Các học sinh xung quanh cũng rộ lên xôn xao.
“Chết tiệt!”.
Những học sinh chuyên về độc đó cắn răng, mặt có vẻ không cam tâm, còn định ra tay, nhưng giây sau, Lâm Chính lại vung tay.
“Trả lại mấy người!”.
Vù vù vù vù…
Châm bạc bay hết đi, đâm về phía đám học sinh đó.
Lâm Chính phóng châm với tốc độ rất nhanh, sức lực đáng kinh ngạc, những học sinh đó không kịp né tránh, bị số châm bạc đó đâm trúng người, ngã xuống đất.
“Đánh!”.
Những người khác lao lên, quyền cước tung ra.
Nhưng đều vô dụng, quyền cước của Lâm Chính càng mạnh càng bá đạo càng thô bạo. Mỗi quyền mỗi cước đều đá bay những người này.
Không lâu sau, những học sinh chuyên về độc đều ngã xuống đất.
“Đi cứu người!”.
Phùng Thạch căng thẳng, lập tức quát khẽ.
Người xung quanh đã bị cảnh này dọa sợ.
“Người này… thật sự là Mặc Tiểu Vũ sao?”.
“Từ lúc nào hắn lại lợi hại như vậy? Một mình có thể đối phó với nhiều đàn anh chuyên về độc như vậy?”.
Vài học sinh đều kinh ngạc lên tiếng chất vấn.
Không nghi ngờ gì nữa, hành động của Lâm Chính đã lật đổ tam quan của bọn họ.
“Học sinh chuyên về độc cũng không đối phó được, xem ra các giảng sư phải ra mặt mới được!”, giảng sư Đường khẽ giọng quát, sau đó nói với các giảng sư khác: “Các vị, đến lượt chúng ta rồi, đừng để các em ấy đưa đầu vào chỗ chết nữa”.
“Được, tôi cũng thật sự không ưa nổi bộ dạng ngông cuồng của thằng nhóc đó, chúng ta xông lên đi!”.
“Giải quyết thằng nhóc này sớm, tránh để người ngoài chê cười”.
Giảng sư Chu và giảng sư Triệu đều đứng lên.
Những giảng sư khác cũng tiến tới.
Các học sinh tự động lùi về sau.
Bọn họ biết bây giờ không đến lượt bọn họ nổi giận nữa, bởi vì… các giảng sư đã nổi giận.
“Cô Thiên Mạch, mời cô đến phòng nghỉ nghỉ ngơi nhé? Chuyện ở đây đợi bọn họ xử lý xong, tôi sẽ cho cô biết kết quả”, Minh Vũ liếc nhìn Lâm Chính, sau đó nói với Thiên Mạch vẫn đang dùng điện thoại quay phim.
“Không sao, tôi ở đây xem xem”, Thiên Mạch từ chối.
“Cô Thiên Mạch, chuyện này…”.
Minh Vũ vẫn còn muốn nói gì đó, lúc đó phía bên kia lại vang lên tiếng xôn xao.
Bà ta vội vàng nhìn sang.
Tầm nhìn của mọi người đều tập trung lên người một người.