Bây giờ kỳ thực trong giới tu hành có rất nhiều người, đặc biệt là người không có kỹ năng tu luyện cũng không biết.
Bây giờ Thiên Nguyên không có Đại Thừa!
Tu sĩ Đại Thừa trước đây không hề thiếu, tuy rằng hiếm thấy, nhưng mỗi một kiếp nguyên cũng đều có mấy người.
Như trước kiếp nguyên thế gian có tu sĩ Đại Thừa không dưới mười người.
Mà kiếp nguyên thứ nhất, thế gian cũng có ít nhất bốn, năm vị tu sĩ Đại Thừa, nhưng sau cơn hạo kiếp đến Côn Luân Sơn, tất cả những người này chết đi, thế gian vẫn có không ít tu sĩ đứng đầu, giống như các vị chủ Thánh địa, như Thánh Nhân của Tiên Minh, mọi người đều cảm giác bọn họ có hi vọng đạt được thành tựu Đại Thừa, chỉ là vẫn đề sớm hay muộn mà thôi, không có gì phải lo lắng.
Nhưng mọi người lại không biết, thật sự không có!
Những Thánh Nhân này cũng xem như bản thân có thể có được thành tựu Đại Thừa, nhưng vẫn không làm được.
- Thế gian chắc vẫn có tu vi Đại Thừa, như những người lánh đời kia.
Lộc Xuyên Thánh Nhân chậm tãi nói một câu.
Nhưng người thủ sơn nlại liếc mắt nhìn hắn, lắc đầu nói:
- Không có! Các ngươi vẫn cảm thấy trong những lão quái kia sẽ có người có được tu vi Đại Thừa, mới không để ý đến sự tồn vong của thiên hạ, nên các ngươi không dám đi khuyên bảo, nhưng lão phu có thể nói cho các ngươi một chuyện, trong bọn họ cũng không có Đại Thừa, cho dù trước đây là Đại Thừa, bây giờ. . . Cũng đã hạ xuống!
Câu nói này thốt lên khiến trong lòng mọi người chấn động mạnh mẽ, trên mặt lộ ra vẻ khó có thể hình dung.
Cảnh giới cũng có thể hạ xuống?
Đặc biệt là tu sĩ Đại Thừa mà còn hạ cảnh giới xuống?
Chuyện này chẳng khác nào nói mơ giữa ban ngày.
Rốt cục cũng có người run giọng hỏi:
- Nguyên nhân do đâu…
Khi vấn đề này được hỏi ra, có không biết bao nhiêu ánh mắt nhìn về phía người thủ sơn Đông Hoàng Sơn.
Đây là một đề tài mà mọi người không nghĩ đến, cũng là vấn đề mọi người quan tâm nhất, cho nên khi người thủ sơn nhắc đến bọn họ đều chăm chú nhìn người thủ sơn, vô cùng trịnh trọng lại có chút lo lắng.
- Kỳ thực vấn đề này rất đơn giản.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn lắc đầu cười nhẹ nói:
- Đại đạo thiên hạ này đã bị thay đổi.
- Cái gì?
Tất cả mọi người như hóa đá, vẻ mặt không thể tin nổi.
- Ngàn năm trước, Côn Luân Sơn gặp phải trường hạo kiếp hậu quả nghiêm trọng hơn các ngươi tưởng.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn thấp giọng thở dài.
- Xem ra, người bình thường chỉ biết có vô số cao nhân chết đi, hủy đi vô số tài nguyên và bí pháp độ kiếp tích lũy biến mất không còn một mống, nhưng cũng không ai hiểu rõ, trong cơn hạo kiếp kia hậu quả nghiêm trọng nhất kỳ thực chính là thiên địa đại đạo,đều xuất hiện biến hóa, con đường lên Đại Thừa của mọi người bị cắt đứt.
Trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người, hắn lắc lắc đầu, cười khổ.
Nhìn ánh mắt các chủ Thánh địa, hắn thấp giọng than thở:
- Tu sĩ Đại Thừa, người lĩnh ngộ đại đạo hoàn chỉnh…
- Muốn bước ra thành tựu Đại Thừa, cần lĩnh ngộ thiên công hoàn chỉnh mới có thành tựu Đại Thừa!
- Nhưng hiện tại đại đạo đã thay đổi, các ngươi dựa vào thiên công vốn có, lại làm sao có thể bước đến bước kia?
- . . .
- . . .
Chúng tu có mặt đều kinh ngạc vô cùng, vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
Chuyện này bọn họ chưa từng nghĩ tới, nhưng nghĩ qua lại thật sự giải thích được nghi vấn của bọn họ.
Thiên công mỗi một thánh địa đều là tiền nhân lĩnh ngộ đại đạo mà viết lại, nên những hậu nhân như bọn họ mới có thể căn cứ vào lĩnh ngộ thiên công, từng bước tăng cao tu vi, tiếp theo nắm giữ thiên công hoàn chỉnh. Mà nếu sự thật đúng như người thủ sơn nói, thiên địa đại đạo đã sửa, như vậy thiên công vốn có đều xuất hiện sai lầm, bọn họ sẽ không có cách nào bước ra bước đi kia…
Quan trọng hơn chính là, bọn họ đều là những người đứng đầu thế gian,người gần đến Đại Thừa trong lòng tự có cảm ứng.
Trong không gian vắng lặng, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên hơi hiểu ra, tự nói:
- Mỗi khi ta tìm hiểu Cửu Ngũ thiên công cuối cùng, đúng là đều cảm giác không phù hợp cùng thiên địa, ta lại tưởng ta lĩnh ngộ có vấn đề, không lẽ thật sự vùng thế giới này xảy ra vấn đề?
Không ai có thể trả lời hắn, lúc này mọi người rất bối rồi.
Thiên địa đại đạo trước mặt thoáng chốc mất toàn cảnh, bọn họ không ai có thể nói được gì.
Vào lúc này, Bạch phu nhân Lang Gia Các, người có tu vi hơi yếu hơn một chút lại có thể duy trì chút thanh tỉnh, nàng như ý thức được cái gì, ngẩng đầu nhìn người thủ sơn Đông Hoàng Sơn hỏi:
- Nếu ngươi nói được nơi xảy ra vấn đề, vậy cũng có phương pháp giải quyết chứ?
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn nhìn nàng trả lời:
- Đương nhiên biết!
Lập tức, mọi người xung quanh đều nhìn hắn.
Người thủ sơn:
- Chỉ cần có một người, dựa vào lĩnh ngộ đại đạo mới của chính mình, bước ra được một bước kia, sau đó quay lại, giúp đỡ các ngươi sửa chữa thiên công, vậy các ngươi có thể cộng hưởng cùng thiên địa đại đạo bây giờ, cũng bước ra bước cuối cùng kia.
Đây thực sự là một câu trả lời rất hữu hình, nhưng vấn đề then chốt là ai có thể bước ra bước cuối cùng kia?
- Đây chính là nguyên nhân Đông Hoàng Sơn ta cần nhiều Tiên Nguyên như vậy.
Đón nhận ánh mắt mọi người, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn chỉ cươi cười, giơ tay chỉ về một đạo tinh khí thông thiên, nặng nề nói:
- Tiểu Thánh Sư sơn ta chính là người có thể bước ra con đường này.
Chương 1637 Bất thế kỳ tài (1)
- Ngươi nói, là sự thật sao?
Bây giờ vấn đề thảo luận thực sự quá quan trọng, cho nên chúng tu đều sốt sắng, có người không kiềm chế nổi vội vã hỏi người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, dù sao, mạnh miệng nói ra nhưng không nói ra nguyên nhân thì ai cũng không tin được.
Ánh mắt người thủ sơn nhìn mọi người, có chút kiêu ngạo, nhàn nhạt nói:
- Tiểu Thánh Sư của chúng ta trời sinh Thánh thể, thân cận đại đạo, ngay cả lão sơn chủ đã mất cũng đều khen hắn là Tiểu Thánh Nhân trời sinh, bỏ tâm giáo dục. Ngàn năm trước, lão sơn chủ từng dẫn hắn xuất thế một lần, vào lúc ấy các ngươi đều đã từng nhìn thấy được thiên tư của hắn, nói hắn là đệ nhất kỳ tài trong thiên hạ, có đúng không?
Các chủ Thánh địa và Thánh Nhân của Tiên Minh sắc mặt nghiêm túc, dù chưa gật đầu nhưng không ai nói gì.
Khi đó truyền nhân Đông Hoàng Sơn quả thực kinh người, thái tử Lý Thái Nhất của Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên vào lúc ấy gieo mầm trong lòng, quyết ý phân cao thấp cùng hắn nên mới đổi tên là Lý Thái Nhất, kỳ thực chính vì muốn tranh tài cùng truyền nhân Đông Hoàng Sơn.
Nhưng dù có vậy thì hắn cũng chỉ là một hậu bối mà thôi.
Những Thánh Nhân và chủ Thánh địa khi còn trẻ ai mà không phải kinh tài tuyệt diễm, có danh xưng là "Tiểu thần đồng" chứ?
Bàn về tu vi, bọn họ cao siêu hơn truyền nhân Đông Hoàng Sơn, bàn về lĩnh hội thiên công, bọn họ cũng sớm hơn tiểu bối Đông Hoàng Sơn, nhưng những người như bọn họ đều không làm được chuyện này, tên tiểu bối cuồng Tiên Nguyên kia lại có thể làm được sao?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên trầm mặc một lát, mới trầm giọng nói:
- Truyền nhân Đông Hoàng Sơn trời sinh đại đạo tự thân, được người ta gọi là Thánh thể ta cũng biết, nhưng dù sao hắn vẫn còn quá trẻ tuổi, mấy năm qua ta vẫn không có cách nào bước ra bước kia, cũng từng bỏ quên thiên công, một mình nghiên cứu nhưng càng nghiên cứu càng loạn, tu vi không tiến trái lại còn thụt lùi, sao ngươi có thể chắc chắn hắn làm được?
Thành chủ Bát Hoang vẫn luôn trầm mặc cũng quay đầu nhìn về phía tinh khí ba đạo Tiên Nguyên đã luyện hóa, nhìn chăm chú pháp tắc trong đó, bỗng nhiên trầm giọng nói:
- Hắn có thể đi đến một bước này đúng là kỳ tài, bây giờ hắn đã lĩnh ngộ được mấy phần thiên công của Chí Tôn Đông Hoàng Sơn?
- Tiểu Thánh Sư không tìm hiểu tới thiên công!
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn chỉ cười, nói ra đáp án khiến các Thánh khiếp sợ.
Tất cả mọi người không thể tin nhìn hắn.
- Ha ha, có một việc chư quân đều lý giải sai.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn như nhìn thấu suy nghĩ của bọn họ.
- Chính là bởi vì Tiểu Thánh Sư tông ta đến gần đại đạo, nên ngàn năm trước, thiên địa đại đạo phát sinh biến hóa liền phát hiện ra. Vào lúc ấy, chính là thời điểm Lão sơn chủ để cho hắn tìm hiểu thiên công, nhưng vì phát hiện kia, hắn liền quyết định từ bỏ tìm hiểu thiên công, dựa vào tự bản thân lĩnh ngộ đại đạo!
- Từ bỏ thiên công, toàn dựa vào bản thân lĩnh ngộ đại đạo?
Đáp án này khiến mọi người không thể tưởng tượng được, không gian trở nên vắng lặng, không có một tiếng động.
- Mà đây cũng là nguyên nhân Đông Hoàng Sơn cần nhiều Tiên Nguyên như vậy.
Người thủ sơn chậm nói tiếp.
- Người bình thường tu hành đều là lấy tìm hiểu thiên công làm chủ, luyện hóa Tiên Nguyên cũng chỉ vì để cho chính mình nắm giữ pháp tắc để bản thân có cơ hội sử dụng, giống hiểu rõ kiếm pháp thì trong tay cũng có một thanh kiếm, nhưng Tiểu Thánh Sư tông ta không giống, hắn đã sớm ý thức được thiên địa đại đạo có biến hóa không thể dựa vào thiên công để tu hành.
- Thiên công trước đây đều có sai lầm, không những không thể giúp các ngươi đi ra bước kia, thậm chí còn khiến các ngươi hiểu lầm, lại lĩnh ngộ thiên công thật sâu, càng tìm hiểu sâu càng vĩnh viễn không bao giờ có thể phá cảnh, mà thiếu sơn chủ tông ta trực tiếp thông qua Tiên Nguyên để bản thân tự lĩnh ngộ, tự mình cảm ngộ đại đạo, vì thế lão phu mới nói chỉ có hắn mới có thể lĩnh ngộ đại đạo mới, sẽ giúp được các ngươi!
- Cho nên. . .
Hắn cười cười, nói tiếp:
- Ta nói Đạo tử sinh ra vì thiên hạ cũng là có đạo lý!
Chúng tu nghe đến đây, sắc mặt phức tạp tới cực điểm.
Với tu vi của bọn họ đương nhiên có thể phân biệt ra được người thủ sơn Đông Hoàng Sơn Thủ nói có đạo lý hay không.
Nếu lão gia hỏa như bọn họ, thật sự cần chờ truyền nhân Đông Hoàng Sơn bước vào cảnh giới Đại Thừa đầu tiên, quay đầu lại giúp bọn họ sữa chữa thiên công, vậy chẳng phải hắn sẽ trở thành lão sư của bọn họ sao?
Chẳng trách Đông Hoàng Sơn lớn lối như thế, Đạo tử vừa xuất thế liền tự cho là Tiểu Thánh Sư. . .
Không gian yên tĩnh trầm mặc, bỗng nhiên Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nói:
- Mấy trăm năm trước các ngươi đã bắt đầu mượn Tiên Nguyên, như vậy các ngươi đã sớm biết thiên địa này biến hóa, nói không chừng biết từ ngàn năm trước, vì sao mãi đến tận hôm nay mới nói cho chúng ta?
Người thủ sơn nhàn nhạt nói:
- Lúc đó Tiểu Thánh Sư không chắc chắn bước ra bước kia được hay không, nói cho các ngươi có ích lợi gì?
Chủ các Thánh địa và Thánh Nhân Tiên Minh đều trầm mặc một lát, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì hỏi:
- Vậy hiện tại hắn chắc chắn sao?
- Các ngươi không thấy tuy tu vi Tiểu Thánh Sư không bằng các ngươi, nhưng pháp tắc của hắn lại chân thực hơn các ngươi sao?
Chương 1638 Bất thế kỳ tài (2)
Người thủ sơn ngước nhìn chỉ một đạo tinh khí trong không trung, sau đó cười nói:
- Chính vì Tiểu Thánh Sư muốn mượn Tiên Nguyên đến lĩnh ngộ đại đạo mới cho nên Tiên Nguyên càng nhiều càng tốt, ta vốn nói hắn lần này tứ đại bí cảnh mở ra, đi vào trước lấy đi Tiên Nguyên mà dùng, nhưng hắn lại không muốn chiếm đi tạo hóa của quá nhiều người nên mới đợi đến sau cùng, một phút yếu lòng lại làm lỡ chuyện lớn, nhưng dù như thế nào, trong vòng mười năm là có thể thành công. . .
Các chủ Thánh địa kích động trong lòng.
Thời gian mười năm nghe thì rất lâu, trên thực tế vừa đủ.
Những người bọn họ am hiểu thiên công cực kỳ tinh thâm người, nếu thiên địa đại đạo chưa biến đổi, không chừng bọn họ đã bước ra cảnh giới kia. Cho nên, chỉ cần có người bước ra bước kia, sau đó quay đầu lại trợ giúp bọn họ sửa chữa sai lầm trong thiên công, như vậy trong thời gian ngắn bọn họ có thể đột phá cảnh giới, có khả năng nghênh chiến đại kiếp nạn.
Mọi người chìm đắm trong tâm tư của riêng mình, nơi này lại trở nên yên tĩnh.
Có người ánh mắt lấp loé, có người giấu diếm tâm tư, cũng có người trên mặt tỏ ra lo lắng.
Trầm mặc rất lâu sau đó, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh nhẹ giọng hỏi:
- Đông Hoàng Sơn có yêu cầu gì?
Những người tu luyện nghe vậy thì trái tim run lên.
Bọn họ đều là người đa mưu túc trí, tâm tư nhạy bén, đầu óc rõ ràng, tuy rằng mới vừa rồi bị lời nói của Thủ sơn nhân kinh động, nhất thời rối loạn tâm thần nhưng cũng rất nhanh liền phản ứng lại, không nói chuyện Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng xuất thế, chỉ việc sau ngàn năm Đông Hoàng Sơn lần thứ hai xuất hiện, hành động này vốn là có chứa rất nhiều thâm ý. . .
Thiên Khôi Thánh Nhân hỏi câu này, cũng chính là điều chúng tu nghĩ tới.
- Đương nhiên là vì vượt qua đại kiếp nạn!
Thủ sơn nhân nhàn nhạt nói:
- Đông Hoàng Sơn qua các đời đều dẫn dắt Thiên Nguyên chống lại đại kiếp nạn, đời này cũng không ngoại lệ!
Chủ Thánh địa có mặt ở đó đều trầm mặc.
Một lát sau, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên lên tiếng.
- Thiên hạ đúng thật thiếu tu sĩ Đại Thừa, nhưng những chuyện khác cũng chuẩn bị gần đủ rồi, có lẽ các ngươi quá lâu không xuống núi nên không biết, hiện nay thiên hạ lại xuất hiện một kỳ tài, dương danh người đứng đầu lục đạo Trung Châu, sau đó lại lập công ở Hồng Thiên hội Nam Hải, tiếp đến lại tra xét Ma Biên, chỉnh đốn Yêu Vực, đại công chồng chất, bây giờ còn ở trong Dịch Lâu chỉ dẫn những Đại Trận Sư đứng đầu thiên hạ thôi diễn Cửu Thiên Hồn Viên trận, đúng là một kỳ tài, haizzz, chỉ tiếc Hồng nhi nhà ta không tham gia.
Chúng tu nghe nói vậy vẫn duy trì trầm mặc.
Đương nhiên bọn họ hiểu rõ, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nói ra những lời này là có dụng ý.
Nhưng người thủ sơn Đông Hoàng Sơn Thủ cũng không tỏ vẻ gì khác lạ, chỉ cười nói:
- Kỳ tài trên thế gian mỗi đời đều xuất hiện, không phải là chuyện đáng kinh ngạc, đặc biệt lúc đại kiếp nạn sắp giáng xuống, vạn nhất xuất thủ, các ngươi đã làm những gì, trong mắt lão phu cũng giống như thế, ha ha. Trên thế gian lại có người dẫn đầu thiên hạ vượt qua đại kiếp nạn có kinh nghiệm hơn Đông Hoàng Sơn, lão phu xem những thứ các ngươi chuẩn bị cũng cảm thấy có chút hoang đường, nói thật, so với trước kia không tệ, nhưng hiện tại xem ra…
- Mầm họa quá nhiều.
Hắn hơi dừng lại một chút, hít sâu một hơn, nói tiếp:
- Những thứ đã chuẩn bị này có thể chống lại đại kiếp nạn sao?
Mọi người xung quanh sắc mặt chìm xuống, ít nhiều gì cũng có chút không vui.
Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì cười lạnh hỏi:
- Mầm họa gì?
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cười châm biếm, nhìn Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, nói:
- Tẩy Kiếm Trì dùng danh nghĩa đổi mới, loại bỏ pháp luật cũ, thành lập bảy đại kiếm mạch, đơn giản cũng vì lo lắng trong tương lai vị trí Kiếm Thủ này khó giữ cho nên mới sớm hạ thủ mà thôi, nhưng ngươi thật sự cảm thấy bảy đại kiếm mạch sẽ làm được gì khi đại kiếp nạn đến?
- Khi đại kiếp nạn tới gần, bỗng nhiên thất mạch tranh chấp, đều muốn làm Kiếm Thủ nhất kiếp nguyên, việc này không phải đã xảy ra sao?
Sắc mặt Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì nặng thêm mấy phần.
Người thủ sơn lại nhìn Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên, cười lạnh một tiếng.
- Ví như Tiên Hoàng, ngươi cảm giác mình lại có thể sống thêm một đời, nên mới cố ý phế bỏ Thái tử chỉ vì Hoàng vị, Cửu Trùng Thiên các ngươi xảy ra bao nhiêu chuyện, đặc sắc thế nào, tâm tư nặng đến vậy, khi đại kiếp nạn đến Cửu Trùng Thiên các ngươi, thật sự sẽ liều mạng đối kháng sao?
Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên chỉ cười, như không thèm chú ý, nhưng con ngươi hơi co rụt lại.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn Thủ lại nhìn về phía Vong Tình Đảo, tiếp tục nói:
- Chủ ý Vong Tình Đảo càng hay hơn, đẩy một người không liên quan lên lôi đài, mang danh thánh, chính mình lại núp ở phía sau, bồi dưỡng kiếp nguyên thánh nữ!
- Còn Tiên Minh làm việc vặt suốt ngày, nhưng dưới tay chính mình đều xuất hiện người của Hắc Ám Ma Chủ.
- Còn Lang Gia Các Bạch thị nhất mạch. . .
- . . .
- . . .
Sau khi chỉ trích một phen, hầu như đắc tội hết với nhân vật đứng đầu Thánh địa, trong lòng các tu sĩ đều nổi giận đùng đùng, Lão tổ tông Vong Tình Đảo, gậy đầu rồng đập mạnh lên đất, quát lớn:
- Rốt cuộc ngươi muốn nói gì?
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn nhìn một đạo tinh khi nối liền trời đất, thấp giọng nói:
- Rất đơn giản!
- Tiểu Thánh quân đã nói, muốn để thiên hạ vượt qua kiếp nạn chỉ có một biện pháp.
Hắn trầm mặc rất lâu, mới cười nói:
- Để thiên hạ này ít đi những lời nói lung tung!
Chương 1639 Giảng đạo, hiến vật quý, chém mầm họa (1)
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn xuất quan, trong một ngày đánh bại con cưng thánh địa, thành tựu bán bộ Đại Thừa!
Liên quan tới sự kiện truyền thuyết này rất nhanh được truyền khắp thiên hạ, hàng ngàn năm nay, Đông Hoàng Sơn trong mắt người đời như có một tấm bình phong che chắn rốt cuộc cũng triển lộ thần uy, cũng dựa vào sức mạnh thần uy này lập tức xuất hiện trong mắt người đời.
Sinh ra làm Thánh, sinh ra làm thầy thiên hạ!
Vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn từ lần đầu tiên xuất hiện đã biểu hiện vô cùng bất phàm.
Ở Côn Luân Sơn, hắn từ trong tứ đại bí cảnh lất đi Tiên Nguyên, rồi sau đó ở trên Côn Lôn Sơn mở đàn giảng đạo.
Nói rõ nguyên tắc của đại đạo, phương pháp luyện hóa Tiên Nguyên, dạy người ta làm sao lĩnh ngộ pháp tắc quan khiếu.
Nói đến diệu dụng, bầu trời hỗn loạn, dị tượng lộ ra.
Trên Côn Luân Sơn, Chí Tôn Nguyên Anh có chiếm được Tiên Nguyên cũng chưa chắc có thể luyện hóa Tiên Nguyên, đạt thành tựu Hóa Thần, nhưng sau khi nghe hắn giảng đạo lại có nhiều người ngộ ra, có thể nắm được mấy phần luyện hóa Tiên Nguyên, đều vô cùng cảm kích hắn.
Có người trong bóng tối thương nghị, vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn giảng đạo hoàn toàn không giống với thiên thư phạm trù của thế gian đã có, một số đạo lý lại mơ hồ không nhất quán.
Thậm chí hắn giảng giải về một số thiên địa đại đạo càng sâu hơn thiên công.
Một người hai người kính phục, có lẽ có giả.
Nhưng trên Côn Luân Sơn, bao nhiêu tu sĩ thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm, còn có vô số trưởng lão Tiên Minh, các cao thủ đứng đầu Thánh địa và các cao thủ khác, sau khi nghe Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn giảng đạo, ai cũng chăm chú lắng nghe thì không thể nào làm bộ được.
Đây là hình ảnh một vị Thánh Nhân thật sự.
Sau khi rời khỏi Côn Luân Sơn, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đi Trung Châu để thăm ba mươi hai cổ thế gia.
Đông Hoàng Sơn và ba mươi hai cổ thế gia có quan hệ chặt chẽ, có điều đã qua một ngàn năm mới liên hệ. Đâu là lần đầu tiên Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đại diện cho Đông Hoàng Sơn đến thăm, đương nhiên là có ý nghĩa sâu xa, chúng cổ thế gia mở tiệc chào đón. Trên bữa tiệc, có Hô Lan Tiểu Thánh, Lãm Nguyệt Tiểu Thánh và một đám thiên kiêu Trung Châu khác hiện thân khiêu chiến, muốn giao lưu thần thông cùng Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.
Bốn Tiểu Thánh của Trung Châu từ trước đến giờ đều là những tiểu bối tài ba của Trung Châu, ngoại trừ Tần Ngô và Vương Trụ đã chết, còn lại hai vị Tiểu Thánh, chính là nhân vật tiểu bối dẫn đầu Trung Châu, mà một đám tiểu thiên kiêu, cũng là nhưng người có tài năng xuất chúng.
Cảm nhận được hai vị Tiểu Thánh Trung Châu và những thiên kiêu khác luyện hóa Tiên Nguyên không lâu, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn tự phong sức mạnh pháp tắc, chỉ lấy thần thông cảnh giới Nguyên Anh tranh tài cùng hai Tiểu thánh và các thiên kiêu.
Sau khi đại chiến một phen, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn dễ dàng áp chế hai Tiểu Thánh và các vị thiên kiêu Trung Châu, cũng vạch ra chỗ thần thông công pháp bọn họ thiếu sót, và làm thế nào để cải tiến. Hắn nói thẳng như thế khiến hai Tiểu Thánh và các vị thiên kiêu cảm động vô cùng, trong lòng khâm phục đưa ra quyết định tự nguyện đi theo bên cạnh Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, muốn cùng hắn dốc phần sức lực vì thiên hạ này.
. . .
. . .
Đạt thỏa thuận với các thế lực Trung Châu, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn lại tiếp tục khởi hành chạy tới Ma Biên.
Khi đi tới Ma Biên, Đông Hoàng Sơn dâng ra mười ba đạo bí quyển, phía trên đó ghi chép rõ ràng về Hắc ám ma tức hàng lâm, các loại biến hóa cùng với phương pháp ứng đối các loại biến hóa đó. Đối mặt với mười ba đạo bí quyển này cho dù là thành chủ Bạch Bào Chiến Tiên của Bát Hoang cũng không dám khinh thường, bản thân cùng hắn thôi diễn hơn một tháng, rồi sau đó điều chỉnh rất nhiều quân bị.
Ngoài ra, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn cũng hiến Tiên bảo một phương cho Ma Biên.
Bảo vật này gọi là Điểm Tướng Đài, vô cùng huyền ảo diệu dụng.
Dựa vào bảo vật này, Ma Biên tướng sĩ có thể dễ dàng đưa binh đến các nơi trên Ma Biên, linh động tăng gấp nhiều lần, quan trọng nhất là bảo vật này có thể khiến những tướng sĩ chết trận trên sa trường phục sinh, cũng có nghĩa cứu nhiều người thêm một mạng.
Nếu nói Ma Biên chỉ có một đại sát khí là Cửu Long Ly Hỏa Tráo thì bây giờ lại có thêm một cái nữa.
Cửu Long Ly Hỏa Tráo và Thần Ma Điểm Tướng Đài đồng thời trở thành đại sát khí của Ma Biên.
Có thể làm cho những người có thần hồn chưa bị ô nhiễm trên chiến trường sống lại, càng làm cho quân sĩ bên dưới kích động không thôi.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn lưu lại ở Ma Biên thời gian dài nhất, dâng bí quyển, dâng Tiên bảo, lại phân phó thập đại thần quan, thiết đàn giảng đạo, không biết có bao nhiêu Tiên binh thần tướng được lợi, tu vi tăng cao, mà tên của Tiểu Thánh Sư trong thời gian ngắn cũng danh chấn bốn phương.
Lúc rời khỏi Ma Biên đã có mấy trăm tiên quân tự động đưa tiễn.
. . .
. . .
Rời khỏi Ma Biên, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đi tới Yêu Vực, tiếp tam đại Yêu Vương, ngoại trừ Thôn Thiên Yêu Vương vẫn đang bế quan không hiện thân gặp mặt, Thanh Khâu và Trục Nhật nhị mạch Yêu Vương đều cung kính thi lễ, vui vẻ tương giao, lấy đại nghĩa làm trọng, ba bên ước định, đợi khi đại kỳ Đông Hoàng Sơn giơ lên, hai đại Yêu Vương sẽ suất vạn ngàn tộc nhân đi theo sau tận lực vì Thiên Nguyên này.
Chương 1640 Giảng đạo, hiến vật quý, chém mầm họa (2)
Có người nói, Yêu Vực có ba điểm, Tiểu Thánh Sư đã được hai điểm.
Sở dĩ còn một phần không được bởi vì tả hữu hộ pháp dưới trướng Thôn Thiên Yêu Vương là Phi Thiên Thần Báo tướng quân và Hồ Mưu tiên sinh, mấy ngày đó hai người đó vì cướp mấy cái Xà Cơ nên không rảnh đến bái kiến mà thôi.
. . .
. . .
Chỉ trong một năm ngắn ngủi, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn làm rất nhiều chuyện.
Trong đó có rất nhiều việc nhỏ, cũng có rất nhiều chuyện lớn.
Một số người miêu tả thái độ của hắn, việc nhỏ cũng nghiêm túc như việc lớn, việc lớn cũng ung dung như việc nhỏ.
Hắn đến Lôi Châu, bái kiến Lôi lão gia tử, tự mình cầm búa làm trợ thủ rèn bảo cho Lôi lão gia tử, cũng luyện khí nhất đạo, nhận Lôi lão gia tử làm sư phụ, trở thành đệ tử ký danh của lão, còn không tiếc dâng Bách Bảo Đồ Đông Hoàng Sơn, khiến Lôi lão gia tử vô cùng vui vẻ, không tiếc đưa ba vạn pháp bảo tồn kho cho hắn làm lễ ra mắt, mà vị Tiểu Thánh Sư này lại đưa những pháp bảo nhận được cho Ma Biên.
Hắn đi thăm ba vị lão quái U Châu Xích Dương.
Ba vị lão quái ở trong mắt người khác thì vô danh, nhưng trong mắt Tiên Minh thì đây là ba vị Đại tu sĩ chân chính, lánh đời nhiều năm, Tiên Minh vài lần tới khuyên nhưng ba người bọn họ cũng không nhả ra, nhưng Tiểu Thánh Sư một thân một mình lên núi, không biết nói gì với ba lão quái vật, sau nửa canh giờ, ba vị lão quái liền đều thu thập sẵn sàng, chuẩn bị xuống núi vì thiên hạ ra sức.
. . .
. . .
Chỉ trong thời gian một năm, vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đã tạo nên đại thế to lớn.
Giảng đạo thiên hạ, hiến công Ma Biên, thuyết phục cổ thế gia Trung Châu, lại liên minh với Yêu Vực và Lôi Châu, cuối cùng lại điều động được nhiều lão tu lánh đời xuống núi vì thiên hạ, rất nhanh tên tuổi Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn như bùng nổ, truyền khắp thiên hạ. . .
Từ lần này đã có người nhìn ra chiều hướng phát triển. . .
- Nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải vị Tiểu Thánh Sư này trở thành lãnh tụ thiên hạ, chúa tể Thiên Nguyên sao?
- Thiên Nguyên hỗn loạn nhiều năm, tranh chấp khó ngừng, nếu người nào có thể giơ tay dẫn dắt người trong thiên hạ độ kiếp cũng là một chuyện tốt, dù sao, tất cả mọi người đều biết, một người có thể tập trung tất cả sức mạnh Thiên Nguyên tốt hơn nhiều người riêng lẻ làm theo ý mình, minh tranh ám đấu Thiên Nguyên phải mạnh mẽ, nếu thiên hạ này thật sự cần một người, vậy các ngươi không cảm thấy chuyện này. . .
- Trước đây không có người đứng đầu thiên hạ, đại kiếp nạn cũng vượt qua. . .
- Hừ, ngươi thì biết cái gì, lẽ nào không nghe lời đồn sao? Hiện tại Thiên Nguyên không có tu sĩ Đại Thừa cho nên phải chuẩn bị nhiều hơn, muốn vượt qua đại kiếp nạn, thực sự khó càng thêm khó, có thể làm được là chuyện phi thường.
Cũng không ai biết Thiên Nguyên không có tu sĩ Đại Thừa, là ai nói ra.
Nhưng lời đồn này đã khiến người trong thiên hạ kinh hoảng.
Mà cũng vì kinh hoảng này mà trình độ tiếp thu của người trong thiên hạ tăng lên khá nhiều, đặc biệt là vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đã khuấy động nhân tâm, thu được uy lực vô tận.
Cũng có một vài người hiếu kỳ, nếu Đông Hoàng Sơn muốn làm lãnh tụ chúng tu thiên hạ, lục đại thánh địa cũng đồng ý sao?
Trước đây mỗi một đời Thánh chủ Đông Hoàng Sơn đều là lãnh tụ quần tu thiên hạ, nhưng đó là bọn họ dựa vào tu vi và uy vọng của bản thân chiếm được, hơn nữa lại có ma đạo cự phách và lão quái Yêu Vực không phục bọn họ.
Bây giờ truyền nhân Đông Hoàng Sơn thế hệ này chỉ là một tiểu bối vừa xuất thế, lại có thể thuận lợi dẫn dắt người trong thiên hạ đến cỡ này?
Tuy rằng trong lòng kinh ngạc nhưng Lục đại Thánh địa đều không lên tiếng, những người khác cũng chỉ nhìn mà thôi.
Chỉ thỉnh thoảng, cũng sẽ có người mỉa mai:
- Các ngươi xem danh tiếng vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn càng ngày càng lớn, dường như trong thiên hạ đều tin phục, thiên hạ khắp nơi ai cũng tin phục, dù mọi người hy vọng nhưng cũng không nghĩ tới, cục diện bây giờ là công lao của ai?
- Người ta vất vả đổ mồ hôi công sức, trấn áp Ma Biên, Yêu Vực mới có thế giới thanh bình như bây giờ. Hiện tại người ta còn đang giúp đỡ Thiên Nguyên xoay chuyển vận mệnh, bế quan thôi diễn đại trận trong Dịch Lâu, ngươi lại thừa dịp người ta không xuất thế, chạy đi thu phục thế lực khắp nơi, tạo nên tên tuổi Tiểu Thánh Sư lớn mạnh, lẽ nào không để người trong thiên hạ vào mắt, không phải muốn giành lấy công lao của người ta sao?
- Đợi đến khi người ta hình thành đại trận thì mới biết ai thật sự là Tiểu Thánh Sư, không nói trước được.
- Đúng vậy, đại trận Dịch Lâu thành công, chính là công lao to lớn của người ta, hắn có tư cách gì mà đến?
- . . .
- . . .
Cũng ở nghị luận tương tự này càng ngày càng nhiều thì Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn lại làm một đại sự kinh thiên động địa.
Sau khi đi vòng quanh khắp nơi trong một năm, các thế gia đuổi theo, một đám lão tu lánh đời, các thế gia đại trưởng lão cùng đi, trở lại Đông Hoàng Sơn, sau đó đứng trên Đông Hoàng Sơn lấy ra chí bảo của Đông Hoàng Sơn, bắt đầu thôi diễn một chuyện khác, lần thôi diễn này hắn dùng đủ ba ngày, mãi đến khi tiếng chuông Đông Hoàng Sơn vang lên.
Tiếng chuông ngân dài, xuyên thấu thiên địa, lay động ra tầng tầng đạo uẩn thần quang.
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn trong thần quang chậm rãi mở mắt ra, nhàn nhạt nói:
- Tìm tới rồi.
Ánh mắt mọi người vừa mừng vừa sợ, hắn yên tĩnh, chậm rãi nói:
- Nếu xuất thế đã muốn dâng lên một món lễ vật lớn cho thế gian, bây giờ thế gian có mầm họa, hắn tự xưng là Hắc Ám Ma Chủ, liên tục gây sóng gió, Tiên Minh không làm gì được hắn, Lục đại Thánh địa cũng không làm gì được hắn, vài lần bao vây đều bị hắn chạy thoát, nhưng ta vẫn suy tính ra sào huyệt của hắn.
- Xem ra mầm họa này muốn ta đến chém.