“Tới lúc rồi”.
Sau khi mấy chữ đơn giản được gửi đi, hai người mặc Âu phục đeo kính đen, khoác áo gió đột nhiên đi vào hiện trường đấu giá.
Hai người này vóc dáng rất cao, khí tức dày dặn, vừa nhìn đã biết là người luyện võ. Nhưng bọn họ đeo kính đội mũ, mặc áo khoác cổ cao, hoàn toàn không nhìn rõ dáng dấp.
Không ít người ngạc nhiên nhìn lại, đều không biết là ai.
Ông Đồng tỏ ra ngạc nhiên.
Hai người đó đi đến bên cạnh Triều Chính Phong, một trái một phải nhìn hắn.
Triều Chính Phong cũng khó hiểu nhìn hai người đó: “Các người là ai? Có chuyện gì sao?”.
Một trong hai người hạ giọng nói: “Triều Chính Phong, anh và Hoa An dám gây chuyện ở chỗ ông Đồng chúng tôi, còn đe dọa những vị khách khác không cho phép họ tham gia đấu giá! Các anh thật quá đáng! Các anh nghĩ đây là đâu?”.
“Cậu nói cái gì?”, Triều Chính Phong sửng sốt.
Hắn còn chưa kịp có phản ứng, một trong hai người đột nhiên rút súng ra, nhắm vào Triều Chính Phong mà bắn.
Pằng pằng pằng pằng…
Một loạt tia lửa lóe lên, Triều Chính Phong bị bắn thành tổ ong, lập tức tử vong.
“Á!”.
Các vị khách kinh hãi kêu lên, đứng dậy chạy ra ngoài.
Hiện trường trở nên vô cùng hỗn loạn.
Ông Đồng còn kinh ngạc hơn, đang định thực thi biện pháp thì lúc này đột nhiên có một nhóm người xông vào từ bên ngoài.
Không phải ai khác mà chính là đám người Hoa An!
“Chính Phong!”.
Hoa An tận mắt nhìn thấy Chính Phong bị giết chết, gào lên thảm thiết.
“Ông Đồng! Là Hoa An!”.
“Chúng ta liều mạng với bọn họ!”.
Hai người đàn ông mặc áo choàng lập tức hét lên, sau đó cầm súng chĩa vào Hoa An.
“Minh chủ đại diện cẩn thận!”.
“Bảo vệ ông Hoa An!”.
Người bên cạnh Hoa An liên tục hét lên, kéo Hoa An tránh sang một bên, đồng thời cũng lấy súng ra. .
||||| Truyện đề cử: Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần |||||
Hoa An nổi giận, dữ tợn gào lên: “Tên họ Đồng kia! Nếu ông đã muốn đánh thì tôi cho ông toại nguyện! Mau triệu tập người giết vào đây cho tôi! Giết tên họ Đồng kia, ai dám giúp ông ta thì giết luôn cho tôi!”.
“Vâng!”.
Theo mệnh lệnh của Hoa An, đám đàn em của Hoa An xông vào hiện trường đấu giá, bắt đầu tàn sát.
Ông Đồng run rẩy cả người, đột nhiên sực tỉnh.
Ông ta nhìn về phía hai người đàn ông mặc áo choàng, nhưng lại phát hiện hai người đó đã chuồn đi từ lúc nào không hay.