Đàn em do Cung Hỉ Vân dẫn đến dồn những người họ Lâm kia lên xe.
“Đừng! Đừng!”.
“Thả tôi ra! Tôi không muốn chết!”.
“Thần y Lâm, tha cho chúng tôi đi!”.
“Thần y Lâm, đừng mà!”.
Tiếng la thảm thiết vang vọng mây xanh.
Đúng lúc đó, Lâm Chính đột nhiên phất tay: “Dừng lại!”.
Bọn họ lập tức dừng động tác.
“Chủ tịch Lâm, sao thế?”, Cung Hỉ Vân nghi hoặc hỏi.
Lúc này, trên mặt cô ta đầy vẻ sùng bái, nhìn về phía Lâm Chính với ánh mắt vô cùng nóng bỏng.
E rằng không có người phụ nữ nào cưỡng lại được người như Lâm Chính.
Vốn đã có gương mặt tựa thần tiên, lại có võ lực tựa thần linh, người như vậy bản thân họ đã là thần.
Cung Hỉ Vân đột nhiên vô cùng vui mừng vì mình đang làm việc cho thần y Lâm, hơn nữa cũng là cam tâm tình nguyện.
“Đừng giết bọn họ, tôi đổi ý rồi”, Lâm Chính nói.
“Vậy…”.
“Phế bỏ võ công của bọn họ, đánh gãy tứ chi”, Lâm Chính thản nhiên nói: “Sau đó đưa bọn họ cùng với Lâm Chi Hằng ở bên kia về nhà họ Lâm ở Yên Kinh!”.
Cung Hỉ Vân kinh ngạc, mơ hồ hiểu được ý của Lâm Chính, gật đầu đáp: “Chủ tịch Lâm, tôi sẽ sắp xếp ngay!”.
Lâm Tử Yến ở trong xe nghe vậy không biết nên mừng hay nên sợ, cả người chỉ run rẩy điên cuồng.
Lâm Chính xoay người nói với Lâm Chi Hằng vẫn nằm yên trên đất không động đậy ở phía bên kia: “Chú Hằng! Nếu chú đã muốn đưa những người này đi thì tôi cho chú toại nguyện!”.
Giọng nói vang lên, Lâm Chi Hằng không nói gì, chỉ mở lớn hai mắt, ngơ ngác nhìn bóng người đó.
Cuối cùng anh ta không chống đỡ được nữa.
Cơn đau kịch liệt và sức lực đã tiêu hao quá lớn khiến đại não anh ta trở nên nặng trịch, cuối cùng hai mắt tối lại, ngất đi.
Đợi đến khi Lâm Chi Hằng tỉnh lại thì không biết đã qua bao lâu.
Anh ta phát hiện mình đang nằm trên phòng bệnh trắng thuần.
Trên người cắm không ít châm bạc, còn có vài chiếc ống.
Hai tay băng bột, cơ thể bị bó thành chiếc bánh chưng.
Đây là đâu?
Lâm Chi Hằng nghi hoặc.
Khi anh ta nhìn rõ đồng hồ hương sắc cổ xưa treo trên tường thì lập tức nhớ ra, đây là phòng bệnh số 12 của nhà họ Lâm.
Trước kia anh ta bị thương, đã từng tĩnh dưỡng ở đây một thời gian.
Anh ta đang ở nhà họ Lâm!
“Cậu tỉnh rồi à?”.