Từ Thiên nhìn sang Lâm Chính, lại nhìn Tô Nhu, im lặng một lát mới nói.
“Chàng trai trẻ, cậu xin lỗi cụ ông xong thì lập tức ly hôn với vợ mình, sau đó tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu nữa”.
Nghe thấy lời này, Tô Cối, Tô Cương đều sửng sốt.
Tô Nhu cũng ngạc nhiên.
Nhưng Lâm Chính lại nhìn thấu mọi chuyện.
“Là Mã Phong yêu cầu ông nói thế à?”, Lâm Chính đặt tách trà xuống.
“Bác sĩ chữa bệnh cho cụ ông là nhà họ Mã mời đến, con người tôi ân oán rõ ràng.
“Chẳng trách muốn gọi tôi đến, thì ra là vì chuyện này”, Lâm Chính lắc đầu cười nhạt: “Nhưng có lẽ các người phải thất vọng rồi, vì tôi từ chối”.
Từ Thiên nhíu mày.
“Lâm Chính, cậu đang nói gì đấy? Cậu muốn chết sao, muốn chết cũng đừng kéo chúng tôi theo!”
Tô Cương sốt ruột đến mức không quan tâm đây là đâu, lập tức la to.
“Tiểu Cương”, Tô Cối quát khẽ một tiếng.
Tô Cương im lặng.
Tô Cối vội nói: “Lâm Chính, Tiểu Cương cũng nói rồi, người trong nhà đều hy vọng hai người ly hôn, cậu chắc chắn phải ly hôn. Bây giờ sếp Từ không truy cứu trách nhiệm của cậu, chỉ muốn cậu làm một chuyện nhỏ như thế, sao cậu còn từ chối, chẳng lẽ nhất định phải làm lớn chuyện đến mức không dàn xếp được cậu mới vừa lòng?”
“Tôi không nợ nhà họ Tô các người, người tôi nợ chỉ có Tô Nhu, trừ khi cô ấy chủ động ly hôn tôi, nếu không, tôi sẽ không chủ động ly hôn với cô ấy”, Lâm Chính bình tĩnh nói.
Sắc mặt mọi người thay đổi.
“Khá có cá tính đấy!”
Mã Phong ở bên cạnh giận đến mức bật cười: “Lâm Chính, cậu thật sự cho rằng chúng tôi không làm gì được cậu sao?”
“Các người còn muốn giết tôi à?”, Lâm Chính đặt tách trà xuống nhìn anh ta một cái.
Mã Phong tiến lên mấy bước, hạ giọng cười khẩy: “Bây giờ là xã hội pháp trị, tôi cũng không có lá gan này, nhưng nhà họ Từ thì khác! Cậu tưởng bọn họ chỉ đơn giản là một doanh nghiệp tài chính ư? Bọn họ liên quan đến nhiều thứ lắm, ví dụ như khu vực xám của Nam Thành, muốn giết chết một nhân vật nhỏ như cậu thật sự đơn giản như bóp chết một con kiến vậy”.
Uy hiếp một cách trần trụi.
Nhưng Lâm Chính không sợ.
“Tôi ở Giáng Thành”.
“Giết chết một con kiến còn quan tâm nó ở dưới đất hay trên tường à?”, Mã Phong cười lạnh nói.
“Tôi vẫn câu nói cũ, tôi sẽ không ly hôn!”
“Rượu mời không uống muốn uống rượu phạt!”
Mã Phong nổi giận.
Anh ta quay đầu nhìn Từ Thiên.
Từ Thiên cũng nhíu mày!
Thật ra ông ta khá thích Lâm Chính.