“Vậy mới đúng chứ”, cậu chủ Lôi cười nói, cuối cùng mới chú ý đến Lâm Chính ở đằng sau.
“Vị này là?”.
“Anh rể của Tiểu Khuynh, Lâm Chính, là người con rể vô dụng ở rể nhà họ Tô đó”, A Mao nói với giọng điệu quái gở.
“Ồ… Hóa ra là anh rể Tiểu Khuynh”, cậu chủ Lôi hiểu ra, nhưng sự khinh miệt trong mắt vô cùng rõ rệt. Khi nhìn thấy Tiểu Khuynh kéo tay Lâm Chính, cậu ta cũng không đổi sắc mặt.
Lâm Chính lười để ý đến những đứa nhóc này, anh đến đây chủ yếu là đi cùng Tiểu Khuynh.
Mặc dù anh cực kỳ không thích nhà họ Tô, nhưng với cô bé này, anh vẫn rất có thiện cảm.
Mọi người bắt đầu ăn uống hát hò.
Lâm Chính ngồi ở một bên, lặng lẽ uống Champange.
Anh quan sát một lúc, xem như hiểu được vì sao cậu chủ Lôi này lại bỏ ra số tiền lớn để đặt phòng King. Hóa ra cậu ta thích Tô Tiểu Khuynh, cố tình gọi đám Quý Hào, A Mao dẫn cô ấy đến đây, tạo cơ hội cho cậu ta.
“Tiểu Khuynh, chúng ta chơi trò nói thật hay mạo hiểm đi”, lúc này Hầu Tử đột nhiên lên tiếng.
“Tôi không biết chơi trò đó, hơn nữa… lỡ như các cậu đề ra yêu cầu gì khó xử thì sao?”, Tô Tiểu Khuynh do dự một lúc rồi từ chối.
“Aiya, không sao đâu, anh rể cậu ở đây kia mà, bọn tôi còn làm gì cậu được chứ? Huống hồ, bọn tôi cũng sẽ không yêu cầu các cậu làm gì cả. Nếu đến lượt cậu, cậu chỉ cần uống ngụm rượu là được, thế nào?”, Hầu Tử cười hỏi.
“Cái này…”.
“Tiểu Khuynh, chúng ta đều là bạn học, hôm nay lại là sinh nhật tôi, cậu đừng làm mất hứng chứ?”, Khương Vượng nhíu mày hỏi.
Tô Tiểu Khuynh không còn cách nào, liếc nhìn Lâm Chính.
“Không sao, nếu uống say anh rể sẽ đưa em về”, Lâm Chính nói.
“Vậy… vậy được thôi…”.
Tô Tiểu Khuynh gật đầu.
Nhìn thấy vậy, đám Khương Vượng, Hầu Tử âm thầm trao đổi ánh mắt, sau đó cùng nhìn về phía cậu chủ Lôi.
Cậu chủ Lôi cười toe toét, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ dị.
Lâm Chính dõi theo tất cả hành động của bọn họ.
Đây là một cái bẫy, nhưng Tô Tiểu Khuynh không ý thức được điều đó.
Quả nhiên, chơi chưa tới mười phút, Tô Tiểu Khuynh đã uống liên tục ba lần.
Tửu lượng của cô ấy vốn đã kém, uống ba ngụm rượu vào đã váng đầu hoa mắt.
“Mình… Mình muốn đến phòng vệ sinh một lát…”, Tô Tiểu Khuynh nói.
“Anh đi với em”, Lâm Chính nói.
“Đàn ông đàn ang sao đi cùng được? Để tôi đi với cô ấy”, Lâm Tử Ngữ đứng dậy nói.
“Cũng được”, Lâm Chính do dự một lúc rồi gật đầu.
Hai cô gái rời khỏi phòng.