Mục lục
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Như vậy thì, tất cả những điều tạo ra trước đó trở nên vô nghĩa sao? Tần Bách Tùng nhìn Lâm Chính bằng vẻ hoang mang.

Lâm Chính chỉ liếc nhìn đám đông. Anh không hề trả lời mà chỉ lên tiếng: “Từ ngày hôm nay, trong nước sẽ không còn cái gọi là viện học thuật Nam Phái nữa, cũng không còn tổ chức Nam Phái nữa. Tôi sẽ thành lập một tổ chức Đông y mới, tạm thời gọi là Huyền Y Phái. Bất kỳ ai muốn thoát khỏi Phần Tịch thì phải gia nhập Huyền Y Phái tôi mới chữa cho”.

“Tôi muốn gia nhập Huyền Y Phái! Thần y Lâm, tôi đồng ý gia nhập! Xin hãy để tôi vào!”

“Thần y Lâm, xin hãy thu nạp tôi! Tôi nguyện làm trâu làm ngựa cho Huyền Y Phái!”

“Thần y Lâm xin hãy cho tôi gia nhập với”, đám đông bắt đầu tranh nhau với ánh mắt đầy hi vọng.



“Không cần phải vội, hơn nữa cũng đừng tưởng muốn vào là vào được”, Lâm Chính thản nhiên nói.

“Phải có y thuật cao mới gia nhập được sao?”, một vị bác sĩ lên tiếng.

“Không phải”, Lâm Chính lắc đầu, thản nhiên nói: “Gia nhập Huyền Y Phái, không cần phải y thuật cao siêu, dù đang học y cũng được”.

“Vậy thì kiểm tra cái gì đây?”, Phùng Hiểu Hoành cuống lên hỏi. Lâm Chính nhắm mắt, sau đó từ từ lên tiếng: “Y đức”.

Dứt lời, đám đông ngây người. Rất nhiều người cảm thấy không hiểu.

Lâm Chính biết, về phương diện y thuật, người của Nam Phái không hề yếu, thứ bọn họ thiếu là…y đức.

“Địa chỉ của Huyền Y Phái sẽ ở Giang Thành. Tần Bách Tùng, tôi sẽ bỏ ra một tỷ tệ để thành lập viện học thuật, ông làm viện trưởng, phụ trách thi tuyển. Những người được chọn sẽ được sắp xếp chữa trị. Trong vòng một tháng tôi sẽ chữa khỏi cho những người bị Phần Tịch.



Nói xong Lâm Chính quay người đi ra ngoài. Đám đông vừa vui mừng vừa lo lắng. Nhưng lúc này chẳng ai nghĩ được nhiều nữa, tất cả đều cúi mình hô vang: “Thần y Lâm đi từ từ ạ”.

Lâm Chính gật đầu. Bỗng anh nhớ ra điều gì đó bèn nói với Hùng Trưởng Bạch: “Tôi nói một là một, chỉ cần y đức hơn Long Thủ thì tôi đều nhận và chữa trị cho mọi người. Nhưng nhớ kỹ, phải có y đức mới được. Vô đức thì không xứng làm bác sĩ”.

Hùng Trưởng Bạch tái mặt, chỉ biết mím môi và khẽ gật đầu. Người của Nam Phái im lặng.

“Cục diện của giới Đông y Trung Hoa đã bị phá vỡ rồi”, Liễu Như Thi khẽ thở dài lầm bầm.

“Gã này…đã hạ gục Nam Phái như vậy đấy à?”, Nam Hành không biết nói gì.

Lâm Chính đạp đổ cả Nam Phái có nghĩa là sức mạnh khủng khiếp vận hành hàng trăm năm của Nam Phái đã được chuyển giao vào tay Lâm Chính.

Nam Phái dựa vào cái gì để duy trì tồn tại? Đó là dựa vào y thuật tuyệt đỉnh của họ. Bất kể là ai, bất kể là thân phận gì đều không thể tránh khỏi sinh lão bệnh tử, đều không tránh khỏi việc cần sự giúp đỡ của Nam Phái.

Thế nhưng lúc này Nam Phái đã không còn thủ đoạn giúp họ giải quyết bách bệnh nữa, vậy thì sao bọn họ phải bán sức cho tổ chức này thêm?

Đây là hiện thực. Huyền Y Phái giờ đây giống như hậu thân của Nam Phái. Những người nắm giữ sức mạnh lớn đương nhiên sẽ dồn hết sức lực vì Huyền Y Phái rồi.

Hơn nữa Huyền Y Phái không còn là ngang sức với Nam Phái nữa. Vì Nam Phái không hề có…thần y Lâm. Không có người đã khiến Nam Phái bị lật ngược.

Dù là ai cũng đều sùng bái anh cả, rất nhiều bác sĩ của Nam Phái cũng thế. Thần y Lam với thần pháp của mình, với kỹ thuật sử dụng châm của mình đã hoàn toàn thuyết phục được họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK