Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ - Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 819


Ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào qua tấm cửa kính phía sau, Hoàng Trường Minh tạm thời đặt tài liệu trên tay xuống rồi đứng dậy thư giãn cho đốt sống cổ.


Anh lấy điện thoại, theo thói quen bấm số gọi cho cô.


Đầu dây bên kia nhận điện thoại rất nhanh, hình như Lam Ngọc Anh đang ở nhà chơi cùng Bánh bao nhỏ, trong điện thoại luôn có thể nghe được tiếng reo hò hoan hô của trẻ nhỏ. Đôi môi mỏng của Hoàng Trường Minh khế cười nhẹ, ý cười lan tới tận nơi đáy mắt.


Thật ra cũng không có chuyện gì quan trọng, anh chỉ muốn nghe giọng cô mà thôi.


“Cộc cộc!”


Lúc này tiếng gõ cửa vang lên, Hoàng Trường Minh nhỏ giọng nói: “Đợi anh một lát nhé”


Anh không hề tắt máy mà tạm úp điện thoại trước ngực, sau đó nghiêng người nhìn Phan Duy đang bước vào, trên người mặc bộ đồ vest thẳng tắp.


Phan Duy bước tới trước mặt anh, gật đầu rồi cung kính báo cáo: “Tổng giám đốc Minh, mọi thứ đều đã chuẩn bị xong, mười phút nữa cuộc họp sẽ bắt đầu!”


“Ừ” Hoàng Trường Minh nhàn nhạt đáp lại.


“Lần này tất cả các nhân viên tham dự buổi họp từ các công ty khác đều đã đến, họ đang đợi trong phòng họp ạ!” Phan Duy tiếp tục báo cáo, có điều biểu cảm trên mặt dường như hơi ngưng lại một chút, sau đó lại nói thêm một câu: “Còn có một chuyện nữa, ông Lâm hình như thân thể không được khỏe, không thể tới tham dự, là cô Tuyết Trinh tới thay…


Anh ấy cố tình nhấn mạnh như vậy là vì biết rõ Hoàng Trường Minh không muốn gặp lại vợ chưa cưới cũ này. Chỉ là câu tiếp theo còn chưa kịp nói ra thì đã thấy sếp đang trừng mắt nhìn mình bằng cái nhìn hẳn học.


Đối diện với ánh mắt như vậy, sống lưng Phan Duy bất giác căng cứng, ánh mắt đó dừng như đang muốn quát lên: “Ai cho phép cậu lắm mồm!” Khi vẻ mặt đang ngập tràn mông lung và ấm ức, anh ấy nhanh chóng nhận ra chiếc điện thoại trong tay sếp vẫn còn chưa kết thúc cuộc gọi.


Và để khiến anh có phản ứng đến mức như vậy thì dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra được người ở đầu dây bên kia là ai.


“Tổng giám đốc à, em ra ngoài chuẩn bị trước đây!”


Nhận ra bản thân đã gây ra rắc rối lớn, Phan Duy không dám hé răng thêm nửa lời, nói xong bèn lập tức chạy thẳng.


Cửa văn phòng một lần nữa đóng lại, Hoàng Trường Minh nhíu mày đưa điện thoại đặt lên tại.


Yết hầu anh khẽ giật, chưa đợi đợi anh nói thêm câu nào thì người bên kia đầu dây đã nói: “Này, anh mau chuẩn bị mở cuộc họp đi, Đậu Đậu đang bảo em chơi xếp hình cùng nó!”


Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!


“Ừ” Hoàng Trường Uyên thấy giọng nói của cô không có gì bất thường mới đáp lại.


Mười phút sau, anh xuất hiện trong phòng họp.


Lần này tất cả các nhân viên đều đến tham dự đầy đủ, thư ký mang cho mỗi người một ly nước, bản trình chiếu cũng đã chuẩn bị ổn thỏa chỉ chờ cuộc họp bắt đầu.


Nhà họ Lê có một cô con gái là Lê Tuyết Trinh, sau khi cô ta trở về nước bốn năm trước đã vào công ty làm việc, cho dù cách làm việc của Lê Tuyết Trinh vẫn chưa được chuyên nghiệp như đàn ông, nhưng ở công ty cô ta giữ một vị trí quan trọng nên tới đây tham dự cuộc họp thay cho Lê Hoài Lâm cũng là chuyện bình thường.


Lúc này, cô ta ngồi ở phía bên tay phải anh, muốn không chú ý đến cũng khó.


Hôm nay Lê Tuyết Trinh trang điểm khá cầu kỳ, từ trước đến giờ cô ta luôn là người trang điểm vô cùng nhẹ nhàng để khí chất bản thân được thể hiện một cách tự nhiên nhất có thể, nhưng mấy ngày nay cơ thể không khỏe khiến sắc mặt Lê Tuyết Trinh có chút nhợt nhạt cho nên đã trang điểm đậm để có được trạng thái tốt hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK