Vậy tức là nếu Lâm Chính muốn xử lý Smith, thì gia tộc đứng sau Anna cũng sẽ ra tay với gã.
Không chút do dự!
Đuổi cùng giết tận!
Rốt cuộc tên Lâm Chính này có ma lực gì, mà có thể khiến cô Anna và gia tộc đứng sau cô ta ủng hộ mọi hành động của anh một cách vô điều kiện như vậy chứ?
Hơi thở của Smith nghẹn lại, lúc này mới hiểu bản thân mình ngu xuẩn đến mức nào.
Gã vội vàng trả điện thoại cho Lâm Chính.
“Thầy Lâm, tôi dẫn thầy đi gặp Sóc”, vẻ mặt Smith nghiêm túc, nói đầy cung kính.
“Thái độ của anh thì sao?”, Lâm Chính lạnh lùng hỏi.
Sắc mặt Smith căng cứng, không chút do dự đáp: “Việc làm của Sóc Phương không thể chấp nhận được, anh ta buộc phải xin lỗi thầy Lâm và chịu sự trừng phạt của thầy, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không tha thứ cho anh ta”.
Xem ra những lời nói của Anna vẫn có tác dụng.
Lâm Chính cất điện thoại đi, bước về phía thang máy.
Smith vội vàng đi theo.
Còn đám người của Sóc Phương ở sau lưng gã thì đã ngây ra như phỗng, trợn mắt há mồm.
“Chuyện… chuyện này là sao vậy?”.
“Mau, gọi điện thoại nói với cậu chủ, mau lên!”.
Ở triển lãm.
Sóc Phương vẫn cầm ly rượu đi lại giữa đám người quyền quý, kết giao với những người có thể lợi dụng.
Tuy xảy ra rất nhiều chuyện không vui, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người.
Nơi này vẫn đông vui náo nhiệt.
Reng reng.
Chuông điện thoại vang lên.
“Tôi xin phép!”.
Sóc Phương mỉm cười gật đầu với khách mời, sau đó bước sang bên cạnh, lấy điện thoại ra.
“Cậu chủ, anh Smith đến rồi”, người ở bên cạnh bỗng nhỏ giọng nhắc nhở.
“Ồ?”.
Sóc Phương vô cùng ngạc nhiên, lướt nhìn hiển thị màn hình, thấy là đàn em gọi tới, cũng không quan tâm mà tắt máy luôn, rồi nhanh chân bước ra cửa.
“Anh Smith, cuối cùng anh cũng quay lại rồi! Ha ha ha, tôi muốn nói chuyện với anh về việc vừa rồi, để hóa giải hiểu lầm giữa chúng ta”, Sóc Phương mỉm cười nói.
Nhưng… Smith bơ luôn Sóc Phương, rồi nhìn ra đằng sau.
Sóc Phương tỏ vẻ nghi hoặc, cũng nhìn theo.
Lúc này anh ta mới phát hiện một người đàn ông hoàn toàn xa lạ đang đứng đằng sau Smith.
Người đàn ông này… cực kỳ đẹp trai, chẳng khác nào thiên sứ! So với người này, thì những nam minh tinh kia chẳng khác nào ngọn cỏ ven đường.
Nhưng hình như… anh ta đã gặp ở đâu đó!
Sóc Phương cảm thấy nghi hoặc trong lòng.