Lại thấy lúc này cho dù là cung chủ hay đám người Nhị tôn trưởng, Tam tôn trưởng cũng tỏ ra rất căng thẳng.
Ai cũng đều chuyên tâm nhìn Lâm Chính.
Nói chính xác hơn là nhìn anh thi triển châm bạc, nhìn chằm chằm vào ngón tay và đầu châm của anh, không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào, không dám chớp mắt.
Anh đang làm gì thế?
Không cần nghiêm túc quá thế chứ?
Gia chủ nhà họ Trác nhận thấy có điều không ổn lập tức nói: “Côn Huyết, phải cẩn thận! Lâm Chính này… có lẽ không đơn giản”.
“Bố, bố sợ gì chứ? Bố nghĩ hắn đánh lại Kỳ Huyết của con sao? Đối phó được với Y Võ Tâm Kinh ở cấp bậc Đại Thành của con à? Bố yên tâm đi, con chỉ cần một tay là có thể giết người này”, Trác Côn Huyết tự tin nói.
Lông mày gia chủ nhà họ Trác khẽ giật, không nói thêm gì nữa.
Một phút nói nhanh thì không nhanh, nói chậm cũng chẳng chậm.
Nhưng Lâm Chính đã thi triển xong vài bộ châm. . Google 𝗇gay t𝗋a𝗇g ( 𝖳R𝑢M 𝖳R𝐔𝙔e𝗡.𝑉𝗡 )
Khí tức, sức mạnh, tốc độ đều đã tăng thêm mấy phần.
Người thường sẽ nghĩ lúc này khí thế của Lâm Chính bất phàm.
Nhưng trong mắt Trác Côn Huyết thì chẳng có gì kỳ lạ cả.
Lâm Chính cất châm bạc đi, nhìn Trác Côn Huyết: “Tôi xong rồi”.
“Vậy được, cậu chú ý đi, tôi sắp bắt đầu rồi đấy”, Trác Côn Huyết mỉm cười nói.
“Ừ, anh có thể ra tay bất cứ lúc nào”, Lâm Chính bình thản nói.
“Hừ, đồ không biết sống chết”.
Trác Côn Huyết cười khẩy, hắn bỗng nhón chân.
Vèo!
Một trận cuồng phong nổi lên.
Sau đó cả người lao thẳng về phía Lâm Chính như mũi tên.
“Nhanh quá!”
Các đệ tử đều ngạc nhiên thốt lên.
Họ không nhìn thấy được bóng dáng của Trác Côn Huyết.
Chỉ có vài trưởng lão có thực lực mạnh mới có thể nhìn thấy động tác của Trác Côn Huyết.
Hắn sắp đến gần Lâm Chính, một tay giơ tay định túm lấy trước ngực Lâm Chính.
Vừa ra tay đã sử dụng sát chiêu.
Nếu bị đánh trúng thì không chết cũng bị thương nặng.
“Lợi hại quá!”
“Đây là thực lực của người có thiên phú Kỳ Huyết cộng thêm Y Võ Tâm Kinh ở cấp bậc Đại Thành sao?”
“Thiên cung Trường Sinh có được nhân tài như vậy thì sau này thực lực chắc chắn sẽ tăng lên, đến lúc đó sợ là sẽ trở thành tai họa của Cô Phong”, phó minh chủ Nghiêm của Cô Phong nói.
Mọi người cũng đều kinh ngạc với tốc độ của Trác Côn Huyết.
Ngay khi hắn sắp chạm vào ngực Lâm Chính…