“Vậy giờ họ ở đâu? Trong phòng họp à?”
“Không, bọn họ …đang ở trong phòng làm việc của cậu”, Mã Hải nói khẽ.
Lâm Chính nghe thấy thế, khuôn mặt đẹp trai lập tức trở nên lạnh lùng.
“Phòng làm việc của tôi? Mã Hải, ông chắc chắn không phải đang nói đùa đấy chứ?”, ánh mắt Lâm Chính đanh lại, quát.
“Chủ tịch Lâm, bọn họ bảo muốn chờ trong phòng làm việc của cậu, tôi cũng chẳng còn cách nào khác. Tôi đã yêu cầu bọn họ đến chờ ở phòng họp, nhưng bọn họ không chịu”, Mã Hải mặt nhăn mày nhó đáp.
“Đây là Dương Hoa hay là nơi nào hả? Rốt cuộc ông là người phụ trách Dương Hoa hay là bọn họ?”, Lâm Chính túm lấy cổ áo Mã Hải, nhỏ giọng quát.
“Chủ tịch Lâm, cậu đừng tức giận, tôi biết cậu có ý kiến, nhưng tôi cũng chẳng còn cách nào khác. Tôi không thể từ chối yêu cầu của hai người họ được”, Mã Hải cuống quýt giải thích.
“Tại sao?”, Lâm Chính đanh mắt hỏi.
Mã Hải vội vàng lấy điện thoại ra, mở một bức ảnh rồi đưa cho Lâm Chính.
Lâm Chính đưa mắt nhìn.
Trong ảnh là một chiếc nhẫn màu đen, trên nhẫn khắc một con hùng ưng sinh động như thật, hùng ưng sải cánh, uy vũ bất phàm.
“Ưng Các?”.
Lâm Chính kêu lên thất thanh.
“Xem ra Chủ tịch Lâm biết về chiếc nhẫn này, nếu đã vậy thì tôi cũng không cần giải thích nữa”, Mã Hải thở phào đáp.
“Sao tôi có thể không biết chứ?”.
Lâm Chính nhắm hai mắt lại, hít sâu một hơi, sắc mặt bỗng chốc trở nên lạnh lẽo.
Từ hồi còn rất nhỏ Lâm Chính đã từng thấy chiếc nhẫn này.
Hồi đó anh vẫn còn ở nhà họ Lâm.
Người đeo chiếc nhẫn này là bạn của nhà họ Lâm, cũng là người của Ưng Các.
Có thể làm bạn với nhà họ Lâm, thì phải có thực lực tương đương, hoặc là mạnh hơn nhà họ Lâm.
Người nào của Ưng Các cũng đeo một chiếc nhẫn như vậy, để thể hiện thân phận của mình.
Về Ưng Các, thì phàm là những người đứng đầu trong nước đều biết tới.
Bất kể trong lĩnh vực nào ngành nghề nào, thì hai chữ này cũng như sấm đánh bên tai.
Ưng Các không chỉ là một thế lực, mà còn là một gia tộc, một môn phái.
Nhưng nó không phải một thế lực bình thường.
Bởi vì nó là một gia tộc hàng đầu trong nước! Nó mạnh đến nỗi nhà họ Vân hay thế gia Tư Mã đứng trước nó chỉ là một lũ kiến hôi, không đáng nhắc đến.
Thứ nữa, nó cũng là tông môn võ đạo số một Hoa Quốc, tuyệt học của Ưng Các trước giờ đều là chính tông võ đạo, được gọi là võ kĩ đỉnh phong. Ưng Các còn có ba người đại thành, danh chấn thiên hạ.
Chưa kể nó còn là tập đoàn tài chính siêu cấp trong nước, tiền đếm không xuể, quyền lực vô song.
Ngoài ra, nó còn nhúng tay vào các phương diện, và đều nằm ở vị trí số một.
Một thế lực đáng sợ như vậy không phải thứ mà người bình thường có thể tưởng tượng được.