Mục lục
Ôm Tôi Nhé Cô Gái Nhỏ - Lam Ngọc Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 749


Cô cầu xin, cầu xin bọn chúng có thể thấy cắn rứt lương tâm mà buông tha cho cô.


Nhưng mà vô ích, không ai để ý đến nỗi sợ cùng lời van xin của cô, chỉ nhìn xuống đánh giá cô, ánh mắt hai tên kia trộm nhìn xuyên qua quần áo của cô.


“Tôi cảm thấy dáng người cô gái này không tồi, đợi lát nữa lột sạch quần áo nhìn kỹ càng một chút”


“Không.”


Lam Ngọc Anh hét to.


Người đàn ông gần nhất nở nụ cười, hai tay đè cánh tay cô xuống: “Kêu đi, kêu lớn lên, đợi lát nữa anh em chúng tôi cùng lên cũng hy vọng cô hét lớn như vậy”


“Thật sự cầu xin các người, đừng làm như vậy với tôi…


Mắt thấy có bàn tay đen duỗi đến, Lam Ngọc Anh trốn về sau không được, hai tay hai chân bị dây thừng xiết chặt không thể giãy giụa, chỉ có thể dùng sức cắn, trừng mắt oán hận: “Không được! Đừng đụng vào tôi! Đồ khốn, buông ra, bỏ bàn tay bẩn thỉu của các người ra!”


“Bop!”


Cô cũng không giữ được lâu, một bàn tay mạnh mẽ xoay qua tát mạnh xuống.


Lần này lỗ tai không ngừng cong cong, mắt cũng hoa lên.


“Mẹ nó, dám cắn tạo! Hiền lành một chút cho ông!” Người đàn ông hung hãn tức giận, nghiến răng nghiến lợi.


Lam Ngọc Anh run rẩy nhằm chặt mắt.


Thời xưa có những người phụ nữ cương trực, cô xem trong tiểu thuyết cùng phim ảnh, thấy không đáng, dù sao mạng sống là quan trọng nhất, mà hiện tại, cô cũng rất muốn làm người phụ nữ cương trực, không sợ chết, ngoại trừ Hoàng Trường Minh cô không muốn để bất cứ ai đụng vào mình, ít nhất vẫn giữ được tấm thân trong trắng.


Lam Ngọc Anh hoàn toàn bị khống chế, đập đầu vào tường cũng không có khả năng, còn có cách chết nào nữa không?


Trong tivi diễn thế nào, cô nghĩ nghĩ, nuốt nước miếng, sau đó giữ chặt lưỡi cắn rằng xuống.


Mà trong chớp mắt khi cô sắp cắn lưỡi, khóe miệng bị người kia kéo mạnh.


Bọn chúng xem chừng là kẻ già đời, đã sớm phát hiện ra hành động của cô, lập tức ngăn cản, còn bắt lấy khăn lau xe nhét vào miệng cô: “Cô yên tâm, bọn tôi sẽ không để cô chết dễ dàng vậy, nhất định sẽ để cho cô hưởng thụ tình yêu thương của mấy anh em bọn tôi.


Lam Ngọc Anh hoàn toàn tuyệt vọng.


Lúc này, cô thậm chí không thể hét lên được, chỉ phát ra mấy tiếng “ưm, ưm”, nghe ra còn giống tiếng rên rỉ.


“Anh lớn, anh nói xem thân thể nhỏ nhắn này có chịu nổi không?”


“Chịu không nổi cũng phải chịu, chúng ta chú ý một chút, đừng để cô ta tắt thở là được. Thật ra, có thể để thắng tư và thằng năm đợi lên sau.


Trong lúc nói chuyện, đã có người khóa chặt ngồi lên người cô.


Trong lúc vùng vẫy, sợi dây cột chân cô bung ra, nhưng chỉ thuận tiện cho chúng kéo sang hai bên trái phải.


Không biết bàn tay của ai duỗi ra, kéo “xẹt” một tiếng cổ áo cô rách toạt, lộ ra mờ ảo đường viền ren, xương quai xanh còn nhiều dấu vết mà Hoàng Trường Minh hôm qua đòi hỏi để lại.


Bị tên lưu manh kia nhìn thấy, khí huyết lập tức phun trào: “Oa, xem cô gái này, thoạt nhìn có vẻ đứng đắn, không nghĩ đến lại phong lưu như vậy. Tư thế này rõ ràng là cùng đàn ông phóng đãng cả đêm”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK