Mã tiếng cười lớn của Lôi Lão gia tử vẫn vang vọng khắp mọi nơi.
Đây được xem là một cuộc mua bán vô cùng có lời, bởi vì cảnh giới tu vi của Lôi Lão gia tử không được xem là cao nhất trong số bọn họ.
Có thể đổi được một Thần Đế cũng đã vô cùng đáng giá!
Lúc Phương Nguyên ra tay giúp Lôi lão gia tử chém chết Chí Tôn Ngự Thần Đế, ở những chỗ khác cũng gặp nguy hiểm, Bạch Bào Chiến Tiên mang theo ý niệm giống Phương Nguyên, vừa dùng ngân thương ngăn cản đối thủ, đồng thời tay kia cũng tạo ra pháp ấn, phía trên đỉnh đầu nhanh chóng xuất hiện một luồng kim quang hoá thành Kim Thân Kỳ Lân, đạp hư không tiến về phía Lão tổ tông Vong Tình Đảo cùng người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, muốn nhân cơ hội này trợ giúp bọn họ đánh chết Chí Tôn Ly Thần Đế đang trọng thương.
Người tu hành nhân gian như bọn họ, bàn về sức mạnh và lĩnh vực thì không so được với Chí Tôn Thập Đế, duy nhất chỉ có thần thông biến hoá là mạnh hơn Chí Tôn Thập Đế.
Nếu Vô Danh lão nhân giúp bọn hắn trấn áp tất cả pháp tắc, như vậy bọn họ tất nhiên muốn mượn thần thông làm nên việc lớn.
Cho nên bọn họ tâm ý tương thông, vào lúc bước ngoặt mấu chốt này sẽ đều lựa chọn giống nhau.
Tạm thời để người bên cạnh gánh vác thêm ít áp lực, sau đó phân ra một phần sức lực của mình tới trợ giúp đồng bọn đã đánh đối thủ trọng thương, giúp bọn họ thành công, sau đó từng bước gạt bỏ từng đối thủ bị trọng thương.
Về phần phải đánh đổi tánh mạng của bao nhiêu người mình cũng không chú ý đến.
Phương Nguyên lựa chọn Ngự Thần Đế đối thủ của Lôi Lão gia tử, Bạch Bào Chiến Tiên lựa chọn Ly Thần Đế đối thủ của Lão tổ tông Vong Tình Đảo.
Nếu thành công, bọn họ sẽ tiêu hao rất nhiều pháp lực trong thời gian ngắn, thậm chí có thể bị thương, nhưng lại có thể đổi lấy sự ngã xuống của hai Thần Đế. Trên cùng chiến trường này, bất kể trả giá lớn thế nào, đây cũng là cuộc mua bán vô cùng đáng giá...
Tất cả chỉ phát sinh trong giây lát!
Trước ngực Chí Tôn Ly Thần Đế đã chịu một quải trượng của Lão tổ tông Vong Tình Đảo khiến pháp tắc trong cơ thể tan nát, sau đó lại đối mặt với Kim Thân Kỳ Lân do Bạch Bào Chiến Tiên điều khiển, thật sự không may mắn. Nhưng trong khi Kim Thân Kỳ Lân đang dũng mãnh vọt tới, Chí Tôn Ly Thần Đế đột nhiên hít sâu một hơi, Hắc Ám ma tức xung quanh cuồn cuộn tiến tới vờn quanh người hắn, giống như một con sông lớn.
Ngực hắn có miệng vết thương đáng sợ do Lão tổ tông Vong Tình Đảo tạo ra, khi Hắc Ám ma tức vọt tới lại dùng tốc độ mắt thường có thể thấy dần khép lại, bên người lại vang lên thanh âm lạnh lùng dữ tợn chấn động hư không, kinh sợ không thôi.
- Các ngươi muốn giết Thần, thật ngây thơ, chỉ cần còn một tia Hắc Ám ma tức, ta có thể bất tử bất diệt, các ngươi muốn giết ta, nằm mơ đi...
Theo tiếng hô đó, hắn lại bỗng dưng sinh ra pháp lực vô tận.
Vốn bị người thủ sơn Đông Hoàng Sơn quấn chặt, nhưng chớp mắt hắn đã sắp thoát ra ngoài.
- Chỉ có một người cũng không thể quấn chặt sao?
Lão tổ tông Vong Tình Đảo phẫn nộ rống to, tử diễm trên người bùng to, bộ dạng cũng trở nên càng ngày càng trẻ, vừa rồi là bộ dạng nữ tử trung niên, hiện giờ lại đổi thành một cô gái tuổi thanh xuân. Pháp lực toàn thân nàng cũng theo đó kích phát mạnh mẽ, miễn cưỡng dùng sức lực một người trấn áp pháp tắc vô tận do Chí Tôn Ly Thần Đế tạo ra, không cho hắn có cơ hội trốn thoát.
Mà sắc mặt người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cũng trở nên xấu hổ khi nghe tiếng hét lớn này.
Hắn hít sâu một hơi, trầm giọng quát:
- Lão phu cũng là Đại tu tương đương các ngươi!
Vừa nói xong, hắn đột nhiên vỗ mạnh vào ngực mình, một chưởng này rất nặng dường như khiến thân thể hắn bị nứt ra, huyết nhục vô tận hiện ra, biến đổi theo gió, hình thành Thiết Liên huyết sắc, cao tới chín tầng trời. Thiết Liên huyết sắc này hội tụ sức mạnh pháp tắc của hắn, biến hoá khôn cùng, từng tầng một buông xuống quấn lấy Tôn Ly Thần Đế.
Nhìn thấy Chí Tôn Ly Thần Đế sắp khôi phục thương thế, mượn cơ hội đào tẩu lại bị vây khốn lại.
- Rầm....
Lúc này Kỳ Lân Kim Sắc lại vọt tới há to mồm cắn xuống.
Lập tức thân thể Chí Tôn Ly Thần Đế thiếu đi hơn nửa!
Lại cắn xuống một miếng, cả người Chí Tôn Ly Thần Đế đã tiến vào trong bụng Kỳ Lân Kim Thân.
Nhưng theo đó, Thiết Liên huyết sắc do huyết nhục của người thủ sơn Đông Hoàng Sơn biến thành cũng bị Kỳ Lân Kim Thần nuốt vào bụng hơn phân nửa, số còn lại đều vỡ nát trong hư không, hoá thành một mảng mây máu, từng giọt mưa máu tí tách rơi xuống đại địa...
Lúc này thân thể hắn lại biến thành bộ dạng nửa trong suốt.
- Cuối cùng cũng giết....
Trên mặt hắn mang theo thần sắc nổi giận, nhìn về phía Lão tổ tông Vong Tình Đảo:
- Thế này ngươi đã vừa lòng chưa?
Lão tổ tông Vong Tình Đảo thấy thân ảnh sắp tiêu tán của hắn, vẻ mặt chấn động, vội vàng kéo hắn lại:
- Ngươi là một kẻ ngu xuẩn, vì sao ngươi vẫn không thể hiểu, tới bây giờ những người như chúng ta đều đã thừa nhận cảnh giới và tu vi của ngươi, lúc trước chúng ta khinh thường ngươi chỉ là không rõ vì sao một người có thiên tư và tu vi như ngươi lại cam tâm làm người thủ sơn Đông Hoàng Sơn...
- Thật sự sao?
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn nghe được những lời này, sắc mặt trở nên nhẹ nhàng, có chút vui mừng nói:
Chương 1787 Lánh đời
- Đừng nói như vậy, ta cam tâm làm vì Đông Hoàng Sơn, từ nay về sau giúp ta lưu lại cái tên trên Thần Sơn, không được nhớ người thủ sơn, tên của ta...
Hắn vẫn chưa nói xong, hình dáng cả người đã dần tiêu tán.
Lão tổ tông Vong Tình Đảo nhìn về nơi hắn tiêu tán, thấp giọng nói:
- Chúng ta đều nhớ rõ tên của ngươi, Giang Âm Khí Nhân Tiêu Bá Ngọc!
.......
Chỉ một lát, bốn vị lão tu Trường Sinh Tiên Điện, hai vị Chí Tôn Ngự Thần Đế và Chí Tôn Ly Thần Đế bị chém chết.
Thập Đại Thần Đế chỉ còn tám người!
Nhưng ba người Lôi Lão gia tử, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn và Lộc Xuyên Thánh Nhân Tiên Minh lại ngã xuống.
Chúng tu còn lại không kịp bi thương đã lập tức lấy lại tinh thần, quay đầu đi về mỗi phía.
Hai người Kinh Thiên và Lộc Xuyên Thánh Nhân đều đi tới chỗ Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên và Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, cùng bọn họ nghênh chiến với Chí Tôn Âm Dương Đế và Chí Tôn Hư Thần Đế. Phương Nguyên cũng quay người lại, ngưng tụ pháp lực nghênh đón Chí Tôn Long Thần Đế, Lão tổ tông Vong Tình Đảo lại nhảy vào trong hư không, quải trượng đầu rồng trong tay hoá thành một thiết thương màu đen, phối hợp với Phương Nguyên tiêu diệt Chí Tôn Long Thần Đế!
Mà ngay lúc này, phía trên chín tầng trời, pháp tắc bắt đầu chấn động không ngừng.
Một chưởng của Vô Danh Lão Nhân trấn áp pháp tắc, cũng tạo ra cơ hội giúp đám người Phương Nguyên chém chết hai vị Thần Đế và bốn lão tu lánh đời, nhưng dù sao Đại Thừa cũng là hắn cưỡng ép trở lại, bị thiên địa phản phệ cũng cực kỳ đáng sợ, chỉ chịu đựng được một lát đã không thể tiếp tục chống đỡ, thân thể lần nữa xuất hiện dưới bầu trời, nhưng hiện giờ áo bào xám đã vỡ nát, hai mắt trở nên đỏ sẫm.
Thậm chí ngay cả khí cơ trên người hắn cũng dần trở nên khô héo.
Ai cũng có thể cảm nhận được thân thể của hắn đang bị vô số pháp tắc phân giải.
Chỉ thừa dịp hiện giờ vẫn chưa hoàn toàn phân giải, sắc mặt không chút biểu cảm nhìn về phía Ma Tức Hồ cuồn cuộn, sau đó than nhẹ một tiếng, không ngăn cản thân thể đang bị phân giải, khí tức nghịch chuyển khiến quá trình phân giải này diễn ra nhanh hơn.
- Rầm....
Pháp tắc trên người hắn hoá thành ba cự tiễn tiến về ba hướng khác nhau.
Nơi đó có Chí Tôn Hư Thần Đế đã sắp co đầu rụt cổ, cũng có Chí Tôn Long Thần Đế nhận thấy pháp tắc đã trở về, muốn tuỳ cơ hành động, còn có Chí Tôn Vu thần Đế ẩn nấp bên trong Hắc Ám ma tức, chuẩn bị đánh lén. Nghênh đón ba cự tiễn pháp tắc này, ba vị Thần Đế đều kinh hãi, lập tức muốn chạy trốn, nhưng cự tiễn pháp tắc đã tiến tới vô cùng nhanh!
- Rầm!
Ba Thần Đế vội vàng điều khiến sức mạnh pháp tắc vừa quay lại, tạo thành màn chắn ngăn trước người.
Nhưng ba người bọn họ sao có thể ngăn cản một kích của Vô Danh lão nhân, trong tích tắc sức lực pháp tắc trước người bị văng tung toé, ba thân ảnh văng về phía sau như túi khí bị rác, không chỉ thân thể bị tổn hại hơn phân nửa, trong giây phút này thậm chí Ma Tức Hồ mà họ dựa vào để sống cũng bị một tiễn pháp tắc do Vô Danh lão nhân kích phát ra phá huỷ, trở thành một vùng phế tích!
Nhưng thân hình Vô Danh lão nhân kích phát ra ba tiễn pháp tắc này cũng trở nên càng ngày càng mờ nhạt.
Vô số sức mạnh pháp tắc xuyên qua trong cơ thể hắn, phá vỡ hắn.
Hắn từng chút một dung nhập vào trong pháp tắc thiên địa.
Lúc này không phải hắn dùng thân dung hợp vào thiên địa mà là tiêu tán.
Ầm ầm ầm.
Nhưng không một ai quay đầu nhìn lại, chỉ đang nhìn chằm chằm đối thủ của mình.
Vô Danh lão nhân tọa hoá là một chuyện dĩ nhiên.
Không ai biết vị lão nhân này đã sống bao lâu, cũng không ai biết lai lịch của hắn, nhưng có thể nhìn ra tuy hắn đã sống rất lâu nhưng không am hiểu chinh chiến, hắn chỉ là một thư sinh tìm hiểu quy luật thiên địa, tham diễn đại đạo vĩnh hằng, nhưng lại không am hiểu phương pháp chém giết như Phương Nguyên, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì và Thiên Khôi Thánh Nhân!
Hắn chính là một lão quái sư của Dịch Lâu, cho nên lúc này ra tay cũng đã tính toán kỹ lưỡng, lúc trước quan sát trận chiến, từ bản ghi chép thôi diễn ra nhược điểm và phương pháp đối kháng Độ Kiếp Ma Ngẫu, sau đó lại hóa thân thiên địa trấn áp pháp tắc, tạo cơ hội để đám người Phương Nguyên chém giết hai đại Thần Đế, đến trước khi ngã xuống, ý thức còn sót lại hoá thành ba cự tiễn pháp tắc đánh về phía ba Thần Đế đan bị thương nặng.
Hắn không hề lãng phí một khắc thời gian và mỗi một tia pháp lực.
- Từ nhỏ ta đã là người thanh tĩnh, không ham chém giết, không muốn tranh quyền đoạt lợi, thậm chí không thích mang áp lực trên lưng.
- Ba ngàn năm trước đại kiếp nạn buông xuống, các ngươi muốn ta ra tay, ta không đi. Một ngàn năm trước các ngươi mời ta đi tới Côn Lôn Sơn thôi diễn phương pháp hoá giải đại kiếp nạn, ta cũng không đi, dần dần ta lại phát hiện không còn ai nhận ra ta, người ta quen biết trên đời này đều đã chết sạch, trước kia ta chỉ muốn sống, nhưng bây giờ lại phát hiện có sống cũng không có ý nghĩa....
- ....... Cho nên hiện giờ ta sẽ trả lại những thứ cần phải trả, chỉ cầu một chút thanh tĩnh!
- ..... Có lẽ như vậy mới xem như là lánh đời thật sự!
..........
Khi một chút ý thức cuối cùng tiêu tán, trong hư không như vang lên tiếng cười tự giễu rất nhỏ của Vô Danh lão nhân.
Mãi tới khi hắn chết, trên đời này cũng không ai biết hắn là ai!
Chương 1788 Số mệnh nhân gian chưa tận (1)
Cũng không có người cảm thấy đau buồn vì hắn....
Cho dù là đám người Phương Nguyên, Kiếm Thủ, Tiên Hoàng, Nhâm Long Đảm, Thiên Khôi hay Lão tổ tông Vong Tình Đảo, vào lúc này đều không thể quan tâm tới việc khác, tất cả mọi người thừa dịp pháp tắc khôi phục được một lát mà liều mạng tiến về phía trước, mang hết thần thông trút lên người nhóm Thần Đế.
Vô Danh lão nhân xả thân đổi lấy một con đường sống, bọn họ sao có thể không nắm chắc?
Trong lúc nhất thời, ngoại trừ hai Chí Tôn Thần Đế còn chưa lộ diện, sáu vị Thần Đế còn lại, nhất là ba người bị thương kia đều chịu sự công kích dày đặc. Trên Thiên Nguyên này chưa từng có người nhìn thấy nhiều thần thông cường đại và tinh diệu xuất hiện cùng lúc như vậy, giống như mưa to ầm ầm đổ xuống nơi bọn họ đang ẩn nấp.
Mảng thiên địa này đã trở thành một đống hỗn độn, núi sông đổ bể.
Ngay cả hư không cũng bị xé rách nhiều chỗ, trong khoảng thời gian ngắn không thể khôi phục lại như cũ.
Mà theo Trường Sinh Tiên Điện xuất hiện, tới khi Vô Danh lão nhân ngã xuống, mọi thứ phát sinh trong thiên địa này quá nhanh.
Nhanh tới mức khiến lòng người chết lặng, có chút bi thương không thể giải thích dần dần xuất hiện.
Lúc này, ngoại trừ giết người còn có thể làm cái gì?
Phương Nguyên có thể cảm giác khí cơ của Vô Danh lão nhân phía sau trôi đi cực nhanh, nhưng hắn không thể quay đầu lại.
Lôi hà trong tay hắn như dải lụa ngang trời, đâm thẳng về phía Chí Tôn Long Thần Đế.
Hắn không muốn nói gì, thầm nghĩ bản thân phải hoàn thành mục tiêu lúc đầu đề ra.
Ánh mắt xuyên qua từng tầng pháp tắc như lớp màn mỏng bị rách nát, thấy Chí Tôn Long Thần Đế đã bay xa ra hơn mười ngàn dặm, ngã vào trong một vùng nham thạch nóng bỏng. Một kích trước khi chết của Vô Danh lão nhân tạo ra thương tổn quá nặng, xé rách áo choàng hộ thân Ma Tức Hồ của bọn họ, cũng khiến thân thể bọn họ bị thương nặng, cho dù là Ma Tức hay khí cơ của họ đều vô cùng suy sụp, đây là thời cơ tốt nhất để đám người Phương Nguyên đánh đối thủ, đương nhiên nhất định phải nắm chắc.
Tuy rằng tam đại Thần Đế đã bị thương, nhưng bọn họ được Hắc Ám ma tức bổ sung, cho dù trọng thương thế nào cũng có thể phục hồi như cũ, cho nên nếu đã đối địch với chúng không thể miễn cưỡng dây dưa, muốn chém giết bọn chúng chỉ có thể nắm lấy cơ hội có được, trong nháy mắt khiến bọn chúng hoàn toàn ngã xuống, không cho bọn chúng chút cơ hội nào.
- Rầm rầm...
Lôi hà trong tay Phương Nguyên giống như trường thương, trong đó ẩn chứa thần thông biến hóa vô tận như lúc chiến ở Thanh Dương Tông, dường như có một sức nặng đại thế cuồn cuộn, mỗi một tia đều nặng nề như núi, trấn áp thẳng về phía Chí Tôn Long Thần Đế.
Trước bụng Chí Tôn Long Thần Đế xuất hiện một lỗ hổng lớn, hiển nhiên đã bị trọng thương, vì đón nhận tấn công mạnh mẽ của Phương Nguyên, hắn lại không có thời gian triệu hồi Hắc Ám ma tức để chữa thương, chỉ có thể buồn bực rống một tiếng, tất cả Hắc Ám ma tức xung quanh đều nghịch chuyển hướng lên trên trời, giống như rừng rậm từ dưới mặt đất đâm thẳng lên trời cao, bên trong có pháp tắc cấm kị vô cùng vô tận và các loại trận lực tàn phá.
Nhưng đón lấy một kích này, Phương Nguyên lại không hề né tránh.
Hắn chỉ cắn chặt răng lao xuống dưới, bàn tay nắm chặt nấm đấm.
Nhất thời vô tận hắc hà quanh thân ngưng tụ hoá thành một trường thương tử điện, dùng sức mạnh pháp tắc đại đạo làm thân thương, có được sức mạnh xuyên thấu vô tận, sức mạnh này giống như Phương Nguyên mạnh mẽ dùng sức đè nén một thế giới tạo thành một cây trường thương tinh vi, không khó để nhận ra bên trong cây trường thương này ẩn chứa bao nhiêu sức lực.
- Ầm ầm!
Tiếng xé rách khiến màng nhĩ chấn động vang lên.
Không hề chần chừ, Phương Nguyên trực tiếp lao xuống dưới, hắn dường như không để ý thuỷ triều màu đen đang nghịch hướng về phía hắn hung hiểm thế nào, thậm chí không để lại chút sức lực che chở thân thể, chỉ ngưng tụ toàn lực hung hăng đánh xuống.
Một vùng lôi hải màu tím từ trên trời giáng xuống va chạm vào thuỷ triều màu đen từ mặt đất nghịch hướng lên bầu trời.
Thân thể Phương Nguyên bị trận lực tàn phá vô tận và pháp tắc cấm chế quấn quanh, xuất hiện miệng vết thương đáng sợ, bên trong thoáng hiện huyết quang, lộ ra xương cốt. Nhưng lúc này lôi hải màu tím kia cũng từng chút một phá huỷ, xé rách thuỷ triều màu đen, sau đó miễn cưỡng đánh rơi xuống dưới, bắt đầu dây dưa phía dưới, vừa giống như một lốc xoáy không đáy, vừa giống một mũi khoan xoay ngược hướng.
- Hống....
Khoảnh khắc Chí Tôn Long Thần Đế bị lốc xoáy này đâm trúng đã phát ra mộttiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa.
Long Lân và Long Cốt trên người hắn đều bị tử lôi đâm thủng, từng mảnh vụn văng khắp bốn phương tám hướng, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.
Cả người Phương Nguyên đầy máu, bất chấp miệng vết thương, tay áo vội vàng chém ra.
Rầm một tiếng, Chu Tước Lôi Linh xuất hiện, miệng phun Ly Hỏa đốt vùng hư không thành lửa đỏ, Long Lân và Long Cốt bắn ra từ trên người Chí Tôn Long Thần Đế đều bị Ly Hỏa thiêu thành tro tàn, bị gió thổi phiêu tán trong hư không.
Nhưng Phương Nguyên sao có thể để những tro bụi này phiêu tán khắp nơi?
Cóc vàng to lớn bên người hắn đã sớm ngồi xổm ở đó, mở to miệng lớn.
- Rầm!
Như chén lớn hút nước, tro tàn vô tận kia đều bị nó nuốt vào trong bụng, không để lại một chút nào bên ngoài.
Chương 1789 Số mệnh nhân gian chưa tận (2)
Mãi tới lúc này Phương
Nguyên mới quỳ trên mặt đất thở hổn hển.
Vết thương trên người hắn rất đáng sợ, bình thường rất khó thấy.
Miệng vết thương vô cùng lớn trải rộng khắp người, ẩn hiện dòng máu màu tím nhuộm đỏ áo bào xanh của hắn.
- Còn muốn sống lại sao?
Sắc mặt Phương Nguyên có chút vặn vẹo, hung hăng nhìn chằm chằm cóc vô tội kia.
- Có bản lĩnh thì ngươi sống lại trong bụng cóc đi!
.....
Mà trong lúc Phương Nguyên không tiếc trọng thương cố gắng tiêu diệt Chí Tôn Long Thần Đế, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên và Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì cũng xông về phía Chí Tôn Hư Thần Đế và Chí Tôn Vu Thần Đế, bên người bọn họ còn có hai người Cổ Phương Thánh Nhân và Kinh Thiên Thánh Nhân. Bọn họ đều có tâm tư như Phương Nguyên, biết đây là cơ hội khó có, không ai muốn đánh mất cơ hội ra tay đánh chết đối thủ.
- Rống....
Chí Tôn Hư Thần Đế không kịp đào thoát, lại trở nên vô cùng hung hãn, đột nhiên mạnh mẽ ngẩng đầu, trong ánh mắt lớn ngưng tụ Hắc Ám ma tức vô cùng vô tận, sau đó một luồng huyết quang kinh thiên vọt về hư không.
Huyết quang kia như tên bắn về phía Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên và Cổ Phương Thánh Nhân.
Một tên này sẽ khiến Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên và Cổ Phương Thánh Nhân tạm thời né tránh, giúp hắn có cơ hội chữa thương.
- Tiên Hoàng, ngươi lên đi!
Nhưng Cổ Phương Thánh Nhân lại cắn răng quát chói tai, muốn đón nhận luồng huyết quang kia.
Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên vột vàng xoay người nhìn hắn một cái.
- Pháp lực của lão phu đã không còn nhiều!
Cổ Phương Thánh Nhân trầm giọng quát khẽ, trên mặt mang theo nụ cười nhẹ nhàng.
- Để ta đón một kích này của hắn.
Vừa nói xong hắn đột nhiên xông ra ngoài, trong tay cầm theo một Đan Lô thật lớn, hoả diễm thiêu đốt hừng hực bên trong không ngừng lớn lên, chắn phía trước luồng huyết quang kia vốn hắn có thể né tránh nhưng lại không tránh, mà chủ động nghênh đón, vốn hắn chỉ có thể ngăn cản phần sức lực trước người hắn nhưng hắn lại cản thêm phần sức lực trước người Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên.
- Không biết tự lượng sức mình....
Chí Tôn Hư Thần Đế hung hăng mắng một tiếng, xoay người rời đi.
Cổ Phương Thánh Nhân dựa vào tu vi nỏ mạnh hết đà của mình, muốn ngăn cản một luồng huyết quang này đúng là không biết tự lượng sức mình.
Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên có thể ngăn cản, nhưng hắn lại không thể.
Nhưng hắn vẫn cưỡng ép nghênh đón.
Sức mạnh không đủ liền dùng pháp bảo ngăn cản, tu vi không đủ lại mượn mạng đi tiếp!
- Bùm!
Đan Lô trước người hắn đón nhận huyết quang kia, liền bị xuyên thủng, hỏa diễm bên trong bị nứt vỡ, huyết quang sau khi xuyên thấu Đan Lô lại tiến thẳng về phía trước, đâm xuyên thành một cái lỗ thật lớn trên người hắn. Nhưng Cổ Phương Thánh Nhân lại cắn chặt răng, thân thể trực tiếp dung hợp vào bên trong Đan Lô, khiến sức mạnh của Đan Lô đang bị tàn phá nháy mắt tăng vọt.
Nó lại có thể phong bế luồng huyết quang vào bên trong Đan Lô.
Dù chỉ trong nháy mắt nhưng luồng huyết quang kia quả thật bị phong bế.
Lúc này, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên cũng không quay đầu lại, mày kiếm của hắn dựng thẳng, thân hình vọt lên không, trực tiếp vọt tới trước người Chí Tôn Hư Thần Đế không hề phòng bị, mặt không chút thay đổi, mạnh mẽ đánh một quyền.
Ầm!
Trên mặt đất xuất hiện một hố to, Chí Tôn Hư Thần Đế nằm bên trong, trên bề mặt da thịt đều có vết nứt.
Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên không nói lời nào, lại đánh tiếp một quyền.
Sau đó lại là một quyền!
Hắn một quyền tiếp một quyền giống như giã tỏi!
Mỗi một quyền đều ẩn chứa sức mạnh pháp tắc vô tận và khí vận Tiên Uy Cửu Trọng Thiên.
Sau khi Chí Tôn Hư Thần Đế bị hắn đánh tới quyền thứ ba đã sắp không còn sinh cơ, nhưng Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên vẫn liên tiếp đánh hơn mười quyền, mãi tới khi hố kia bị đánh thành một hố sâu trăm trượng, thân thể Chí Tôn Hư Thần Đế bị đánh thành huyết nhục, huyết nhục lại đánh thành bột mịn, bột mịn lại hoàn toàn tan ra, mỗi một tia pháp tắc thành hình đều bị đánh thành hư vô mới bằng lòng dừng tay.
Thời điểm từng quyền hắn đánh chết Chí Tôn Hư Thần Đế, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì đã chém ra một kiếm.
Chí Tôn Vu Thần Đế cũng sắp bị hắn lăng trì!
Tiến đến cùng hắn là Kinh Thiên Thánh Nhân, thân thể đã bị phá nát, đang thoi thóp.
Lam bào của Tẩy Kiếm Trì bị xé rách, kiếm trong tay cũng vỡ vụn, lúc này lại dùng nguyên thần hóa kiếm.
Đường đường là Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, bình thường là người chú trọng phong thái, hiện giờ khuôn mặt lại hung hãn giống như một đồ tể giết heo.
Mà ở một vùng Ma Tức Hồ, trên ngọn núi phía bắc.
Thiên Cơ tiên sinh ngồi xếp bằng trên Thất Tinh Đài, bởi vì tu vi của hắn không đủ, cưỡng ép ngồi trên Thất Tinh Đài khiến thân thể đã dần khô kiệt, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ theo dõi cuộc chiến, ghi chép lại quá trình cuộc chiến. Bởi vì mạnh mẽ xem trận chiến khiến hai mắt đã đổ máu, nhỏ xuống trên quyển trục trước người, bút và mực hoà lẫn máu loãng, để lại một hàng câu chữ hỗn loạn mang theo ấn ký màu đỏ.
- Vô Danh Dịch Lâu dùng thân hoá trời, lại tế thân đổi lấy một đường sống cho thiên địa.
- Lôi Lão Quỷ Lôi Châu dùng thân tế đao, hợp lực với Phương Nguyên Thánh Nhân mạnh mẽ chém Chí Tôn Ngự Thần Đế.
- Bạch Bào Nhậm Long Đảm kết hợp Phong Linh Lung Vong Tình Đảo, Tiêu Bá Ngọc Đông Hoàng Sơn chém chết Chí Tôn Ly Thần Đế, Tiêu Bá Ngọc chết!
Chương 1790 Thành tựu siêu thoát (1)
- Phương Nguyên Thánh Nhân mượn lực Vô Danh lão nhân chém chết Chí Tôn Long Thần Đế!
- Lý Quân Thiên Cửu Trọng Thiên phối hợp với Cổ Phương Thánh Nhân chém giết Chí Tôn Hư Thần Đế, Cổ Phương chết!
- Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì Tùng Tiên Hợp liên kết với Kinh Thiên Thánh Nhân chém Chí Tôn Vu Thần Đế!
.......
Hắn gằn từng tiếng, cố gắng viết lại vô cùng rõ ràng, còn viết xuống phương pháp chém như thế nào, chỉ để cho hậu bối và người khai chiến Ma Tức Hồ, sau khi xem được bút ký trên quyển trục này có thể có thêm phương pháp đối phó Hắc Ám Ma Ngẫu, giảm bớt đau khổ.
Máu bên trong mắt chảy ra như nước mắt.
Nhưng ngòi bút của hắn lại trở nên mạnh mẽ, trên mặt như lộ ra nụ cười.
- Thập đại Ma Thần Đế đã mất một nửa, ai nói số mệnh nhân gian chúng ta đã tuyệt?
Cuộc ác chiến khiến bầu trời u ám, áp lực kinh người, sau khi Vô Danh lão nhân dùng thân hoá thiên, mạnh mẽ tạo ra cơ hội để chúng tu có thể chém chết Chí Tôn Ngự Thần Đế, Ly Thần Đế, Long Thần Đế, Hư Thần Đế, Vu Thần Đế. Mười đại Thần Đế trực tiếp bị chém chết một nửa, tình thế đã được đảo ngược.
Còn lại năm vị Thần Đế là Chí Tôn Âm Dương Thần Đế, Chí Tôn Minh Thần Đế, Chí Tôn Bàn Thần Đế đang bị đám người vây quanh, Chí Tôn Huyết Thần Đế và Chí Tôn Loạn Thần Đế, xuất hiện ngay từ đầu, nhưng lúc sau lại lặng yên bỏ chạy, cũng không biết trốn về phương nào.
Vào lúc này, năm vị Chí Tôn Thần Đế ngã xuống, hơn phân nữa Hắc Ám ma tức không thể không chế từ từ tản ra bốn phía, khiến cả đại địa bị mây mù che phủ. Ở bên trong này, cho dù là thần thức của chúng tu cũng không thể nhìn xa nên bọn họ không thể phát hiện sự tồn tại của những người đó, chỉ có thể tập trung sức mạnh tấn công về phía Âm Dương Thần Đế và Minh Thần Đế, Bàn Thần Đế!
Bá bá bá!
Bóng người xẹt qua ngang trời, hai người Thiên Khôi Thánh Nhân và Phương Nguyên trái phải tấn công Chí Tôn Bàn Thần Đế.
Mà ở chỗ khác, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên và Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì lại liên thủ đánh Chí Tôn Âm Dương Thần Đế.
Bạch Bào Chiến Tiên và Lão tổ tông Vong Tình Đảo liên thủ đánh Chí Tôn Minh Thần Đế!
Ngay cả thời gian thở gấp cũng không có, mỗi một người sau khi chém giết đối thủ liền lập tức vọt lại đây, giáp công đối thủ bên trong ác chiến. Thực lực ba vị Thần Đế vô cùng mạnh mẽ, từ khi trận ác chiến này diễn ra, bên người bọn họ luôn hội tụ Hắc Ám ma tức, giống như một trận thế thật lớn, khởi động hư không, thổi quét thiên địa, lạnh lẽo đáng sợ.
Bọn họ là Độ Kiếp Ma Ngẫu chuyển sang kiếp khác, từ nhỏ đã nắm giữ trong tay thần thông trời sinh, có thể nói tự thành thiên địa. Nhưng dù sao Hắc Ám ma tức trong Ma Tức Hồ cũng quá ít, cho nên vẫn không thể xây dựng ra một thiên địa hoàn chỉnh mà vẫn luôn có sơ hở. Đương nhiên người tu hành bình thường căn bản không phát hiện ra sơ hở này, cũng không cách nào tiến vào, nên cũng được xem viên mãn không sứt mẻ.
Nhưng hiện giờ mấy người đấu pháp với bọn họ đều là đại tu đứng đầu thế gian, cũng đủ tìm ra những sơ hở đó, tấn công trí mạng.
Trước đây khi một đối một, những người này chống đỡ còn có chút khó khăn, huống chi bây giờ vây kín như vậy.
Dưới thế công mạnh mẽ, ba Chí Tôn Thần Đế liên tiếp bại lui, lộ ra xu hướng suy tàn.
Mà xung quanh chiến trường này, ngoại trừ vô số đệ tử Dịch Lâu đang bố trí Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma Đại Trận ở Ma Biên không thể bứt ra, đại đa số những người còn lại đều tới. Bọn họ vây quanh chiến trường, bày ra một tầng đại trận để tránh Hắc Ám ma tức lọt ra ngoài làm tổn thương tới người khác. Trên chiến trường vô tận này nhân số quá ít, sức lực không đủ, nhưng trận đại chiến đã kéo vô số chúng tu tới vây xem, cũng có rất nhiều người đoán được tầm quan trọng của cuộc chiến.
Có rất nhiều người trong những tán tu trực tiếp vọt lên giúp đỡ, giúp đệ tử Dịch Lâu ra sức ngăn cản đại ma tức lọt ra ngoài.
Phía trước phía sau người tới càng lúc càng nhiều, cuối cùng miễn cưỡng không chế được chiến trường lan rộng, nhưng nếu đứng ở vị trí bọn họ nhìn về sâu trong chiến trường lại chỉ thấy một vùng lôi quang mờ ảo thoáng hiện, kinh thiên động địa. Thần thông hào quang thỉnh thoảng theo vực sâu như biển, bộc phát ra Ma Tức cuồn cuộn, kinh diễm cửu thiên, đại địa nổ vang giống như động đất, tâm không tự chủ nhấc lên cao.
- Một trận chiến thật lớn.
Nghĩ tới những tu sĩ lúc này đang ở bên trong đại chiến, trong lòng mỗi người đều run lên.
Mà ở một vài nơi xa hơn dường như cũng nhận ra vùng địa vực này có biến đổi lớn, rất nhiều Ma Tức Hồ cũng bắt đầu xuất hiện dị biến, vốn mượn sức mạnh Độ Kiếp Ma Ngẫu và các địa trận cấm kỵ cố định Hắc Ám ma tức ở một chỗ, tránh bọn chúng lan tràn ra ăn mòn tới những Ma Tức Hồ khác, hiện giờ lại như có sức lực sinh mệnh của chính mình, hay có thể nói, Ma Tức Hồ vốn trầm lặng bỗng nhiên sống lại, lại có ý thức di động, tuôn về vùng chiến trường.
Những nơi đi qua, sinh linh đồ than, có thể sánh ngang với đại kiếp nạn buông xuống.
Dù là tông phái hay đạo thống đều ý thức được biến hoá này liền kinh hoảng bố trí người tới nghĩ ra biện pháp giải quyết.