“Ừm” Giọng nói Hoàng Trường Minh lúc này mới dịu lại Lam Ngọc Anh thuật lại cho anh: “Văn Nam nói với em anh ấy bỏ cuộc rồi, hơn nữa còn nhận em làm chị, gọi em một tiếng chị Ngọc Anh!”
Lúc Hoàng Trường Minh nghe thấy sửa lại cách xưng hô thành “Văn Nam”, lông mày nhất thời nhíu chặt lại, chờ đến khi nghe xong mới dãn ra.
Lam Ngọc Anh buồn cười mà đưa tay lên, xoa xoa ở giữa hai lông mày của anh, mục đích muốn nói với anh rằng anh có thể thoải mái, không cần phải nghĩ đến chuyện người khác sẽ đến đào góc tường nhà anh đâu!
“Nhưng phía bên anh, vẫn là chưa hết hy vọng đâuf”
Lam Ngọc Anh nhịn không được mà nói thầm một câu, nghĩ đến Trịnh Phương Vũ, cô cũng muốn hỏi một chuyện: “Hoàng Trường Minh, lúc anh ở khách sạn, nói nế mặt mẹ của Trịnh Phương Vũ nghĩa là sao?”
Hoàng Trường Minh nói với cô chuyện Lê Hoài Phương và người mẹ đã mất của anh là bạn học đại học với nhau, ngày giỗ mỗi năm đều sẽ phái người đến tăng hoa cúng bái.
“Hóa ra là như vậy!” Lam Ngọc Anh nghe vậy, bừng tỉnh mà gật gật đầu: “Mặc dù làm người ta rất tức giận, nhưng may mãn là vẫn chỉ là một trò đùa dai mà thôi, nếu như lòng của Trịnh Phương Vũ mà xấu xa hơn một chút, vậy thì hậu quả thực sự là không dám tưởng tượng rồi..”
Nếu như so sánh, Trịnh Phương Vũ và Lam Ngọc Thiên đều là một loại người, nhưng cũng không hoàn toàn chính xác, tính cách đều có chút ương bướng, ngang ngược, nhưng bản chất lại hoàn toàn khác biệt, chuyện lần này có thể nhìn ra được một phần, nói cách khác, nếu như độc ác mà dùng mấy loại thuốc linh tỉnh gì đó.
Lúc đó cô và Văn Nam đều quần áo không chỉnh tề, nhưng may thay trên người vẫn còn đồ che, cùng lắm thì xem như là ở bên bờ biển, ít nhất vẫn để lại cho một đường lui, chưa đến mức độ không thể khắc phục được, cũng nhìn ra được cô ấy chỉ đơn thuần là một trò đùa dai, muốn làm cho Hoàng Trường Minh hiểu lầm và tức giận.
Hoàng Trường Minh hừ lạnh một tiếng, đôi mắt lạnh lùng.
Nếu không như vậy, anh chắc chản sẽ không nể mặt ai, tuyệt đối không tha cho cô ấy!
Cánh tay Hoàng Trường Minh siết chặt trên lưng cô, nói: “Sau này lại đi về nhà cũng nhà họ Lê, anh đi cùng em”
“ Lam Ngọc Anh gật đầu, nhìn lên đồng hồ của anh, cô từ trên đùi anh đứng dậy: “Hình như đến năm phút rồi, anh nhanh tiếp tục họp đi, em xuống dưới tầng chăm Đậu Đậu!”
Hoàng Trường Minh mở miệng đáp một tiếng, trước khi cô rời đi còn véo mông cô một cái.
Lại tiếp tục mở máy tính, trên màn hình xuất hiện hình ảnh trực tiếp cuộc họp, trong phòng hội nghị, có mấy người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, lúc.
Lam Ngọc Anh cúi người dọn dẹp khay định rời đi, hình như nhìn thấy miệng ai đó đang hỏi cô là ai Sau đó, chợt nghe thấy Hoàng Trường Minh dùng tiếng Anh trả lời: “Là vợ sắp cưới của tôi”
Mặc dù cũng không phải lần đầu nghe thấy anh nói ra ba từ “vợ sâp cưới”, nhưng mỗi lần nghe được đều không nhịn được mà rung động.
Lam Ngọc Anh đã đi đến cửa, không kìm lòng được lại quay người trở lại, sau khi hôn lên má anh một cái mới chạy ra ngoài Không khống chế tốt sức lực nên vang lên một tiếng “Chụt” rất lớn.
‘Vẻ mặt Hoàng Trường Minh đơ ra, trên khuôn mặt tuấn tú xuất hiện một chút đỏ, quay vào trên màn hình những người khách đang trợn mắt há miệng, háng giọng một cái: “Khụ! Chúng ta tiếp tục!”
Buổi tối, Bánh Bao Nhỏ vừa mới ngủ thiếp đi trong nôi trẻ em, chăn bông trong tay rơi ra, Lam Ngọc Anh bị vác trên vai, đi sang phòng ngủ bên cạnh.
Đóng cửa lại, không nói nhiều l ném thẳng lên giường, ngay cả đèn cũng không mở, trực tiếp bị Từ lúc tham gia cái hội nghị kia, cô làm như vậy trước nhiều khách nước ngoài như vậy, hôn một cái, Hoàng Trường Minh thực sự chút nữa đã không nhịn được nữa, rất muốn đuối theo cô hung hãng chiếm đoạt cô, nhưng mà bây giờ cũng chưa muộ Lam Ngọc Anh biết rõ anh mà điên lên thì không cản được nổi, tránh cũng không được, nên đành phải ngoan ngoãn phối hợp.
Sau khi kết thúc, mới mở đèn lên, gioongs như từ trong nước ngoi lên vậy, ngay cả tâm cũng không cần nữa, trên người cô chỗ nào cũng là mồ hôi Lam Ngọc Anh nhìn thẳng vào hai mắt anh, nhìn thấy bờ ngực vững chãi của anh, cũng toàn là mồ hôi, dưới ánh đèn mờ ảo lại càng thêm phần gợi cảm, còn có một chút hoang dã Ánh mắt lại hướng lên trên, là xương quai hàm sắc sảo của anh, và nét mặt đầy nam tính.