Mục lục
Cải Thiên Nghịch Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1591 Thống lĩnh trăm vạn Yêu Quân (1)

Cũng vào lúc này, một đạo pháp tắc trên đỉnh đầu đã được hóa giải. Kinh Thiên Thánh Nhân vừa mới nghe được Tôn quản sự nói vậy, trong lòng nhất thời có chút bất mãn nhìn qua, thầm nghĩ:

- Cái tên miệng rộng này, cái gì cũng dám nói ra ngoài, vốn nghĩ ngươi lập công, nên cho ngươi ngồi vào ghế trống ở Động Minh đường. Nhưng nếu ngươi không quản được miệng như thế, đáng đời ngươi chỉ có thể ở phía dưới làm chân chạy cho người ta...

Trong lúc hắn nghĩ vậy, Lộc Xuyên Thánh Nhân phất tay áo, nhìn thẳng về đám yêu vân kia, nghiêm nghị tới mức đáng sợ quát:

- Đám yêu ma các ngươi là lão tổ Yêu Vực, không nghĩ tới chuyện bảo vệ Thiên Nguyên, chống đỡ kiếp nạn lớn, ngược lại cấu kết với Chủ Hắc Ám nối giáo cho giặc, suýt nữa gây thành họa lớn, bây giờ còn có mặt mũi tới đòi ma bảo à? Các ngươi thật sự tưởng Tiên Minh ta không có năng lực, chém không được đám yêu quái quỷ quái các ngươi sao?

- Các ngươi... Tiên Minh các ngươi gây họa cho Yêu Vực ta, cướp tạo hóa của chúng ta, nay còn nói như vậy vậy?

- Khinh người quá rồi! Khinh người quá rồi!

Các lão tổ Yêu Vực nổi giận. Bọn họ chỉ muốn đòi lại công bằng, ép Tiên Minh chia cho mình một phần ma bảo tạo hóa, dù sao bọn họ đã làm không ít chuyện như vậy, còn biết lực lượng trung cấp của Yêu Vực nhiều hơn Nhân tộc gấp mấy lần. Mỗi lần đối đầu với kiếp nạn lớn, trong đại quân Độ Kiếp tối thiểu có một nửa là Yêu tộc, cho nên bọn họ cũng không lo lắng Tiên Minh sẽ trở mặt. cho dù mình đưa ra yêu cầu có hơi quá đáng, Tiên Minh cũng luôn cắn răng đáp ứng, để trấn an bọn họ cùng vượt qua kiếp nạn lớn...

Nhưng bọn họ không ngờ, lần này phản ứng Tiên Minh lại khác hẳn.

Nhất là mắng đám người mình trước mặt đám đông như vậy lại là Lộc Xuyên Thánh Nhân trước giờ luôn có thái độ tốt nhất với Yêu Vực. Bọn họ lập tức vừa sợ vừa giận, sau thoáng giật mình, cơn giận dâng trào, nhìn về phía đám người Tiên Minh và quát ầm lên.

- Ta thấy các ngươi quả nhiên không biết sống chết!

Nghe bọn họ chửi bới, Kinh Thiên Thánh Nhân bỗng nhiên bước tới quát:

- Thiên Nguyên là Thiên Nguyên của mọi sinh linh trong thiên hạ, kiếp nạn lớn hạ xuống cũng gây tai ương cho các sinh linh trong thiên hạ. Độ kiếp vốn là chuyện của tất cả sinh linh trong thiên hạ. Sao kết quả lại thành Tiên Minh ta xin các ngươi độ kiếp. Chuyện nghìn năm trước tồn tại, ngược lại khiến cho các ngươi được nuông chiều lại sinh ra tham vọng càng lúc càng lớn. Lần này các ngươi thậm chí còn dám cấu kết với Chủ Hắc Ám trắng trợn đối địch với thiên hạ, đám lão yêu các ngươi gây ra chuyện lớn, lần này cũng nên bị giáo huấn một phen đi!

- Hôm nay nếu các ngươi đã tìm tới, vậy để mạng lại đây đi!

Trong tiếng quát chói tai, hắn lập tức dùng tới cái thước đen, pháp bảo của mình. Cái thước đen bay trong không trung, lập tức lớn lên với bốn cạnh vuông vắn, dài chừng trăm trượng, xung quanh còn có lực pháp tắc quấn quanh làm hư không dao động. Nó đập thẳng về phía yêu vân cuồn cuộn khói đen kia.

Cùng lúc đó, bốn vị chủ Thánh Địa liếc nhìn nhau, trên mặt cười lạnh.

Đều là mấy người cao cấp nhất thế gian này, từ trước đến nay đều bọn họ khinh thường mấy lão quái vật Yêu Vực này, tuy tu vi chúng không kém, thực lực cũng mạnh mẽ, nhưng bất luận làm người hay làm việc đều quá không phóng khoáng, cũng không hiểu cách che giấu ham muốn cùng tham vọng của mình, bình thường bọn họ chỉ lười để ý tới, mắt không thấy thì không phiền mà thôi. Nhưng bây giờ, bọn họ đều trợn mắt nhìn chúng.

- Lại có thể thật sự dám ra tay à?

- Kinh Thiên, ta xem ra ngươi muốn không chết không dừng với Yêu Vực ta…"

Mà mấy lão yêu quái nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cũng vừa sợ vừa giận.

Chúng không hiểu sao Tiên Minh bỗng nhiên thay đổi thái độ, nhưng chúng vốn là cáo già nên đều mở miệng mắng lớn, dáng vẻ cực kỳ hung hãn,

Nhưng chúng vẫn cũng không dám tới gần Thánh Nhân Tiên Minh và chủ Thánh Địa. Bây giờ thấy bọn họ ra tay, những lão yêu quái này không nghĩ ngợi đã trực tiếp đáp mây bay bỏ chạy về phía xa, không giao đấu với Thánh Nhân Tiên Minh.

- Nếu ra thay, vậy không cần giữ lại nữa!

Gương mặt Lộc Xuyên Thánh Nhân đầy sát khí, lạnh giọng nói:

- Thế gian này không ai hiểu rõ những yêu ma này hơn t. Chúng sẽ không mạo hiểm chém giết với chúng ta, nhưng sau khi trở về nhất định sẽ sai khiến đại quân Yêu Vực tấn công Ma Biên. Cho dù một trận đánh này sẽ chôn vùi tính mạng của mấy chục vạn yêu binh, chúng cũng không quan tâm, chỉ muốn chúng ta phải đau lòng khi lực lượng hao tổn. Cho nên, lần này nhất định phải giết chết bọn chúng!

Vừa nói chuyện, hắn vừa lập tức phi thân tới.

Vị Thánh Nhân này vốn là người có thái độ ôn hòa với Yêu Vực nhất, nhưng bây giờ lại thành người có sát khí nặng nhất.

Cổ Phương Thánh Nhân ở lại, chắp tay nói với bốn vị chủ Thánh Địa nói:

- Mời bốn vị ra tay, vốn là vì một lần hành động giết chết Chủ Hắc Ám, nhưng không ngờ được người kia giảo hoạt, cuối cùng chạy thoát. Tuy nhiên hắn cũng bị thương nặng, gian tế đã bị điều tra ra, chắc sau này sẽ không gây ra sóng gió gì lớn, Tiên Minh ta sớm muộn gì cũng có thể bắt hắn đi ra. Nếu bốn vị đã đến đây, vẫn mong vì thiên hạ này loại bỏ mấy mầm họa Yêu Vực. Không có Yêu Vực ủng hộ, Chủ Hắc Ám lại càng không có thủ đoạn gì tốt...

Bốn vị chủ Thánh Địa liếc nhìn nhau. Tiên Hoàng của Cửu Trọng Thiên khẽ cười, nói:

- Dù sao đã tới, chơi đùa một chút cũng được. Tuy không giết chết Chủ Hắc Ám, danh sách tiến vào bí cảnh Tiên Minh mà các ngươi đã đáp ứng chắc chắn vẫn phải có!

Cổ Phương Thánh Nhân hơi ngẩn người rồi gật đầu nói:

- Tất nhiên chắc chắn có rồi!

Bốn người chủ Thánh Địa đều gật đầu, sau đó phi thân chạy tới, toàn thân đầy khí cơ phù gào thét khắp thiên địa.
Chương 1592 Thống lĩnh trăm vạn

- Phương tiểu tử, sau này nhớ đừng vội đi làm những chuyện nguy hiểm đáng sợ như vậy nữa!

Lão tổ tông không nói nhiều, chỉ dặn dò Phương Nguyên một tiếng lại bước lên trên lưng cá Côn, bơi trong không trung.

Phương Nguyên hành lễ với bóng mấy người phía xa, sau đó mới chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh. Chỉ thấy bây giờ khắp nơi đều có nhân yêu xen lẫn, vừa có những người bạn tốt được mèo trắng đưa qua giải cứu cho mình như đám người Lý Hồng Kiêu, Lý Bạch Hồ, Quan Ngạo, còn có Tôn quản sự gặp trong thế giới Thần Ma, còn có đám người Tiên Minh do Chung Lão Sinh dẫn qua. Ngoài ra còn có những thiếu chủ yêu mạch chưa chết, thân máu Yêu tổ trên người bọn họ đều đã biến mất, bây giờ kẹp giữa đám đông. Sắc mặt mỗi người đều kinh ngạc nghi ngờ.

- Phương Nguyên sư đệ, chúng ta làm gì?

Tôn quản sự hơi tò mò nhìn những thiếu chủ yêu mạch này, lại nhìn Phương Nguyên.

- Các tiền bối đi làm chuyện của bọn họ, chúng ta lại làm chuyện của chúng ta...

Phương Nguyên chỉ về phía những thiếu chủ yêu mạch kia, nói:

- Bắt hết các vị Yêu tộc này lại đã!

Lúc này, mọi người tất nhiên lấy Phương Nguyên làm người dẫn đầu, đồng thời ép tới. Tu vi và thực lực của những thiếu chủ yêu mạch vốn không phải cao lắm, lúc ở trong thế giới Thần Ma đều dựa vào thân máu của Yêu tổ mới có thể áp chế các tu giả khác lâu như vậy. Bây giờ thân máu Yêu tổ đã mất, lại hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn họ. Sắc mặt mỗi người đều sợ hãi, bị các tu giả vây quanh, thậm chí không có tự tin phản kháng.

- Yêu hầu Truy Phong, bộ tộc Bạch Phong ta tin ngươi, đề bạt ngươi từ một Yêu Vương lên, ngươi lại có thể phản bội?

Thiếu chủ Bạch Phong tộc bi thương căm phẫn, kêu lớn.

Người xung quanh nghe được liền sốc, nhìn Phương Nguyên, nghĩ thầm Yêu vương sơn dã là chuyện gì? Sao lại thành yêu hầu?

Tiên Minh và Nhân tộc có không ít người ngủ đông ở Yêu Vực, nhưng lại không có mấy ai lăn lộn tới mức nổi tiếng, trở thành yêu hầu!

Vị đệ nhất thần tướng Ma Biên này rốt cuộc làm gì ở Yêu Vực mới được đối phương tín nhiệm như vậy?

- Ai nói ta phản bội?

Vào lúc này, vẻ mặt Phương Nguyên không thay đổi, chỉ bình tĩnh nhìn thiếu chủ Bạch Phong tộc, thản nhiên nói:

- Bây giờ ta vẫn là yêu hầu do bộ tộc Bạch Phong các ngươi tự mình cất nhắc, chẳng những không phản bội, còn muốn bộ tộc Bạch Phong các ngươi thăng quan với ta!

Nghe được câu nói này, các tu giả càng không hiểu nổi.

...

...

Trong giây lát, Yêu Vực gió nổi mây phun, tình hình thay đổi lớn.

Ba vị Thánh Nhân Tiên Minh và bốn vị chủ Thánh Địa với pháp lực vô biên, truy sát một đám lão tổ Yêu Vực, đuổi thẳng tới trong Yêu Vực. Những lão quái vật Yêu Vực này không dám trực tiếp giao đấu với Thánh Nhân Tiên Minh và chủ Thánh Địa, chúng trốn vào Lạn Thạch Sơn tổ địa của mạch Bàn Sơn gần đó, khởi động đại trận bảo vệ núi để chống lại, cũng không tin các vị cao thủ này dám trực tiếp đánh thẳng lên Lạn Thạch Sơn, chọc giận Yêu tộc.

Ban đầu chúng còn nghĩ, Tiên Minh sẽ ngại áp lực sẽ đàm phán hòa bình với bọn họ, nhưng không ngờ Tiên Minh trực tiếp ban xuống tiên chiếu, lên án mạnh mẽ mạch Bàn Sơn nghìn năm trước xâm nhập Vân Châu, bây giờ cấu kết với Chủ Hắc Ám, thù mới nợ cũ tính một lần cho xong!

Phương pháp rất đơn giản, đánh mạnh lên trận bảo vệ núi, hủy diệt mạch Bàn Sơn để răn đe.

Bên trong Lạn Thạch Sơn, các lão yêu quái thành cá trong chậu, lập tức kinh hồn bạt vía, một mặt điều khiển tất cả binh lính của mạch Bàn Sơn chống lại, một mặt sốt ruột phát ra tiên chiếu, điều động trăm vạn yêu binh vùng Tiểu Quân Sơn, chuẩn bị cá chết lưới rách với Tiên Minh.

Đại quân vừa hành động lại khiến cho trời đất biến sắc.

Một đám yêu ma rất điên cuồng, cười như điên với sát khí đằng đằng.

Chúng thật sự dám cứng đối cứng với tiên quân Ma Biên, tuy phần thắng không lớn nhưng vẫn dám trực tiếp xông qua.

Có lẽ sau một trận đại chiến này, trăm vạn Yêu Quân đều sẽ bị tiêu diệt, nhưng nhất định sẽ làm đại quân Ma Biên phải trả giá đắt, Thiên Nguyên không chịu nổi lực lượng nội bộ hao tổn như vậy, Tiên Minh càng không chịu nổi. Điều này chẳng khác nào tự hủy căn cơ.

Đây chính là đòn sát thủ của các lão yêu quái.

Chúng ta bỏ được trăm vạn Yêu Quân, Tiên Minh các ngươi bỏ được sao?

Chỉ là ngay cả chúng cũng không ngờ được, lúc trăm vạn yêu binh đang muốn hành động, lại có một đám người chạy tới gần Tiểu Quân Sơn.

...

...

- Hầu gia Truy Phong, ngài cuối cùng đã về...

Thân là yêu hầu có địa vị cao quý, tồn tại nắm quyền lớn trong tay, Phương Nguyên vừa về tới đại quân gần Tiểu Quân Sơn đã lập tức có một đám hầu cận của hắn tới đón. Trong đó lão hồ ly trước giờ vẫn tự phong mình là mưu sĩ đứng đầu mạch Truy Phong, còn có Báo gia cũng tự phong là Hổ tướng đứng đầu và mười một một Tiểu Yêu Vương sơn dã từng nếm được lợi ích, cũng chết tâm, khăng khăng một mực đi theo hắn.

- Ta đi làm chút chuyện trước!

Phương Nguyên ngồi trong doanh trướng, bên ngoài tập trung mười vạn đại quân Yêu tộc dưới trướng của mình. Nếu là bình thường, theo tính tình Yêu Vực, đại vương lâu không ở trong quân đội, có lẽ đã bị người ta đoạt quyền, nhưng hôm nay lại khác. Phương Nguyên đường đường là yêu hầu, thân phận được bảo đảm, không người nào dám tùy tiện cướp. Cho nên bây giờ mười vạn đại quân Yêu tộc này vẫn bị hắn nắm chắc trong tay.

- Bây giờ trong trăm vạn Yêu Quân, ai có quyền thế lớn nhất?

Phương Nguyên uống trà do một xà cơ yêu mị dâng lên, quay đầu lại hỏi lão hồ ly – mưu sĩ hàng đầu bên cạnh.

Lão hồ ly nghe vậy vội nói:

- Bây giờ xung quanh Tiểu Quân Sơn này nói là trăm vạn Yêu Quân nhưng đã vượt qua con số này rồi. Đẫn đầu là đại yêu soái Hùng Thông. Xuống dưới là các yêu hầu giống như ngài, tính toán ra khoảng hơn ba mươi. Chỉ có điều trong tay phần lớn yêu hầu cũng chỉ bốn, năm vạn binh mã. Yêu hầu nắm trong tay mười vạn yêu binh như ngài là vô cùng hiếm thấy.
Chương 1593 Uống rượu ăn thịt ngủ Xà Cơ (1)

- Hơn nữa phần lớn những yêu hầu này cũng không ở trong quân đội giống ngài. Dẫn binh chỉ là yêu tướng thuộc hạ của bọn họ. Cho nên, nếu bây giờ bàn về binh lính dưới quyền, trong tất cả quân cũng chỉ có Hùng soái là trên ngài...

Phương Nguyên khẽ gật đầu, nói:

- Yêu hầu đi theo ta đều không về được, vậy tiếp nhận thủ hạ dưới quyền của bọn họ đi!

- Nếu là vậy...

Lão hồ ly nghe vậy mừng rỡ, nói:

- Dưới tay ngài đã có thể có mấy chục vạn yêu binh yêu tướng, lẽ nào chúng ta sẽ...

Báo gia bỗng nhiên ngẩng đầu, vui mừng bất ngờ:

-... Lại đoạt quyền một lần nữa?

Nhìn hai người bọn họ vừa mừng vừa sợ, Phương Nguyên khẽ gật đầu.

- Quả nhiên không hổ danh là mưu sĩ và hổ tướng đứng đầu dưới quyền ta...

Phương Nguyên nói:

- Lại nghe các ngươi, đoạt quyền của Hùng quái, để ta tới làm Yêu soái của trăm vạn Yêu Quân!

Dưới trướng của Phương Nguyên có mười vạn yêu binh thần phục, vốn là yêu đại vương có thực lực mạnh nhất trong những yêu hầu đó. Lại thêm hắn chiếm được tiên cơ, nhân lúc những người khác còn chưa biết những yêu hầu kia đã chết, lại nhanh chóng thuận lợi mời tiên phong và các tiểu yêu vương dưới trướng của các yêu hầu khác qua, sau đó lại giống như lần trước, đao kề trên cổ, ép chúng thần phục mình.

Quá trình này tuy có phức tạp, nhưng vẫn xem như hoàn thành thuận lợi.

Dù sao hắn là yêu hầu Truy Phong, đã từng có tiếng xấu nấu đầu đoạt binh quyền, hơn nữa bản thân hắn cũng là yêu hầu chân chính, dưới tay có quân mã hùng mạnh, cho nên đối với phần lớn tiểu yêu vương, hắn thật ra cũng được xem là một chỗ dựa vững chắc.

Đương nhiên, có vài kẻ không phục đã trực tiếp bị Báo gia chém đầu. Đây cũng là một nguyên nhân trong đó.

Vì vậy, sau một ngày, trong lều lớn của yêu hầu Truy Phong, Phương Nguyên nhìn gần trăm tiểu yêu vương sơn dã quỳ phía dưới, trong lòng cũng có chút xúc động. Trong một ngày, mình lại từ người đứng đầu mười vạn yêu binh biến thành đứng đầu ba mươi vạn yêu binh, hơn nữa suy nghĩ lại, mình cũng không cố ý làm chuyện gì, tất cả lại đều thuận lợi hoàn thành như vậy...

Có thể điều này căn bản là quy luật nội bộ của Yêu Vực?

Chỉ cần xuất hiện một kẻ có cảnh giới và thực lực như mình, đều sẽ bị người đứng bên cạnh đẩy lên?

Bất kể thế nào, mình cũng xem như là nắm quyền lớn trong tay. Cảm giác nắm tính mạng của ba mươi vạn yêu binh trên tay, Phương Nguyên cũng hơi áp lực.

Nhất là mình còn định mượn ba mươi vạn yêu binh này đi đoạt quyền yêu soái, càng cần phải thận trọng suy nghĩ.

Báo gia cùng lão hồ ly một trái một phải đứng bên cạnh Phương Nguyên, uy phong lẫm liệt nhìn xuống dưới, rất đắc ý.

Phương Nguyên bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện, hỏi Báo gia:

- Ngươi thích làm nhất là chuyện gì?

Báo gia trả lời rất thành thật:

- Uống rượu ăn thịt ngủ Xà Cơ!

Phương Nguyên thoáng ngẩn người ra rồi cười nói:

- Không phải chém giết trên chiến trường sao?

Báo gia nói:

- Mục đích của chiến tranh chính là để có rượu uống, có thịt ăn, có Xà Cơ ngủ mà...

Phương Nguyên nghe, ánh mắt lập tức sáng lên, vỗ tay khen ngợ nói:

- Rõ rồi!

Suy nghĩ của Báo gia thật ra có thể đại biểu cho phần lớn yêu quái!

Yêu quái mặc dù lỗ mãng, vừa lên chiến máu thì máu nóng dâng trào, lại dễ dàng đánh mất lý trí, không chết không lùi, mạng không đáng bao nhiêu tiền, nhưng trước khi lên chiến trường, thật ra chúng đều biết sau khi lên chiến trường sẽ bị thương, sẽ chết người, trong lòng cũng không thích...

Chỗ khác biệt chính là chúng đã tiếp nhận chỉ có chém giết đánh nhau tới ngươi chết ta sống, mới có thể giành được thứ mình muốn mà thôi.

Trong lòng Phương Nguyên đã hiểu rõ mình nên làm như thế nào.

...

...

Trong lúc Phương Nguyên ngầm thu phục những yêu tướng vô chủ, bên ngoài cũng đang có vô số sứ giả đến đây thúc giục. Bây giờ tất cả yêu binh gần Tiểu Quân Sơn đều bị điều động đến phía tây Yêu Vực, chuẩn bị khai chiến với tiên quân Ma Biên. Nhìn thấy Phương Nguyên thu nhận yêu binh yêu tướng, trước sau không có hành động gì, Hùng nguyên soái phía trên tất nhiên càng bất mãn hơn, liên tục phái mấy vị yêu tướng chạy tới giục.

- Vậy lại nhanh qua thôi!

Phương Nguyên lại vung tay lên, bảo đám người Báo gia chém giết yêu tướng tới giục, sau đó dẫn đầu ba mươi vạn đại quân Yêu tộc chạy đi.

Bây giờ trong trăm vạn Yêu Quân, phần lớn yêu binh yêu tướng đều chạy ở phía trước, Hùng nguyên soái làm người có thân phận tôn quý nhất trong quân tất nhiên sẽ không chạy ở phía trước làm quân tiên phong. Hắn dẫn theo ba nghìn thân binh áp trận phía sau, xem ai dám lùi lại sẽ trực tiếp xông tới chém. Phương Nguyên dẫn theo ba mươi vạn yêu binh chạy tới, vốn cũng có thể bị đuổi tới phía trước, không ngờ lại trực tiếp chen vào trong đám bọn chúng.

Bây giờ đang lúc khẩn trương, Phương Nguyên bỗng nhiên làm như vậy cũng dọa Hùng Thông thống soái yêu binh không nhỏ. Hắn dẫn đầu đám thuộc hạ thân binh quay lại, ở phía trước bảy mươi vạn yêu binh, dùng kiếm chỉ vào yêu hầu Truy Phong, quát hỏi hắn rốt cuộc muốn làm gì.

Báo gia cưỡi một con mãnh hổ mặc giáp, đi ra khỏi trận, lớn tiếng trả lời thay Phương Nguyên:

- Đại vương yêu hầu Truy Phong nhà ta khống chế ba mươi hai đường tiên phong, binh mã ba mươi vạn, dựa vào đâu phải nghe cẩu hùng nhà ngươi chỉ huy? Ngươi thức thời lập tức giao vị trí nguyên soái này ra, bằng không ta sẽ thay đại vương xông qua, chém cờ soái của ngươi, cắt đầu gấu của ngươi, lập được một công lớn đấy!

Hùng nguyên soái giận tím mặt, tức giận cười ngược, đứng ở trên đỉnh núi hét lớn:

- Đám sơn dã các ngươi không biết nặng nhẹ, bây giờ là lúc nào rồi còn muốn đoạt quyền chứ? Bây giờ ta đã được bảy yêu mạch lớn ra lệnh dẫn quân tiến về phía trước quyết một trận sống mái với tiên quân Ma Biên, các ngươi đừng vội quấy rối, bằng không làm hỏng chuyện lớn, sẽ chém đầu hết đám tiểu yêu quái mạch Hô Phong Sơn các ngươi đấy!
Chương 1594 Uống rượu ăn thịt ngủ Xà Cơ (2)

Hùng nguyên soái này vốn được bảy yêu mạch lớn bồi dưỡng ra, không tính là kẻ sơn dã, cũng hiểu chút đạo lý, bình thường tất nhiên không quen nhìn những vua sơn dã lỗ mãng ngu ngốc. Nghe được lời Báo gia nói, càng cảm thấy hoang đường hơn.

Trong lòng hắn nghĩ thầm: giằng co với vua sơn dã phía dưới, ai có nắm đấm lớn thì kẻ đó làm vua, đây là ý phía trên muốn thao túng, lo lắng phía dưới có kẻ kiêu ngạo sẽ không dễ khống chế. Nhưng đến vị trí yêu hầu này, sao còn có yêu có thể nghĩ như vậy chứ?

Chẳng lẽ không biết sau khi có thân phận chính thức, tất cả bổ nhiệm đều cần bảy yêu mạch lớn gật đầu sao?

Trong giây lát, hắn xem Phương Nguyên thành yêu vương sơn dã ngu xuẩn, không để vào mắt.

Các tiểu yêu bên cạnh Phương Nguyên nhất thời có chút nao núng. Trong mắt bọn chúng, bảy yêu mạch lớn vẫn có lực uy hiếp rất lớn!

Nhưng Phương Nguyên căn bản không để ý tới lời Hùng nguyên soái nói, cao giọng nói:

- Ai bản lĩnh lớn, ai có thể làm cho các huynh đệ có thịt ăn, người đó mới có tư cách làm vua. Chẳng lẽ điều này không phải là quy định của Yêu Vực chúng ta từ xưa truyền lại à? Lão Hùng tinh ngươi mỗi ngày ngồi ở phía trên làm mưa làm gió, bắt nạt huynh đệ chúng ta, bản thân ăn linh đan uống tiên rượu mỗi ngày, trong phòng giấu mười mấy Xà Cơ, còn mỗi ngày bắt nạt chúng ta à?

Các tiểu yêu thân tín bên cạnh nghe vậy, tinh thần phấn chấn.

Bọn họ thần phục đại vương có một đặc điểm, đó chính là tới nhanh đi cũng nhanh.

Sau khi Phương Nguyên trở thành yêu hầu, đầu tiên là cho bọn họ cảm giác yên ổn, được yêu hầu che chở, thân phận của bọn họ cũng được nâng cao rất nhiều. Lại thêm thời gian qua, các tiểu yêu Hô Phong Sơn ra sức tuyên truyền, cũng gây dựng hình tượng vị đại vương Truy Phong này đặc biệt hung tàn, đặc biệt uy phong. Các yêu quái sùng bái nhất là đại vương như vậy, cho nên càng thêm trung thành với Phương Nguyên.

Tuy trong phần lớn yêu quái này có lẽ đều chưa từng gặp "đại vương Truy Phong" nhưng lại sẵn lòng đi chém giết vì hắn.

Đương nhiên, lòng trung thành này cũng không kéo dài.

Nếu Phương Nguyên bị người ta giết chết, đám tiểu yêu này cũng sẽ nhanh chóng trung thành vô biên với vương mới...

Lại thêm bình thường Hùng nguyên soái vốn khinh thường những kẻ sơn dã, trong lòng chỉ xem bọn họ là bia đỡ đạn đi chọi chết, tất nhiên sẽ không quá khách sáo với bọn họ. Trong khoảng thời gian hắn đứng ra luyện binh, quản lý cũng cực nghiêm, đương nhiên càng đắc tội không ít người.

Bởi vậy vào lúc này nghe được Phương Nguyên quát mắng một trận, ngược lại có không ít yêu quái phụ họa theo.

- Đúng vậy, nắm đấm ai lớn người đó mới là đại vương...

- Ai cho thịt ăn người đó mới là đại vương thật sự...

- Hắc Hùng quái, nhanh giao ra linh đan tiên rượu trong phòng ngươi...

- Xà Cơ cũng muốn, ta muốn Xà Cơ...

-...

-...

Hùng nguyên soái nghe Phương Nguyên mắng lại giận dữ. Bây giờ quân lệnh đã xuống, không biết tên lỗ mãng này ở đâu tới lại muốn đoạt quyền với mình. Hơn nữa, tên lỗ mãng này mới ở bên ngoài về, làm sao biết được trong lều soái của mình giấu hai mươi ba Xà Cơ?

- Nói bậy, bắt lấy hắn, chém!

Hùng nguyên soái không muốn nhiều lời, lạnh giọng hét lớn, bảo thân binh bên cạnh tới.

Thân binh bên cạnh hắn đều là cao thủ do bảy yêu mạch lớn bồi dưỡng ra, đều có tu vi Kim Đan cao cấp, có thể nói là tùy tiện một kẻ đi ra cũng mạnh hơn những yêu vương sơn dã kia. Bây giờ bọn họ nhận được mệnh lệnh lại không nói một lời, xông qua.

- Các tiểu nhân theo ta xông lên, chặt đầu con cẩu hùng kia để lập công với đại vương Truy Phong!

Không đợi Phương Nguyên lên tiếng, Báo gia lại vung thanh đao lớn, cưỡi con hổ mặc giáp lao vọt tới trước.

Mệt cho hắn là một Trúc Cơ lại có thể dám dẫn binh tới đấu cùng đại yêu Kim Đan.

Mấu chốt nhất là bên cạnh Phương Nguyên thật sự có không ít yêu binh yêu tướng hô to gọi nhỏ, xông qua theo.

Phương Nguyên ở bên cạnh nhìn, trong lòng phân tích, cũng biết Báo gia căn bản không phải đối thủ của đám thân vệ yêu soái. Hơn nữa vào lúc này, bản thân mình phải xây dựng một hình tượng thần thánh trong mắt đám yêu binh, khiến bọn họ phải quỳ bái, ngược lại không nhất thiết phải che giấu quá sâu. Bởi vậy khi Báo gia dẫn binh xung phong liều chết ra ngoài, hắn lại đứng lên, sau đó vung tay áo về phía không trung.

Một tiếng nổ lớn vang lên!

Trong thiên địa bỗng nhiên có cuồng phong gào thét, ánh sáng màu vàng chói mắt.

Một con cóc thân vàng giống như núi lớn bỗng nhiên xuất hiện ở giữa không trung, mặt nhìn về phía vị trí thống soái yêu binh, mở miệng lớn lại có vô tận cuồng phong thổi tới, giống như trời sập một lỗ, hút tất cả đất đá, cây cỏ, yêu ma quỷ quái, pháp bảo binh khí trước mặt nó vào trong bụng. Vào lúc này, đám yêu xung quanh chỉ cảm thấy trời đất mù mịt, cát bay đá chạy, cũng không dám mở mắt.

Đợi cho tới khi tiếng gió dừng lại, Báo gia và đám yêu binh mới lặng lẽ mở mắt ra, sau đó chợt sợ hãi.

Xung quanh Yêu soái Hùng Thông thậm chí không có một người.

Ba nghìn yêu binh và cả doanh trướng đều bị con cóc rất lớn này một hơi nuốt sạch, chỉ có Hùng soái đứng ngây người trên mặt đất trụi lủi.

Bọn họ kinh hãi trước cảnh tượng như vậy, đồng thời quay đầu lại nhìn về phía Phương Nguyên, trong lòng đều xuất hiện một ý nghĩ.

- Hóa ra... đại vương Truy Phong nhà ta đúng là một con cóc thành yêu!

-...

-...

Trong lòng đám yêu đồng thời có nhận thức mới về Cóc yêu. Phương Nguyên phất tay thu lại con cóc thân vàng. Bản thân hắn bước lên không trung. Người bên cạnh còn tưởng là hắn thu lại bản tướng, hóa lại thành người. Hắn giơ tay chỉ về phía trước, khí cơ trên người phong tỏa yêu soái Hùng Thông, trầm giọng hét lớn:

- Báo tướng quân, bây giờ là lúc lập công, còn không mau cắt đầu thủ lĩnh quân địch?
Chương 1595 Chiếm Thánh Sơn, chia Thần Khoáng (1)

Báo gia chợt phản ứng lại, vô cùng kích động:

- Tiểu nhân nghe lệnh!

Hắn nói xong lại cưỡi hổ xông lên phía trước, lao về phía yêu soái Hùng Thông đang đứng một mình. Nếu bàn về thực lực, yêu soái Hùng Thông tất nhiên có thể tiện tay bóp chết một trăm Báo gia, nhưng bây giờ hắn bị khí cơ của Phương Nguyên phong tỏa, làm sao dám nhúc nhích, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Báo gia vọt tới trước người, vung tay chém đầu hắn, sau đó một tay cầm đầu hắn lao về, dâng lên cho Phương Nguyên.

- Từ hôm nay trở đi, ta chính là người thống soái yêu binh!

Trong tay giơ cao một cái đầu, Phương Nguyên hét lớn:

- Trăm vạn binh sĩ, nếu tất cả nghe được lời ta nói, bây giờ lại mở cửa kho, chuyển tất cả rượu thịt ra ngoài thưởng cho các binh sĩ. Từ giờ trở đi, chúng ta không cần động tý mất mạng vì đánh giặc nữa, chúng ta...

-... Uống rượu ăn thịt... ngủ Xà Cơ!

Một đám tiểu yêu xung quanh lập tức ngây người.

Không biết bao nhiêu người vẫn chìm đắm trong cảnh tượng một con cóc rất lớn xuất hiện ở trong quân, phun ra hiện tượng nuốt vào cả thiên địa.

Qua rất lâu mới có các tiểu yêu của mạch Hô Phong Sơn bắt đầu liều mạng hoan hô.

Trăm vạn yêu binh lớn tới mức nào? Tầng tầng lớp lớp, không thấy điểm cuối. Các yêu quái ở phía ngoài cùng căn bản còn không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ nghe bên trong truyền đến tiếng hoan hô, chẳng biết tại sao cũng bắt đầu hoan hô theo. Nhất là nghe được người ở bên trong nói sẽ lập tức có rượu có thịt ăn mừng, tiếng hoan hô lại càng chân thành, hoàn toàn vui sướng.

Đám yêu quái nghe được câu này đều trầm ngâm, tam quan của chúng đều bị trùng kích.

Lẽ nào trên đời này còn có một cuộc sống có thể không cần liều mạng, chỉ uống rượu ăn thịt chơi Xà Cơ sao?

Suy nghĩ một chút... vẫn thấy rất kích thích!

- Uống rượu ăn thịt ngủ Xà Cơ...

- Không chiến tranh, ngủ Xà Cơ...

- Ngủ Xà Cơ...

-...

-...

Xà tộc nổi tiếng về mỹ nữ, rất được hoan nghênh ở Yêu Vực. Nhưng trước đây, cũng không thấy tất cả đám yêu đều thích Xà Cơ. Đây chỉ là sở thích của Báo gia mà thôi. Nhưng từ giờ phút này, chẳng biết tại sao trăm vạn yêu binh lại đồng thời yêu thích Xà Cơ, giống như một ma chú truyền ra ngoài, tất cả Yêu Vực đều yêu thích Xà Cơ, lại còn có bò cạp tinh cũng yêu Xà Cơ...

... Đương nhiên, đây là chuyện nói sau!

Nhìn thấy trăm vạn yêu binh xung quanh hoan hô không dừng, cao hứng bừng bừng, cũng không ai cảm thấy mình trực tiếp chém giết yêu soái, cướp đoạt soái vị có gì không đúng, càng không có ai muốn xông lên liều mạng với mình, Phương Nguyên lại biết, lần này mình đoạt quyền thành công rồi.

Nghĩ đến thật hoang đường, nhưng điều này cũng là do bản thân yêu mạch khống chế có vấn đề.

Mười yêu mạch lớn phía trên không tiếp nhận đạo lý có thể tranh nguyên soái với nhau, nhưng yêu quái phía dưới lại công nhận.

Bọn họ vốn là sống như thế.

Đây cũng xem như mười yêu mạch lớn tự mình ăn quả ác, bọn họ luôn xúi giục các Yêu Vương sơn đã đấu với nhau, ngươi giết ta, ta giết ngươi, hình thành một loại quy tắc nắm đấm ai lớn, người đó có thể làm yêu vương, là để bọn họ nội đấu, không đến mức uy hiếp sự thống trị của mình. Nhưng bây giờ, Phương Nguyên lại cứng rắn mượn pháp tắc này đoạt vị trí yêu soái,

Tiểu yêu phía dưới lại có thể không phát hiện ra điều gì khác thường.

Tuy nhiên trong những tiếng hoan hô này, Phương Nguyên nhìn quanh, vẫn có thể nhìn thấy có vô số gương mặt thâm trầm, đang lạnh lùng nhìn mình. Hắn lập tức biết, những người này đều là người của bảy yêu mạch lớn, những người này đều không chấp nhận quy định này, nói vậy hẳn bọn họ đang muốn mau chóng chém giết mình.

Trên thực tế, lúc này trong đại quân Yêu Vực chỉ cần là kẻ có chút đầu óc đều đang thờ ơ lạnh nhạt.

Bọn họ chỉ muốn xem người của bảy yêu mạch lớn nói thế nào.

Dù sao, vị trí yêu soái cần phải được bảy yêu mạch lớn bổ nhiệm!

Nhưng đúng vào lúc này, trong không trung có yêu vân tới gần. Chỉ thấy một đám đại yêu với tu vi mạnh mẽ bay giữa không trung tới. Dẫn đầu chính là mấy người thiếu chủ Bạch Phong tộc, thiếu chủ Đảo Dược tộc, thiếu chủ Tầm Bảo tộc. Bọn họ phát động pháp lực trên thân, huyết mạch mạnh mẽ lộ rõ không thể nghi ngờ, khí chất cao quý trời sinh làm cho đám tiểu yêu phía dưới sợ hãi, tiếng hoan hô nhanh chóng bị ép xuống.

Mà trong trăm vạn Yêu Quân này lại có không ít đại yêu có đầu óc thấy rõ thế cục, lại âm thầm khuyến khích, chuẩn bị chờ những thiếu chủ yêu mạch này ra lệnh một tiếng, sẽ giơ đao chém loạn đám yêu lỗ mãng Hô Phong Sơn, tranh thủ để mình lên làm đại yêu soái...

Nhưng chúng không ngờ được, những thiếu chủ yêu mạch này đi tới giữa không trung, chợt nói:

- Yêu hầu Truy Phong có thần thông vô địch, liên tiếp lập công lớn, Bảy yêu mạch lớn rất tán thưởng, nhất trí quyết định phong yêu hầu Truy Phong làm đại thống soái trăm vạn yêu binh, thống lĩnh yêu binh trên dưới, địa vị ngang hàng với mười yêu mạch lớn. Sau này kẻ nào dám chống đối lại đại nguyên soái Truy Phong chính là kẻ địch của bảy yêu mạch lớn ta...

Trăm vạn yêu binh chợt yên tĩnh, một lát sau, tiếng hoan hô giống như sôi trào.

Mà các yêu vương đang chuẩn bị ra tay đều ngẩn người, có phần không hiểu nguyên nhân.

Tam quan của chúng cũng trực tiếp bị trùng kích...

... Lẽ nào vị trí yêu soái này thật sự có thể đoạt dễ như vậy sao?

Về phần Báo gia cùng lão hồ ly lại cảm động rơi nước mắt, ôm nhau chúc mừng. Sau đó cả hai chán ghét đẩy nhau ra, chỉ là khi nhìn về phía Phương Nguyên, trong lòng bọn họ chỉ có một ý nghĩ:

- Ôi, từ khi biết đại vương Truy Phong, ta đã biết sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày như vậy. Không ngờ được, đúng là không ngờ được ngày này lại đến nhanh như vậy, chúng ta đi theo đại vương, cuối cùng đã được mở mày mở mặt rồi...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK