Mục lục
Cải Thiên Nghịch Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 701 Chủ nhân của trâm ngọc (2)

Sau khi nhìn một lúc, nàng mới run giọng lẩm bẩm:

- Lúc trước để ngươi giữ lại, ngươi không chịu giữ. Hiện giờ người đã chết ở bên ngoài, còn mang về cây trâm ngọc này để làm gì?

Phương Nguyên thấy bộ dáng này của nàng thì biết mình đoán không sai, nhịn không được nhìn thoáng qua Kim Hàn Tuyết. Cuối cùng cũng hơi lý giải nguyên nhân Kim Hàn Tuyết dẫn nữ tử này đến đây.

Nàng nhìn hồi lâu mới cầm lên cây trâm ngọc, nhẹ nhàng cắm lên tóc.

Thẳng đến lúc này, Phương Nguyên mới phát hiện búi tóc của nữ tử này trống không, không có sử dụng cây trâm nào. Giống như rất lâu trước đây bị người khác lấy đi, từ đó về sau cũng không cắm lại.

Qua một lúc lâu, nữ tử tên Lưu Thanh kia mới bình phục lại tâm tình, thấp giọng nói:

- Hắn… có nói gì hay không?

Phương Nguyên lắc đầu nói:

- Không có!

Trên mặt nữ tử lộ ra nét tươi cười buồn bã, ý bảo bản thân biết rồi, lại trầm mặc một lúc lâu, nàng mới nhẹ nhàng hít sâu vào, nâng tay sờ nhẹ trâm ngọc trên đầu, sau đó liếc mắt nhìn bốn phía, đánh giá một chút. Kim trụ cao lớn trên đại địa kia đã bị gãy thành nhiều khúc, nơi nơi đều là đại địa rạn nứt và lưu vân tán loạn. Hình tượng một đám tộc nhân Kim gia bên dưới trông thật bi thiết, thê thảm không thể diễn tả thành lời.

Bất đắc dĩ hít sâu một hơi, nàng nhìn về phía Phương Nguyên, nói:

- Những việc này đều do ngươi làm sao?

Phương Nguyên gật đầu, nói:

- Thái Hoa chân nhân dặn ta giúp hắn đòi lại quyển lôi pháp cuối cùng kia!

Nữ tử này nghe thấy từ đòi trong lời nói của Phương Nguyên, sắc mặt nhất thời trở nên hơi ảm đạm, nhưng rất nhanh, thần sắc đó liền biến mất, nhẹ nhàng lắc đầu, nói với Phương Nguyên:

- Ngươi có thể phải thất vọng rồi, lôi pháp kia ngươi không thể lấy được!

- Hửm?

Phương Nguyên biến sắc, pháp lực trên người dâng lên, trong thần sắc xuất hiện tia tức giận.

Lúc này, nữ tử kia lại ngẩng đầu:

- Hoặc là nói, ngươi đã lấy được!

Phương Nguyên nhíu chặt mày, hắn có vẻ nghe không hiểu lời của nữ tử này.

Nữ tử này vươn tay vuốt ve trâm ngọc trên đầu, vẻ mặt phiền muộn, giống như hồi tưởng cái gì, cũng giống như đang phải quyết định vấn đề gì rất gian nan. Qua một lúc lâu, nàng mới nhẹ nhàng thở ra, nói:

- Kỳ thật Thái Hoa cũng suy chưa nghĩ rõ ràng đi. Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn các ngươi tu luyện, kỳ thật vốn là thật, lôi pháp Kim gia cũng chỉ có một đạo truyền thừa như vậy mà thôi…

- … Khác nhau ở chỗ, vấn đề của phương pháp tu luyện!

- Tiện nhân này…

Ở bên ngoài bí cảnh vào lúc này, Kim lão thái quân nhìn thấy nữ tử trung niên kia vậy mà cũng xuất hiện trong bí cảnh, đột nhiên biến sắc, trên mặt lộ ra biểu tình thống hận khôn xiết, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng áp chế lửa giận trong lòng. Thế nhưng không biết vì sao, sau khi nghe thấy nữ tử nói ra những lời kia lại đột nhiên giận tím mặt, ở trong tức giận thậm chí còn kèm theo hoảng sợ…

“Rầm…”

Lão bà vậy mà ngồi không yên vị, đứng lên trong chốc lát. Ba vị lão tổ Kim gia vọt thẳng đến lối vào bí cảnh, dường như muốn ngăn cản cái gì. Dựa theo tu vi của lão, vọt mạnh ra như vậy, chung quanh làm gì có ai ngăn cản được?

- Lão thái quân, bình tĩnh lại, chớ nóng nảy!

Nhưng cũng vào lúc này, trong hư không bỗng nhiên nổi lên gió lớn, vị Thái Hư tiên sinh vẫn ngồi ngay ngắn, địch động ta không động bỗng nhiên xuất hiện trước người lão. Ánh mắt Kim lão thái quân hơi kinh ngạc, đứng lại, cuồng phong thổi bay phất phới áo bào của Thái Hư tiên sinh.

- Thái Hư tiên sinh, ngươi muốn nhúng tay vào chuyện nhà của Kim gia ta?

Sắc mặt Kim lão thái quân kinh sợ, nhìn chằm chằm vào hai mắt của Thái Hư tiên sinh.

- Tiên Minh không quan tâm chuyện nhà người khác!

Thái Hư tiên sinh thản nhiên mở miệng, nhẹ giọng cười nói:

- Tiên Minh quản là chuyện thiên hạ!

Kim lão thái quân thịnh nộ không thôi, quát lên:

- Nhưng đây là chuyện bản thân Kim gia chúng ta…

Thái Hư tiên sinh quay đầu nhìn lão bà một cái, tinh quang trong mắt lưu chuyển:

- Đến tột cùng có phải hay không, sao không nghe thử rồi nói?

Dưới ánh mắt của Thái Hư tiên sinh, Kim lão thái quân chậm rãi biến sắc.

Trên vẻ mặt kia dường như mơ hồ xuất hiện vẻ hoảng loạn…

Người chung quanh khi thấy cảnh tượng này, đều bị dọa không nhỏ, trên mặt tràn đầy kinh nghi.

... ....

Vào lúc này, bên trong bí cảnh, Phương Nguyên cũng tập trung nhìn nữ tử trung niên kia.

Nghe xong lời nói của nàng, trong lòng hắn chỉ cảm thấy dâng trào nỗi nghi ngờ vô tận. Nếu đúng như lời nàng nói, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn vốn chính là thật, Thái Hoa chân nhân làm sao lại có thể rơi vào kết cục như vậy? Chẳng lẽ nàng muốn nói là Thái Hoa chân nhân tẩu hỏa nhập ma rồi? Cũng không thể, nếu như thế, Kim lão thái quân vì sao cứ mãi không nói chân tướng với mình, ngược lại vẫn dựa vào lôi pháp này gây khó dễ mình? Huống hồ, Thái Hoa chân nhân cũng không phải kẻ ngốc, sao có thể không nhận ra đây là vấn đề của lôi pháp hay là vấn đề của chính mình?

Bất quá vào lúc này, nàng nhẹ nhàng ngẩn đầu nhìn về phía Phương Nguyên:

- Ngươi tu luyện mấy đạo lôi linh rồi?

Phương Nguyên ngẩn đầu nhìn nàng, nói:

- Bốn đạo rồi!

Nữ tử kia nói:

- Một quyển lôi pháp cuối cùng, đã từng luyện qua chưa?

Phương Nguyên lắc đầu, quyển lôi pháp cuối cùng này vốn là giả, làm sao tu luyện?

Trái lại nữ tử này nhẹ nhàng thở phào một hơi dài, nói:

- Vậy Thái Hoa có nói cho ngươi vấn đề tu luyện quyển lôi pháp cuối cùng không?
Chương 702 Một quyển lôi pháp

Trong ánh mắt Phương Nguyên càng ngày càng nghi ngờ, chậm rãi lắc đầu.

Trong lòng hắn hiện giờ nửa tin nửa ngờ, thật muốn xem thử nữ tử này đến tột cùng sẽ nói thế nào…

Nữ tử này cũng không vòng vo hay kéo dài thời gian nữa, nói thẳng vào vấn đề:

- Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn của Kim gia quả thật có thể kết thành Tử Lôi Kim Đan, thần thông khó lường, tu vi mạnh mẽ. Chỉ là sau khi kết đan, đan ý rất thịnh, không thể áp chế, kết quả cuối cùng là phản phệ tự thân, cắt giảm thọ nguyên. Đừng nói đến việc thọ nguyên có thể tăng giống như kim đan bình thường, trái lại bước lên đường chết, chung quy vẫn là vô hạnh…

Phương Nguyên sau khi nghe nói những lời này, cũng biến sắc:

- Nếu là như thế, người còn nói lôi pháp này vốn là như vậy?

Lúc này, hoài nghi trong lòng hắn đối với nữ tử này đã đến cực điểm.

Tuy đây là bạn cũ của Thái Hoa chân nhân, phù hợp với lời nói với nữ tử này, nhưng hắn làm sao có thể tin tưởng lôi pháp Kim gia vốn là như thế?

Nếu là như thế, vậy chẳng phải là xuất hiện một người tu luyện sẽ chết một người sao?

Tổ thượng Kim gia làm sao dựa vào đạo lôi pháp này oanh động tứ phương?

Huống chi, Kim lão thái quân hiện giờ đang tu luyện đạo lôi pháp này, nếu là giả, nàng vì sao vô sự?

- Mà sở dĩ xuất hiện tình huống như vậy, vấn đề nằm ở chỗ đạo lôi linh thứ năm…

Nữ tử kia sau khi trầm lặng nửa buổi, liền tiếp tục câu chuyện, sau đó nhìn Phương Nguyên, nói:

- Tuy ngươi còn chưa bắt đầu tu luyện lôi pháp thứ năm, nhưng ngươi hẳn đã từng tìm hiểu, ngươi sẽ không xa lạ chuyện làm sao tu luyện ra đạo lôi linh thứ năm…

Phương Nguyên gật đầu, đối với quá trình này, hắn tự nhiên là hiểu rõ.

Bên trong Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, đạo lôi linh thứ năm kỳ thật là tự thân. Bốn đại lôi linh hộ pháp kim mộc thủy hỏa chiếm lấy vị trí tứ phương. Mà vị trí trung gian nhất kỳ thật chính là tự thân. Nói cách khác, đạo lôi linh cuối cùng là Tự Thân Chi Linh!

Bảo hộ Tự Chân Chi Linh thành căn nguyên, lại mượn lực bốn đại lôi linh luyện hóa một thân pháp lực, như vậy liền thành tựu Kim Đan!

Bởi vậy, quyển lôi pháp cuối cùng này kỳ thật là Kết Đan Pháp!

- Sau khi thành tựu bốn đại lôi linh, dựa theo hướng dẫn trên lôi pháp, hẳn nên dẫn thiên lôi nhập thân, luyện hóa thần hồn một thân, thành tựu lôi linh thứ năm, cũng thuận thế kết thành Tử Lôi Kim Đan. Chỉ tiếc, lôi pháp này là không đủ. Bởi vậy, Thái Hoa chỉ là thoạt nhìn đã kết thành Tử Lôi Kim Đan, trên thực thế đã đi vào tuyệt lộ. Nội tình tự thân dần dần tiêu hao không còn, cuối cùng chết nơi hoang vu hẻo lánh…

Nữ tử kia thấp giọng than thở:

- Lão tổ tông vì tin tưởng hắn sẽ không đi vào tử lộ, mới tin tưởng hắn nhất định sẽ trở về!

- Vậy có nghĩa là nếu hắn trở lại, Kim gia có phương pháp giúp hắn giải quyết vấn đề này?

Phương Nguyên ngẩn đầu nhìn nữ tử kia, ánh mắt nghiêm túc.

Nếu Kim gia có thể giải quyết vấn đề này, vậy có nghĩa là Kim gia quả thật có tồn tại lôi pháp chân chính.

Có lẽ lôi pháp này chỉ là một bộ phận pháp quyết còn sót lại, nhưng vô luận thế nào, có thể giải quyết vấn đề này là được rồi…

- Hắn nếu trở lại rồi, Kim gia quả thật sẽ có thể có một tu sĩ Tử Đan!

Nàng ngẩn đầu lên, bỗng nhiên nhẹ nhàng mở miệng:

- Nhưng mà không phải hắn, mà là ta!

“Ồ…”

Quần chúng chung quanh nghe xong đều ồ lên toàn bộ, hơi khó có thể lý giải.

Những lời này bọn họ đều đã nghe rành mạch, rõ ràng nhưng lại không thể nghe hiểu.

Cho dù là Phương Nguyên cũng nhíu chặt mày. Hắn quay người nhìn nữ tử kia, lại phát hiện tu vi của nàng quả nhiên có điểm cổ quái. Nàng tất nhiên đã có tu vi cảnh giới Kim Đan, nếu không cũng không thể trở thành một trong Thập Tổ của Kim gia. Nhưng khiến người ta kinh ngạc chính là, đan quang trên người nàng ảm đạm, vậy mà giống như lúc có lúc không, giống như nàng chỉ là chạm đến bờ Kim Đan mà thôi, khác biệt không lớn với Trúc Cơ. Cũng bởi vì vậy, trên người nàng mới nhìn không ra bao nhiêu dấu vết áp chế tu vi.

Bởi vì, nàng gần như không cần áp chế tu vi đã có thể không kích thích cấm chế trong bí cảnh này. Kim Đan như vậy, dường như chính là đan phẩm thấp kém nhất. Nàng làm sao có thể ngưng kết thành Tử Lôi Kim Đan?

Mà nữ tử này cũng nhìn ra nghi ngờ trong lòng Phương Nguyên, đơn giản nói thẳng:

- Lúc trước khi Thái Hoa vừa rời khỏi, ta vẫn luôn ngóng trông hắn trở về. Thẳng đến sau này ta mới hiểu được, hắn nếu không trở lại, sẽ chết bên ngoài. Nhưng nếu trở lại, có lẽ còn thống khổ hơn cả chết… Bởi vì hắn không biết, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn hắn tu luyện vốn đã định trước không phải của hắn!

- Hắn lưu lạc bên ngoài, không chịu trở về Kim gia chịu khống chế, kết qủa chính là chết. Nhưng nếu hắn nghe theo lời của lão tổ tông, thành thân cùng ta, như vậy ngắn thì ba năm, lâu thì mười năm, một thân tu vi kia của hắn đều sẽ thuộc về ta, trợ giúp ta kết thành Tử Lôi Kim Đan…

- Nói cách khác, từ khi hắn biết đầu tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, hắn đã định trước chỉ có một con đường…

- … Truyền thừa Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn chân chính vốn cũng chỉ thuộc về Kim gia, không có khả năng cho người ngoài!

- Đây… đến tột cùng là chuyện gì?
Chương 703 Ta có thể trả lại cho ngươi (1)

Cho dù là người tính tình bình thản như Phương Nguyên, đến lúc này, tâm thần cũng hơi rối loạn, trầm giọng hỏi. Hắn đột nhiên ý thức được, lôi pháp của Kim gia này có thể ở một giai đoạn nào đó hoàn toàn không giống với suy nghĩ của mình.

- Bởi vì quyển lôi pháp cuối cùng không trọn vẹn, tu luyện không được thần linh hoàn chỉnh cho bản thân, bởi vậy mới gây ra hiện tượng đạo nguyên khô kiệt, cuối cùng tọa hóa. Nếu muốn giải quyết vấn đề này, vậy cũng rất đơn giản, đó là dựa theo bí pháp của lão tổ tông, đưa thần linh của tự thân, bao gồm cả bốn đạo lôi linh vào trong người một người, trở thành năm đạo lôi linh của đối phương, trợ giúp người khác kết thành Tử Lôi Kim Đan.

Nữ tử kia dứt khoát nói hết mọi chuyện, ánh mắt chỉ hơi tiều tụy nhìn Phương Nguyên.

Những lời này truyền khắp mọi nơi, tất cả mọi người giật mình tại chỗ.

Bọn họ đã mơ hồ đoán được cái gì, nhưng vẫn hơi không rõ…

Nhưng Tôn quản sự trái lại vào thời điểm này bỗng nhiên thấp giọng nói:

- Thì ra… là Giá Y Thần Quyết à…

Phương Nguyên nghe xong câu này, trong lòng bỗng nhiên suy nghĩ cẩn thận.

Hắn đã từng xem qua trong điển tạ, thế gian có một loại công pháp tà môn, không phải tu luyện vì chính mình mà là vì người khác tu luyện. Chính mình vất vả khổ sở, một thân pháp lực tu luyện ra lại không thể lưu giữ cho bản thân, chỉ có thể truyền lại một thân pháp lực này cho người khác mới có thể giữ được tính mạng của mình. Mà đối phương có thể thành tựu một thân thần thông!

Cũng chỉ là vì trở thành giá y cho người khác cho nên mới xưng là Giá Y Thần Quyết!

Chẳng lẽ Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này cũng là một loại tà pháp?

Nói cách khác, lúc trước vô luận Thái Hoa chân nhân có trở về hay không, kết quả cũng là giống nhau?

Nếu là như vậy, Kim gia lão thái quân đương nhiên không thể giao lôi pháp chân chính cho bản thân…

Bởi vì căn bản không có lôi pháp chân chính!

Đây căn bản là một truyền thừa đã bị lưu lạc, kết quả bị Kim lão thái quân cưỡng ép dùng tà pháp giải quyết vấn đề, sau đó dùng điều này làm mồi nhử các Thiên Đạo Trúc Cơ ngoại giới tiến vào. Nhìn theo góc độ nào đó, điều này giống với vở diễn nàng ta định đoạt đi đạo cơ của mình cho quái thai Kim gia kia, chẳng quả là ôn hòa hơn mà thôi, chẳng qua là có thêm một vị đạo lữ nữa mà thôi…

Cũng khó trách, nàng thà rằng làm đến bước này cũng không nguyện ý nói ra bí mật cuối cùng cho mình.

Bởi vì Giá Y Thần Quyết vốn chính là một loại tà pháp!

Thậm chí có thể nói là một loại tà pháp ngay cả Ma Tông cũng không dám thử!

Tồn tại của loại công pháp này vốn chính là một loại công pháp vào thời kỳ hắc ám, một vài ma đầu, đại tà tu cướp lấy đạo quả của người khác. Ngẫm lại, nếu là một vị tu sĩ thiên tư hơn người, lại khắc khổ tu luyện, khó khăn hàng ngàn hàng vạn mới thấy đại đạo cuối cùng, thành tựu đạo quả, lại phải làm giá y cho người khác. Vất vả một trận lại thành toàn người khác, đó chính là loại tuyệt vọng và thê thảm đến cỡ nào?

Lại giống như Phương Nguyên, xuất môn Hàn Môn, từng bước nỗ lực rốt cục đi đến hiện tại. Kết quả bốn đạo lôi linh của mình phải tặng cho người khác, thậm chí ngay cả thần hồn của chính mình cũng hóa thành thần linh của người khác, đây chính là loại oán giận cỡ nào?

Ngoài giới tu hành, núi này cao hơn núi kia, ai cũng không dám cam đoan mình là mạnh nhất.

Cũng bởi vì vậy, ai cũng lo lắng cho một thân đạo pháp của mình cuối cùng bị người khác đoạt đi…

Cho nên, Giá Y Thần Quyết này tuy không phải phương pháp tà ác nhất, cũng là phương pháp khiến người khác thống hận nhất!

Kim lão thái quân đương nhiên không dám để người ngoài biết tồn tại của loại tà pháp này!

Bởi vì cho dù người ngoài biết thần pháp Kim gia các nàng truyền cho người khác là giả, vậy cũng chỉ có thể nói rõ nàng chỉ là cân nhắc cho gia tộc của mình, thái độ làm người tàn nhẫn mà thôi. Nhưng nếu ngay từ đầu việc nàng muốn đoạt đạo cơ người khác bị bại lộ, vậy thiên hạ sẽ không bao dung cho nàng!

Chỉ là…

Phương Nguyên bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, đột nhiên ngẩng đầu lên, sắc mặt nghiêm trọng:

- Còn có một vấn đề, nếu Thiên Cương Ngũ Lôi Pháp phải làm giá y cho người khác, vậy nếu là Kim gia các ngươi cũng xuất hiện Thiên Đạo Trúc Cơ thì sao, hắn chẳng lẽ nhất định phải trở thành vật hi sinh?

Tại thời điểm này, hắn nghĩ đến vị quái thai Kim gia kia.

Trước đây, dụng ý ác độc của Kim lão thái quân hắn đã hiểu được. Vị quái thai Kim gia kia muốn đoạt lấy chỉ sợ không phải là bốn đạo lôi linh của chính mình mà còn muốn đoạt đi cả thần hồn của mình. Theo lời nói của nữ tử tên Lưu Thanh kia, chỉ như vậy mới có thể làm cho hắn tu luyện thành công năm đạo lôi linh. Nhưng hai mươi năm trước thì sao, quái thai này bắt đầu tu hành Thiên Cương Ngũ Lôi Hành như thế nào?

Phương Nguyên cũng không tin Kim lão thái quân cam lòng để hắn trở thành giá y của người khác!

- Ngươi đã nghĩ đến vấn đề này rồi…

Nghe được lời này, nữ tử trung niên kia nở nụ cười ảm đạm. Nàng bỗng nhiên dùng ánh mắt thương hại liếc nhìn Kim Hàn Tuyết, thấp giọng nói:

- Lão thái quân làm sao nỡ để Thiên Đạo Trúc Cơ của Kim gia ta trở thành giá y của người khác, phương pháp thì vẫn phải có…
Chương 704 Ta có thể trả lại cho ngươi (2)

Nói đến chỗ này, nàng mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói:

- Kỳ thật, muốn trở thành người được chọn kế thừa Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, vậy cũng cần điều kiện nhất định. Tỷ như thuở nhỏ sử dụng bí dược cải thiện huyết mạch, tu luyện Thái Tức Quyết do lão tổ tông chính tay cải thiện… Người có điều kiện như vậy, đó là Đỉnh Lô. Mà Kim gia chúng ta, mỗi một thời đại sẽ có mấy Đỉnh Lô như vậy…

- Nếu là trùng hợp, có người ngoài đến Kim gia ta cầu pháp, tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, như vậy các nàng có thể kết thành đạo lữ với người này, cuối cùng sử dụng bí pháp, thừa dịp người ngoài này tu hành tẩu hỏa nhập ma, đoạt lấy truyền thừa của Thiên Cương Ngũ Lôi. Nhưng nếu là người trong nhà tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, như vậy các nàng sẽ là giải dược cho khuyết điểm của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn.

- Giải dược?

Nghe được lời này, Phương Nguyên nhất thời cảm thấy bản thân lãng tai rồi.

Người làm sao có thể trở thành giải dược?

Giải dược này lại làm sao có thể giải quyết vấn đề vốn đã tồn tại trong công pháp?

Tiên tử Lưu Thanh lưu ý biểu tình của Phương Nguyên, nhẹ giọng nói:

- Ngươi không nghĩ tới phương pháp này, nói rõ ngươi là đứa nhỏ tốt!

Rồi sau đó, nàng nhẹ nhàng chuyển động, nói:

- Phương pháp này rất đơn giản, nếu một đạo lôi linh cuối cùng xảy ra vấn đề, sẽ tổn hại đạo nguyên tự thân, vậy không cần tiếp tục tu luyện trên người mình, để người khác làm Đỉnh Lô, ở trong cơ thể người khác nuôi dưỡng thần hồn, thần linh cuối cùng đại thành cũng là lúc bắt lấy hồn phách, hóa thành đạo lôi linh thứ năm của mình, sau đó thì có thể thành công kết thành Tử Lôi Đan cho bản thân…

“Cạch…”

Phương Nguyên ngẩn đầu thật mạnh:

- Chuyện này có gì bất đồng với việc đoạt căn cơ của người khác?

Tiên tử Lưu Thanh gật đầu:

- Vốn là không có gì bất đồng…

Phương Nguyên nghe xong lời này, nhất thời nghẹn họng, trái lại cũng không có gì để nói.

Kim lão thái quân…

Thật sự là có bản lĩnh, phương pháp nàng nghĩ ra thật có thể giải quyết vấn đề trrong lôi pháp!

Nhưng loại phương pháp giải quyết này hoàn toàn không giống với trong tưởng tượng của mình…

- Ta cũng là sau khi gặp cô cô mới biết được chúng ta còn có tác dụng này. Một thế hệ Đỉnh Lô của Kim gia hẳn là bảy nữ tử có ta và Sương Nhi muội muội. Trong bảy người này, Thái Tức Quyết là ta tu luyện tốt nhất. Đan dược lão tổn tông phân phó, ta cũng từng nếm không hề ít. Nói vậy vô luận là Đỉnh Lô hay là giải dược, ta đều là người được chọn tốt nhất…

Tại thời điểm này, Kim Hàn Tuyết chậm rãi bước đi, sắc mặt nàng hơi tái nhợt, nhưng lại kiên định dị thường. Trong đôi mắt giống như mang theo kiên quyết đã trải qua vạn kiếp:

- Ngươi từng hỏi ta có thể trả vật Kim gia nợ ngươi cho ngươi hay không…

Sau khi trầm mặc một lúc lâu, nàng nhẹ giọng mở miệng:

- Ta có thể trả lại cho ngươi!

- Đường đường là Kim gia Thiên Lai Thành, vậy mà có thể làm ra chuyện này?

Bên ngoài bí cảnh, cả đám các đại tiên môn đều trầm trồ, ánh mắt nhìn về phía Kim gia cũng đều thay đổi. Ánh mắt lúc trước của bọn họ nhìn Kim gia mang theo ý định trước tiên hủy diệt thanh danh của Kim gia, sau mới có thể thuận lý thành chương gây sự. Nhưng hiện giờ lại ngây ngốc phát hiện, thì ra cũng không cần bản thân tự ra tay hủy thanh danh của các nàng, các nàng vốn đã làm những chuyện bị cấm đoán.

Vô luận là âm mưu gạt đạo nguyên của người khác hay là ở trong thân thể người khác nuôi thần linh, thành tựu tu vi tự thân, đây đều là một loại tà pháp đáng khinh, còn là một tội ác đầy trời, Kim gia vậy mà phạm cả hai tội?

Ấy thế nhưng thanh danh của Kim gia trăm ngàn năm qua lại tốt như vậy, ai có thể nghĩ đến các nàng lại có thủ đoạn ác độc như thế?

- Khó trách Kim gia vẫn luôn không có người nối nghiệp, thế hệ sau không bằng thế hệ trước, không tu phúc duyên như thế, làm sao có thể dài lâu?

- Đúng vậy, nhà mình không có nhân tài, vậy mà lợi dụng người khác…

- Kim lão thái quân càng sống càng hồ đồ rồi, làm ra loại chuyện này, không sợ sự tình sẽ bại lộ sao?

- Các ngươi có lưu ý đến một chuyện cực kỳ đáng sợ không. Đó là chính Kim lão thái quân lúc trước cũng không có được truyền thừa Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đầy đủ, nhưng nàng cũng nhờ cảnh giới Tử Đan xưng hùng nhiều năm, ai biết nàng là làm sao tu luyện thành?

- Đúng vậy, Kim lão thái quân nghe nói ngàn năm trước chỉ là một tiểu bối không chút tiếng tăm trong Kim gia. Lúc ấy nàng thậm chí cũng không phải đệ tử chủ mạch, sau đó lại quật khởi khi Kim gia không người nối nghiệp, hung thần kinh sợ tứ phương. Nhưng nàng đến tột cùng là làm sao tu hành, như thế nào tu luyện thành Thiên Lôi Tử Đan, cũng không có người nào biết rõ ràng. Chẳng lẽ nói, tu vi của nàng kỳ thật là…

- Ai còn nhớ đạo lữ năm đó của Kim lão thái quân là ai không?

… …

Trong lúc nhất thời, bên ngoài bí cảnh trực tiếp rối loạn, vô số ý nghi ngờ vô căn cứ nổi dậy.

Kim gia từ trên xuống dưới, từ chủ nhân đến nô bộc, lúc này đều xanh mặt. Đối với nguyền rủa của người khác, thậm chí là phỏng đoán cực kỳ bất kính giành cho Kim lão thái quân, bọn họ đều nghe thấy rõ ràng, nhưng dưới tình huống như vậy, bọn họ nhất thời cũng không thể phản bác. Một là do nhiều người chung quanh đang chìm trong cơn tức giận, bọn họ nếu ở thời điểm này bác bỏ, chỉ khiến thế cục hiện giờ càng thêm náo loạn, không thể vãn hồi…
Chương 705 Con đường này phải tiếp tục bước đi (1)

Mà quan trọng hơn là bọn họ thật sự cũng không biết chân tướng của chuyện này!

Cho dù là Kim Đan lão tổ gánh vác cả Kim gia cũng hoàn toàn không biết chuyện Kim Lưu Thanh nói ra. Thậm chí trong lòng bọn họ vốn luôn tin tưởng lời nói của lão tổ tông, lôi pháp chân chính chỉ ở trong đầu nàng.

Chẳng qua, cho dù trước đây không biết gì, hiện giờ nghe xong, cũng mơ hồ tin rồi…

Bởi vì bọn họ nhớ đến, lão thái quân hiện giờ già rồi, từ lúc bắt tay vào bố trí hậu sự của nàng, pháp thuật thần thông, bí văn kì ngộ cả đời nàng tìm hiểu, đều có chuyên gia phụ trách sửa sang, phân loại lại cho nàng, trở thành truyền thừa trọng yếu của Kim gia được truyền lại. Nhưng cố tình, quan hệ đến Thiên Cương Ngũ Lôi Pháp trọng yếu nhất, lão tổ tông lại chưa từng đề cập đến, cũng không có ai dám hỏi.

Lại giống như lão thái quân mặc dù đã già rồi nhưng hàng năm đều sẽ hơi hưng trí, chuyên môn dạy dỗ một đám con cháu nhà mình, lấy cháu gái chiếm đa số, chỉ điểm Thái Tức Quyết để các nàng tu luyện, hay là chính tay luyện mấy viên bảo đan bồi dưỡng đám cháu gái này…

Theo lý thuyết, đây đại khái là do lão tổ tông lớn tuổi rồi, thích bọn tiểu bối. Nhưng từ lâu đã có một ít lão tổ Kim gia chú ý đến, Thái Tức Quyết lão thái quân chỉ điểm tiểu bối bọn họ tu luyện cũng không hề quá mạnh mẽ, trái lại càng có nhiều biến hóa vô vị. Đan dược nàng luyện chế cũng không phát hiện có ảnh hưởng đặc thù gì với tu vi.

Đương nhiên, lão thái quân dù sao cũng là lão thái quân, bọn họ cho dù hoài nghi cũng không dám nói gì.

Nhưng thứ này đều chỉ là một ít nghi ngờ tích lũy trong đáy lòng nhóm lão tổ Kim gia, hiện giờ bỗng nhiên hiểu ra.

Chuyện duy nhất khiến tư tưởng mọi người khủng bố…

….. Hai mươi năm trước, đạo tử Kim gia Kim Nguyệt Lãnh, thiên tư tuyệt vời, sau khi tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, vài đạo lôi linh về trước đều thuận buồm xuôi gió, một đạo lôi linh cuối cùng bỗng nhiên xảy ra vấn đề lớn. Khi đó tâm tình của Kim lão thái quân không vui, từng vào lúc giận dữ đập chết vài nữ huyền tôn, ngay cả thi cốt cũng chưa từng thấy. Như vậy, mấy nữ huyền tôn kia đến tột cùng bị đập chết, hay là?

“Xoạt…”

Vài lão nhân Kim gia nghĩ tới điểm này, bỗng nhiên lắc đầu thật mạnh, ai cũng không dám tiếp tục nghĩ nữa.

- Kim đạo hữu, làm quá rồi…

Nhưng cũng vào lúc này, cách lối vào bí cảnh không xa, Thái Hư tiên sinh, ánh mắt cũng lành lạnh nhìn Kim lão thái quân.

Trong mắt hắn thật ra cũng không có tức giận gì, chỉ có bao hàm ý lạnh nhạt. Tuy thanh âm của hắn không lớn nhưng chung quanh cũng lập tức có vô số người chuyển dời ánh mắt về phía này.

Kim lão thái quân nghe xong, thần sắc cũng không thay đổi, thản nhiên nói:

- Thái Hư tiên sinh là ám chỉ cái gì?

Thái Hư tiên sinh nói:

- Vì chống đỡ kiếp nạn lớn, Tiên Minh đã sớm ban xuống bốn pháp lệnh lớn. Điều ba trong đó là hộ cổ tiên miêu, không thể bởi vì tư lợi bản thân mà phá hủy căn cơ thiên nguyên. Kim gia ngươi vì truyền thừa của bản thân, lợi dụng thiên kiêu thế gian, đã phạm vào đại kỵ.

- Ha hả, trong nhà nhiều người như vậy, khó tránh khỏi xuất hiện mấy kẻ điên!

Kim lão thái quân nghe xong, vậy mà bất động thanh sắc, chỉ cười lành lạnh, nói:

- Nha đầu kia, từ hai trăm năm trước đã điên rồi, cả ngày chỉ biết nói mê sảng. Ta bởi vì vậy mới nhốt nàng trong nhà, không nghĩ tới, không lưu ý một chút, nàng lại tự trà trộn vào trong bí cảnh. Hiện giờ nàng chỉ là nói hưu nói vượn trong bí cảnh mà thôi, chẳng lẽ Thái Hư tiên sinh nghe xong đã xem chuyện này là thật rồi?

Dứt lời, trên mặt mơ hồ hiện ra chút hàn ý:

- Nhìn xa một chút, các đại tiên môn thế gian, các đại cổ thế gia, nhà nào không có bí thuật, thủ đoạn không thể bại lộ, Tiên Minh thật muốn quản hết, không biết các ngươi có thể quản nổi không?

Chung quanh không biết có bao nhiêu người nghe xong, âm thầm giơ ngón cái:

- Kim lão thái quân, da mặt thật dày mà…

- Quả nhiên là người già thành tinh…

- Chuyện tới bây giờ vẻ mặt còn không nhìn ra vui buồn, người bình thường không làm được!

- Một mặt chối sạch tội danh, một mặt muốn kéo những người khác xuống nước, chuốc lấy phiền toái, thật lợi hại mà…

Nhưng Thái Hư tiên sinh nghe xong lời nói của Kim lão thái quân, vẫn bất động thanh sắc, lạnh nhạt nói:

- Lão thái quân không cần nói những lời này với ta, lão phu vốn cũng không phụ trách việc này, cũng lười nhúng tay vào. Nhưng việc hôm nay lão phu nghe thấy tất nhiên sẽ không giấu diếm, báo cáo lên Tiên Minh. Chuyện khác không nói, chuyện ngươi để cho một đám cao thủ hãm hại đứa nhỏ họ Phương kia, đoạt lấy đạo cơ chung quy cũng không phải là giả phải không?

Sau khi nói xong, lạnh lùng phất tay áo:

- Tru Thần Vệ trong vòng ba ngày, nhất định đến cửa, ngươi chỉ cần chờ ở Kim gia là được rồi!

- Tru Thần Vệ…

Các đại tiên môn chung quanh nghe thấy cái tên này, thanh âm nhất thời trầm thấp, ánh mắt mỗi người đều kinh ngạc.

- Ngay cả Huyền Phong Vệ cũng đến cửa, Tiên Minh thật muốn động vào Kim gia sao?

- Tiên Minh đây là muốn khai đao với Kim gia ta sao?

Kim lão thái quân sau khi nghe lời tuyên bố của Thái Hư tiên sinh, ánh mắt cũng ngưng trọng, ẩn chứa tức giận, trong lòng trầm trọng, không đơn giản như vẻ mặt phong đạm vân khinh của nàng. Vừa âm thầm nghĩ ngợi, vừa ngồi trở lại ghế thái sư của mình, ánh mắt lạnh lẽo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK