Nếu như cô ấy vẫn không kiêng dè gì mà trắng trợn trêu ghẹo, anh sợ rằng anh sẽ không thể chống đỡ nổi Những cô gái khác đều đã từng trăm phương ngàn kế tìm cách tiếp cận mời gọi anh, nhưng anh lại không cách nào cảm thấy dễ dàng có hứng như đối với cô.


Anh biết rõ ràng rằng, hiện tại anh đang rất muốn cô.


Các đường cơ trên bắp tay Trần Phong Sinh căng cứng, bàn tay anh nâng cảm cô lên, cất giọng đè nén nói: “Cô rốt cuộc có biết tôi là ai không?”


Trương Tiểu Du bị anh dùng lực quá mạnh, đau đến mức chau mày, hàng lông mi rung rung, ánh mắt rời rạc của cô dường như đã nhận ra anh, chạm vào đôi mắt đào hoa đó, cô lập tức chửi rủa: “Đồ khốn kiếp, cái tên khốn khiếp nhà anh đã làm hỏng máy ảnh của tôi”


Bị cô mắng một hồi, mặt Trần Phong Sinh đen lại.


Không biết ý thức cô lúc này đang tỉnh táo hay vẫn đang mê loạn, qua vài giây cô lại cất tiếng khóc lóc, một lúc sau đôi bàn tay không an phận của cô đã cởi phăng áo sơ mi của anh.


Hai tay Trần Phong Sinh đang chống hai bên đầu cô, trong đôi mắt đào hoa nối lên cưồng phong, ngũ quan có một chút vặn vẹo, dường như đang cố gắng đè nén điều gì đó. Khi âm thanh của tiếng khóa kim loại trên thắt lưng anh vang lên, thì anh đã bộc phát triệt để: “Đây là do cô muốn đó nhé”


Cô đã bí mật tung tin đồn về anh, vào thời khắc này cũng hoàn toàn kích động anh muốn chứng minh bản thân mình.


‘Đồng thời, cũng đã kích thích bản năng khao khát chinh phục nguyên thủy của một người đàn ông.


“A, đau quá”


Nhìn thấy toàn thân cô co rút lại vì đau, Trần Phong Sinh có chút ngạc nhiên nhìn cô.


Những giọt mồ hôi trên đâu chảy xuống, không cách nào ngừng lại được, sự run rấy từ sâu thẳm trong tâm khiến anh muốn nhiều hơn nữa.


‘Vào một buổi tối xa lạ, tại một thành phố xa lạ.


Đây cũng là một màn kích thích triền miên mà Trương Tiểu Du chưa từng có trước đây với Ngô Huỳnh Đông ~ người bạn trai cô đã yêu năm năm.


Sáng hôm sau, Trương Tiểu Du vừa mở mắt tỉnh dậy, liền cảm thấy trời long đất chuyển, phản ứng của tứ chỉ không còn nghe theo sự điều khiển của đại não nữa.


Đau, đau lầm.


Đây là cảm giác đầu tiên của cô.


Toàn thân cô giống như vừa bị bánh xe lăn qua vậy, mới cử động một chút thôi toàn bộ xương cốt đều đau, cô ý thức quay người một chút, lòng bản tay liền chạm vào một lồng ngực ấm nóng, cô bất chợt rùng mình.


Ý thức lập tức tỉnh táo trở lại, Trương Tiểu Du bấn loạn nhìn chảm châm vào người đàn ông đang nằm bên cạnh, đôi mắt đào hoa đang híp lại, ánh mắt cảng trở nên thâm trầm.


Tình huống gì thế này”


Cô vén chăn lên, cúi đầu nhìn thấy cả hai đều đang khỏa thân, mà trong phòng đang có mùi vị không bình thường, ngoài cuộn giấy vệ sinh trên riền nhà, cô dường như còn nhìn thấy ở cuối giường có một vệt máu đỏ bằng nắm tay.


Không dám nhìn thẳng vào anh ta, những ký ức hỗn loạn tối qua đang dần đần quay trở lại “Cô thực sự không biết tôi là ai sao?”


“Khốn kiếp, đồ khốn nạn, tên khốn kiếp nhà anh đã làm hỏng máy ảnh của tôi”


“Đây là do cô muốn đấy nhé!”


Trương Tiểu Du đang cảm thấy máu xông lên não, cô suýt chứt nữa thì tức sùi bọt mép, Chuyến công tác đến Kiên An lần này tuyệt đối là một cơn ác mộng, không những phỏng vấn không thành công còn làm hỏng máy ảnh, lại gặp chuyện người bạn trai cô từng yêu năm năm qua phản bội cô, hiện tại lại vô duyên vô cớ trao đêm đầu tiên của mình cho một tên đốn mạt Trương Tiểu Du không còn lời nào để hỏi ông trời nữa, tuyệt đối là nhân duyên của cô không được tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK