Ngay lập tức, anh vứt điện thoại và sải bước về phía giường.
Ánh mắt Lam Ngọc Anh nhìn điện thoại thất thần, khi được anh đặt nằm giữa đệm mềm, nghĩ tới điều gì đó cô liền hỏi: “Hoàng Trường Minh, bốn năm qua anh thực sự chưa từng chạm vào cô ấy sao?”
“Ừ.” Một cánh của Hoàng Trường Minh chống bên người cô.
Nghe xong, cô mím môi tiếp tục hỏi: “Vậy tại sao lúc em sinh Đậu Đậu gọi điện cho anh, cô ấy nói anh đang tắm…”
“Tôi không biết.” Hoàng Trường Minh nhíu mày. Có lẽ thời gian qua lâu rồi, cụ thể thế nào anh không nhớ được.
Lam Ngọc Anh không hề nghi ngờ sự chân thật trong lời nói của anh, thật ra cũng dễ hiểu, lần mang thai trước cũng giống như vậy, tất cả đều là lời đơn phương của Lê Tuyết Trinh, chỉ là cố ý nói cho cô nghe thôi.
Chỉ có điều giờ nghĩ lại, cô cảm thấy khí chất của cố và Lê Tuyết Trinh thật sự không giống nhau, cô ta tâm cơ thâm trầm, thậm chí còn có chút đáng sợ…
Hoàng Trường Minh đột nhiên giữ lấy tay cô, ánh mắt cô bối rối, anh nắm lấy thắt lưng cô, “Nhưng có một điều chắc chắn, chỉ có em mới có thể khiến nó thức tỉnh”
“..” Lam Ngọc Anh mặt đỏ bừng.
“Nó dựng lên rồi.” Hoàng Trường Minh nghiêng người cần một cái vào tại cô “Đừng… Lam Ngọc Anh thu tay lại như bị bỏng. Đáng tiếc lời phản đối không có giá trị, Hoàng Trường Minh không buông tha, ngược lại nằm lấy tay cô tiếp tục đi xuống.
Khăn tắm bị xé ra, trong phòng dần dần tràn ngập tiếng thở dốc xen lẫn của đôi nam nữ…
Có vẻ như do mấy lần vận động kịch liệt trước nên Hoàng Trường Minh chỉ muốn có một lần đã buông tha cho cô, tuy nhiên quá trình kéo dài rất lâu, cuối cùng Lam Ngọc Anh vẫn cảm thấy không nhấc nổi tay chân, tê liệt không muốn động đậy.
Khi được anh bế lên người, cô bỗng hoảng hốt.
Hoàng Trường Minh thấp giọng cười, giơ tay vuốt mái tóc xõa của cô.
Lam Ngọc Anh giờ mới thả lỏng, dồn hết sức nặng lên người anh, trong hơi thở nồng nặc khí tức mạnh mẽ của đàn ông. . ngôn tình hoàn
So với cô, Hoàng Trường Minh sau mỗi lần vận động kịch liệt đều sảng khoái vô cùng, “Thứ sáu tôi sẽ đi New York để bàn chuyện hợp tác, em đi cùng tôi, vừa hay cuối tuần chúng ta có thể ở đó thêm hai ngày”
“Ừ.” Cảm anh đặt trên đầu của Lam Ngọc Anh, lông mày cô cong lên.
“Sáng mai em sẽ nói với Đậu Đậu, nó nhất định sẽ rất vui!”
Ngoại trừ một lần đến sở thú và sân chơi cho trẻ em, hầu như lúc nào cô và Bánh Bao cũng ở nhà, chưa từng cùng đi du lịch. Thực ra trong lòng cô luôn muốn có cơ hội được cùng con ra nước ngoài chơi như những bà mẹ khác nên không khỏi mong chờ
Sau khi nói xong, cô phát hiện sắc mặt Hoàng Trường Minh đột nhiên có chút khó coi.
Lam Ngọc Anh khó hiểu, “Làm sao vậy?”
“Ngủ đi!” Hoàng Trường Minh cứng ngắc nói.
Hắn vừa cố ý nhấn mạnh hai từ “chúng ta”, thứ hắn muốn chính là thế giới hai người, nhưng có người lại không hiểu!
Lam Ngọc Anh mở miệng muốn nói điều gì đó, nhưng anh đã đưa tay ra áp đầu cô vào ngực anh. Ngọn đèn ngủ đầu giường lập tức bị hung hăng tắt đi.
Cô lên nhìn khuôn mặt anh trong bóng tối, ngây thơ cong cong môi.
Cô thực sự cảm thấy tuổi anh càng lớn thì anh càng nóng tính…
Chớp mắt đã đến ngày đi công tác, cả gia đình ba người đáp chuyến bay quốc tế đến New York.
Ngay sau khi kiểm tra an ninh, họ đã xếp hàng để lên máy bay, Bánh Bao trông rất thích thú, vẫy vẫy hai cánh tay ngắn ngủn