Chỉ có như thế mới có thể thỏa mãn nhu cầu khủng bố của thân thể Quan Ngạo. Nhưng bảo dược dễ tìm, thần dược lại khó tìm.
Mắt thấy dị quả sắp chín, hắn lấy ngân châm bơm vào một ít chất lỏng, sau khi kiểm tra đo lường, thì vui mừng phát hiện, viên thần dược này có dược tính ôn hòa, bảo quang ám uẩn, thật thích hợp dùng nó trong lò Bát Bảo Đan Tử Kim này…
Như thế làm cho Phương Nguyên thật không ngờ, Quan Ngạo lại tự mình giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ như vậy.
Vì thế hắn kiên nhẫn đợi thêm mấy ngày, chuẩn bị một chút, cũng để cho Quan Ngạo dùng “Bảo Thủy” để tưới nước nhiều hơn.
Quan Ngạo cũng không quá để ý, so với dị quả của gốc cây lâm thời cứu sống kia, hắn càng quan tâm cây non mọc lên từ hạt giống hắn bồi dưỡng. Nhưng mà cũng may, hắn tương đối nghe lời Phương Nguyên, vì thế tưới nhiều bảo thủy hơn. Kết quả thật hiếm có, dị quả này không những sống lại mà còn phát ra ánh sáng mê người.
Trải qua hơn mười ngày, Phương Nguyên phát hiện dị quả kia trong tím có vàng, mới bắt đầu tản mát ra mùi thơm lạ lùng nồng đậm. Rễ cây cũng dần dần héo rũ, chỉ có trái cây kia cực kỳ no đủ, có thể thấy dị quả này đã chín rồi.
- Trước đại khảo lục đạo, giải quyết xong vấn đề này thì có thể một lòng chuẩn bị việc đại khảo…
Trong lòng đã quyết định, Phương Nguyên lập tức ngắt dị quả này xuống, sau đó đi thượng viện tìm Hứa chấp sự xin nghỉ, còn mượn hắn một lò đan. Hứa chấp sự nghĩ rằng Phương Nguyên bắt đầu chuẩn bị cho đại khảo, hăng hái tìm hiểu đan pháp, đều là vì đại khảo, tự nhiên không dám chậm trễ, đưa cho hắn lò đan Cửu Long tốt nhất Xích Thủy Đan Khê, cũng chấp thuận cho hắn xin nghỉ nửa tháng.
Đại sự cơ bản đã định, Phương Nguyên phong bế tiểu viện, sau đó ngồi ngay ngắn trên giường, chuẩn bị luyện đan.
- Tám loại bảo dược trong Thông Thiên Bí Cảnh, mỗi một loại đều là bảo dược rất trân quý đối với tu sĩ Kim Đan. Hơn nữa gốc dị quả này đến từ thế giới tàn phá, đan luyện ra có thể cao đến trình độ nào?
Trong lòng Phương Nguyên cảm khái, mơ hồ hơi kích động.
Kỳ thật trong lòng hắn có cân nhắc, nếu luyện thành lò Bát Bảo Đan Tử Kim này, chỉ sợ sẽ đạt đến trình độ ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng xem trọng. Tu sĩ Trúc Cơ bình thường căn bản không có tư cách dùng, bởi vì không chịu nổi dược tính này!
Nhưng rất thích hợp với Quan Ngạo có thiên phú dị bẩm.
- Mà ta, nếu có thể luyện tốt lò đan này, cũng sẽ đại biểu cho trình độ đan đạo của ta…
Trong lòng Phương Nguyên mơ hồ có chút kiêu ngạo, đánh giá “tam văn” đối với bản thân.
Nếu bản thân luyện thành lò đan này, vậy trên tư lịch, sợ là sẽ không thua trình độ đại sư cỡ động chủ Tử Tiêu.
- Mở lò!
Tâm niệm đã định, sau khi hắn ngưng thần tĩnh khí một lúc lâu, liền mở ra lò đan.
Mắt thấy ngọn lửa thanh hồng bốc lên trong lò, hắn cũng dần bình tĩnh lại, không để ý đến ngoại vật.
Rất nhanh, tám loại bảo dược, từng bụi nối tiếp từng bụi, bỏ vào trong lò đan.
Mỗi một loại bảo dược đều sẽ dẫn phát ra rất nhiều biến hóa, bất kỳ loại biến hóa nào cũng sẽ xuất hiện sai lầm, sẽ dẫn đến lò đan này hoàn toàn hủy diệt. Nhưng bản thân Phương Nguyên có thể tập trung tinh lực làm việc, một khi cả người tập trung cao độ, mọi sự đều không để ý đến, thậm chí không lo lắng lò đan này đến tột cùng có thể thành công hay không, chỉ tập trung tất cả tinh thần của hắn vào trong quá trình luyện đan.
Trong ba ngày thời gian, hắn dụng tâm làm hai việc, tay phải khống chế hỏa hầu, tay trái thôi diễn dược tính.
Cho đến khi tám loại bảo dược, tính cả ba trăm năm hai loại linh dược đều tiến vào lò đan, ngọn lửa trong lò đan đã hiện ra bảy màu, không ngừng biến hóa, lóe ra như điện, từng dòng bảo quang xoay quanh. Còn tay phải Phương Nguyên ấn về phía lò đan, vẫn không nhúc nhích, nhưng năm ngón tay trái nhanh chóng khép lại, nhanh đến mức xuất hiện hư ảnh, thấy không rõ quỹ đạo.
- Đã đến lúc rồi…
Đợi các loại màu sắc hỗn loạn trong lò đan hết mức, giống như quần ma loạn vũ, tâm tư hắn cũng khẽ động.
Hắn lấy ra một dị quả được phong tồn ở trong hộp băng, nhẹ nhàng đặt vào lò đan.
Ầm!
Trong lò đan, ngọn lửa đột nhiên biến đổi, các màu sắc rực rỡ đều bị áp chế xuống.
Trong lò đan kia, dược tính của tám loại bảo dược biến hóa theo xung đột, ngươi tranh ta giành, ai cũng không chịu bị ai đàn áp, giống như chư hầu hỗn chiến, thiên hạ đại loạn. Nhưng dị quả này vừa vào lò, dược lực lập tức trở nên mãnh liệt, hoàn toàn trấn phục hỗn loạn …
- Ha ha, dị quả này không hỗ là…
Tâm tình của Phương Nguyên khẽ buông lỏng, nhìn biến hóa trong lò đan mỉm cười.
Nhưng hắn còn chưa nói xong liền biến sắc…
Trong lò đan, các loại màu sắc hỗn tạp, vốn đang chậm rãi biến thành cùng một loại màu sắc, này cũng là dấu hiệu đan thành. Nhưng chỉ trong chốc lát, đột nhiên lò đan bừng cháy, màu sắc kia lại mơ hồ xuất hiện thêm vô số biến hóa. Các loại màu sắc giống như nhiều hơn gấp đôi, mãnh liệt gấp đôi, vô số bảo quang xông vào lò đan, rung động ầm ầm…
Đây rõ ràng là dấu hiệu lò đan sắp nổ…
Trong lòng Phương Nguyên kinh hãi:
- Không tốt, dược tính của dị quả này quá mạnh mẽ rồi…
Hắn vốn thử qua dược tính của dị quả này, lại không dự đoán được, còn mạnh hơn cả tưởng tượng của mình. Dược tính của nó mạnh vốn là chuyện tốt, nhưng già néo đứt dây, vô số biến hóa xuất hiện, đã sắp giãy khỏi khống chế của hắn…
Dựa theo năng lực thôi diễn của Phương Nguyên, rất nhanh đã không đủ khả năng điều khiển loại biến hóa này.
Chương 782 Bát Bảo Đan thành (2)
Vì thế hắn không chút do dự, lập tức thi triển Thiên Diễn Thuật!
Trong lúc đó, thần niệm của hắn chuyển động, tựa hồ nhanh gấp trăm ngàn lần, trong đầu hiện ra vô số biến hóa, sau đó thôi diễn từng chút một, vừa khống chế hỏa hầu trong lò đan, vừa ra sức ổn định lò đan này…
Dần dần, trong lò đan bắt đầu có mùi đan hương kỳ dị tản ra.
Xung quanh tiểu viện, Phương Nguyên đã bố trí một đại trận nghiêm mật, phong bế tất cả khí tức. Nhưng đan hương này quá mức nồng nặc, vẫn để lộ ra ngoài một ít, đối với người tu hành, đan hương này không quá rõ ràng, hơn nữa còn xen lẫn các loại dược hương lúc nào cũng tràn ngập khắp Xích Thủy Đan Khê, rất khó nhận ra. Nhưng một vài tồn tại cổ lão dần dần thức tỉnh.
Gừ…
Toan Nghê vẫn nằm trong viện ngửi thấy đan hương, nhịn không được ngẩng đầu lên, nước miếng chảy dài nhìn vào trong phòng.
Trông bộ dáng của nó, dường như sắp không kiềm chế được điên cuồng, muốn vọt vào trong phòng.
Meo…
Vào lúc này, Bạch Miêu cúi đầu kêu một tiếng, Toan Nghê run rẩy, lập tức nằm úp xuống.
Bên ngoài Xích Thủy Đan Khê, bên cạnh hồ sâu chừng mười dặm, hàn sương vô tận, sâu thẳm khó nhìn. Lúc này sâu trong hàn đàm, bỗng nhiên xuất hiện hai ngọn đèn lồng, chậm rãi bơi tới mặt nước, giống như bên trong có một quái vật vô danh, bị đan hương hấp dẫn, vẻ mặt tham lam, muốn nhảy ra khỏi hàn đàm…
Meo…
Nhưng trong tiểu viện lại nhẹ nhàng vang lên tiếng mèo kêu.
Quái vật trong hàn đàm kia đang bơi nhanh lên mặt nước, chợt cứng người, chậm rãi lặn xuống …
Hết thảy đều giống như chưa từng phát sinh!
Chỉ có con Bạch Miêu kia chậm rãi đi lên, ngồi xổm ở cửa sổ, nhìn vào trong phòng.
Trong đan thất, Phương Nguyên ngồi ngay ngắn trước lò đan, toàn thân bốc lên thanh khí, mồ hôi ướt đẫm. Vô luận là Thiên Diễn Thuật hay pháp lực toàn thân khống chế lửa lò đan này đều đã đến cực hạn, khiến cả người hắn cứng ngắc như tượng đá!
Luyện xong lò đan này có vẻ còn vất vả hơn đấu pháp với cao thủ một trận.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, trong lò đan, hỏa diễm bình phục, có bảo quang màu tím trong suốt lan tỏa.
Phương Nguyên ngồi thật lâu trước lò đan, mới nhẹ nhàng thở dài một tiếng.
- Đây đến tột cùng là tiên đan hay ma đan…
Biểu tình hắn hơi phức tạp, suy nghĩ một vấn đề:
- Viên đan này có nên cho Quan Ngạo uống hay không?
Tới lúc này rồi, ngay cả hắn cũng không rõ ràng, nếu Quan Ngạo uống viên đan này sẽ có kết quả gì…
Lúc đầu Phương Nguyên chỉ muốn luyện một lò Tử Kim Bát Bảo Đan, nhằm giúp Quan Ngạo phá cảnh mà thôi!
Hiện giờ, hắn đã luyện thành lò đan này!
Chẳng những đã luyện thành, hơn nữa còn tốt hơn hắn tưởng tượng!
Có điều vấn đề cũng chính là ở đây, đan này thực sự quá tốt, tốt đến mức khiến hắn lo lắng.
Có quỷ mới biết hiện giờ đây là một viên đan dược phẩm cấp gì?
Lúc này, trong lòng Phương Nguyên chỉ muốn hỏi một vấn đề:
- Dị quả này đúng là thần dược à?
Hay là còn cao hơn cả thần dược?
Theo lý thuyết, thân là một đan sư, đánh giá dược tính không đúng là một chuyện rất phiền, điều này cơ hồ đã định trước lò đan này sẽ không thành công, nhưng Phương Nguyên lại vẫn thành công, hoàn toàn thôi động ra dược tính, mà dược tính này còn hoàn mỹ đến nỗi khiến hắn cũng có chút kinh hỉ. Lúc này, hắn lại gặp phải một lựa chọn, viên đan này rốt cuộc có nên đưa cho Quan Ngạo ăn không?
Mở lò đan!
Bên trong chỉ có một viên đan dược mây tía lấp lánh, to như mắt rồng, bên trên hiện lên đầy vân mây.
Vốn trong kế hoạch của Phương Nguyên, là muốn luyện ra một lò bảo đan, không ngờ hiện giờ chỉ có một viên.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính bởi vì dược tính của dị quả đó thật sự quá mạnh, hắn không thể không thu liễm tất cả dược tính lại với nhau, thành hình cuối cùng chính là trở thành một viên đan dược thần dị tụ tập dược tính vô tận trong một thể!
Đan này tất nhiên tốt, tốt một cách đặc biệt!
Nhưng nếu người thường ăn vào, chỉ sợ lại không có kết cục tốt.
Nhưng Phương Nguyên nghiêm túc suy tư rất lâu, từ lúc ban đầu Quan Ngạo ở trong Bàn Thạch Đầu của Thanh Dương Tông, tất cả linh đan diệu dược đều giành cho muội muội của hắn, không có gì để ăn, rồi đến về sau hắn theo mình, có một chút linh đan cơ bản nhất để ăn, rồi lại tới về sau, hắn theo mình trải qua mấy chuyện, bắt đầu cái gì cũng ăn, kết quả vẫn yên lành đến hiện tại...
Thế là trong lòng hắn liền có quyết định, nhẹ giọng gọi:
- Quan Ngạo sư huynh, ngươi vào đi!
Quan Ngạo từ ngoài cửa thò đầu vào, vội vàng chạy đến, thấy tuy Phương Nguyên lộ ra có chút tiều tụy, nhưng dường như không có vấn đề gì lớn, mới yên tâm. Trong mấy ngày nay, hắn vẫn một mực xách đại đao, canh giữ ở ngoài cửa, hộ pháp cho Phương Nguyên, phát hiện thời gian luyện đan lần này của Phương Nguyên, dài hơn xa so với lúc trước nói với mình, trong lòng cũng có chút lo lắng.
- Quan Ngạo sư huynh, ta đã luyện ra đan dược có thể giúp ngươi phá cảnh rồi!
Phương Nguyên nhìn Quan Ngạo, rất nghiêm túc nói:
- Có điều sau khi luyện ra, ta phát hiện có một chút vấn đề, dược tính của đan dược này cao hơn ta dự đoán, cho dù là ngươi, sau khi ăn vào cũng có khả năng sẽ không chịu nổi, nhưng ta vẫn định đưa viên đan dược này cho ngươi, chỉ có điều, trước khi ngươi dùng, ta vẫn phải hỏi ý kiến ngươi...
Khi nói những lời này, Phương Nguyên rất bình tĩnh, cũng rất thản nhiên.
Ăn viên đan này, không ổn thỏa như Bát Bảo Tử Kim Đan, có khả năng sẽ xuất hiện mạo hiểm.
Chương 783 Bắt đầu rồi (1)
Nhưng Phương Nguyên chưa từng coi Quan Ngạo là người ngoài, thế là khi Phương Nguyên căn nhắc vấn đề này, cũng vô cùng đơn giản, hắn chỉ nghiêm túc cân nhắc một việc, đó chính là, nếu đổi lại là mình, liệu có dùng đan này không?
Hắn trả lời là có!
Cho nên, hắn sẽ đưa Quan Ngạo viên đan này!
Hắn ra quyết định cho Quan Ngạo chỉ tuân theo một nguyên tắc này, dùng chính bản thân hắn để cân nhắc.
Đương nhiên, tuy hắn đã quyết định rồi, nhưng vẫn phải nói rõ với Quan Ngạo.
- Xảy ra vấn đề à?
Quan Ngạo nghe vậy, quả nhiên ngây ra một thoáng, sau đó nhíu mày suy tư.
Sau khi nghĩ rất lâu, hắn hỏi:
- Có thể ăn được không?
Trên trán Phương Nguyên dường như xuất hiện mấy đạo hắc tuyến, gật đầu bất đắc dĩ.
Quan Ngạo lập tức bật cười, nói:
- Vậy thì còn vấn đề gì nữa...
Nói xong vươn tay ra cầm viên đan đó, trực tiếp nhét vào miệng giống như ăn lạc, nhai mấy cái rồi nuốt.
Phương Nguyên nhìn mà ngây đơ, tim đập mạnh.
Trong lòng nghĩ:
- Hảo sư huynh của ta, ngươi có biết ngươi vừa một phát ăn vào bao nhiêu tiền không?
Sau khi ăn xong, hắn liền có chút khẩn trương nhìn Quan Ngạo, Quan Ngạo cũng có chút nghi hoặc nhìn hắn.
Hai người mắt to nhìn mắt nhỏ, nửa ngày sau vẫn không ai nói gì.
Cuối cùng Quan Ngạo không nhịn được, nói:
- Ngươi nhìn cái gì?
Phương Nguyên lúc này mới có phản ứng, vội hỏi:
- Có cảm giác gì không?
Quan Ngạo cau mày cảm ứng một chút, nói:
- Trong bụng hơi nóng.
Nói xong lại không được tự nhiên nhún vai:
- Trên người dường như cũng hơi nóng...
Xong rồi lại thở dài một hơi, nói:
- Thoải mái quá, giống như ngâm nước ấm vậy.
Phương Nguyên chỉ ngưng thần nhìn hắn, chỉ thấy trên mặt Quan Ngạo, không ngờ lộ ra màu máu, giống như vừa uống nhiều rượu.
Khí cơ trên người cũng từ từ bắt đầu có biến hóa, giống như thủy triều, chậm rãi lên xuống, có điều loại biến hóa này, cũng không quá kịch liệt, mà là từ từ có trật tự, từng tia từng giọt, chậm rãi chạy khắp toàn thân hắn, bao phủ một vùng chung quanh hắn.
- Phương tiểu ca, ta hơi mệt, mí mắt sắp không mở ra được rồi.
Quan Ngạo ồm ồm nói, thân thể to như vậy, lại có chút không ngồi vững, bắt đầu lắc lư.
Phương Nguyên linh hoạt đứng dậy, đặt một bồ đoàn ở sau lưng hắn, để hắn thoải mái dựa vào tường.
Lúc này, Quan Ngạo đã ngáy vang trời.
- Quan Ngạo sư huynh, lúc này ngươi vốn nên luyện hóa một thân pháp lực, đột phá Kim Đan...
Phương Nguyên nhìn Quan Ngạo, cười khổ bất đắc dĩ.
Sự phát triển của sự việc đã hoàn toàn khác với tưởng tượng của mình, xem ra, trong đây cũng có nguyên do của Tử Kim Bát Bảo Đan đó, Quan Ngạo vốn nên luyện hóa một thân pháp lực, đánh nát hỏa mạch đạo cơ, thành tựu Kim Đan, nhưng hắn không ngờ lại ngủ thiếp đi, để mặc dược tính tản ra trong cơ thể, tẩy luyện huyết mạch, trong tu hành, e là không có ai lại hồ đồ như vậy.
Nhưng Phương Nguyên lại không đánh thức Quan Ngạo, bởi vì hắn ý thức được biến hóa trong cơ thể Quan Ngạo cũng không đơn giản.
Dược tính cuồn cuộn đó không xé rách nhục thân hắn, ngược lại tán vào trong huyết mạch của hắn, vốn là một hiện tượng tốt.
- Lần này sau khi ngươi tỉnh lại, sẽ biến thành bộ dạng gì...
Phương Nguyên lẩm bẩm, cũng có thêm mấy phần chờ mong.
Sau đó hắn cười cười bất đắc dĩ, chậm rãi đứng lên.
Ra khỏi phòng đan, sau đó dùng mấy đạo đại trận, phong tồn toàn bộ phong đan lại.
Quan Ngạo chỉ là đang ngủ, nhưng lần này hắn ngủ rất sau, không khác gì ngươi bế quan cả.
Hắn không biết Quan Ngạo sẽ ngủ bao lâu, chỉ biết một điểm, khi Quan Ngạo tỉnh lại, nhất định sẽ là một phen thiên địa khác!
...
Ra khỏi phòng đan, ngồi trong sảnh, uống một chén trà lạnh, mới từ từ bình tĩnh lại.
Tuy chuyện luyện đan cho Quan Ngạo xảy ra chút bất ngờ và trắc trở, nhưng cũng vẫn không đến nỗi mất khống chế, cuối cùng cũng luyện ra.
Mà giúp Quan Ngạo luyện ra đan này, cũng coi như là đã tận hết một phần trách nhiệm của hắn, dù sao Quan Ngạo đi theo mình, mình đương nhiên phải chịu trách nhiệm về việc tu hành của hắn, mà theo tính tình của Phương Nguyên, bản thân cũng coi việc tu hành của Quan Ngạo là một bộ phận của mình.
- Đại khảo lục đạo, đan, trận, phù, khí, kiếm, đạo...
Nhớ tới những gì lúc trước Tuần Giám Sứ từng nói với mình, Phương Nguyên chậm rãi rơi vào suy tư:
- Cũng không biết chỗ tốt mà Triệu tuần giám nói với ta rốt cuộc là gì, nhưng bất kể là như thế nào, đạt được khôi thủ, có thể tiến vào Lang Gia Các đã là một phần thưởng lớn rồi!
- Khôi thủ mỗi một đạo đều có thể tiến vào Lang Gia Các ba tháng, vậy cũng đại biểu ta phải cướp lấy mấy khôi thủ!
Chậm rãi suy nghĩ, hắn buông chén trà trong tay xuống, ngón tay gõ nhẹ lên bàn:
- Trận khảo và đan khảo, ta đều có thể thử một chút, khí đạo và phù đạo, một cái chú trọng thuật luyện bảo, một cái chú trọng thuật phù triện, hai cái này ta đều không thông, đương nhiên là phải bỏ qua.
- Về phần kiếm đạo và đạo chiến cuối cùng, Tiên Minh đề nghị ta từ bỏ kiếm đạo, cũng không thể không nghe họ!
- Có điều như vậy, trừ trận khảo và đan đạo ra, ta có thể tranh thủ, chỉ có đạo chiến cuối cùng!
- Đạo chiến, nói thì dễ nghe, cái so đấu chính là thực lực...
- Dù sao bất kể là đan trận khí phù, ở trong mắt rất nhiều người kỳ thật đều là cửa bên!
- Chỉ có một thân tu vi và thần thông, đây mới là thứ tới người tu hành coi trọng nhất...
Suy nghĩ rất lâu, Phương Nguyên đi vào một gian tĩnh thất, chậm rãi ngồi xuống.
Chương 784 Bắt đầu rồi (2)
Tuy Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn từng nói, lần đạo chiến này rất có khả năng sẽ xuất hiện nhiều cường địch, nhưng Phương Nguyên thầm nghĩ, mình đã thành công kết thành Tử Đan, căn cơ không tồi, tranh phong với những cường địch đó chính là để xem lại một thân thần thông này của mình.
Mình ở cảnh giới Kim Đan, không đi cầu truyền thừa khác, cái có thể dựa vào chính là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết này.
- Những gì ta học trước đây, bất kể là tứ đại huyền công học được ở Thanh Dương Tông, hay là Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn học được ở Thiên Lai Thành Kim gia, đều đã dung nhập vào trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, thậm chí còn bao gồm một số bí quyển pháp thuật mà ta tích lũy được, vốn đã khiến một thân tu vi của ta đạt tới cảnh giới Kim Đan tầng thứ hai, mà trong đoạn thời gian này, ta nghiên cứu đan pháp, cũng đã có lĩnh ngộ đối với biến hóa đan đạo!
Nghĩ tới vấn đề này, trong đầu hắn lại hiện ra kinh lịch khi mình luyện chế viên Tử Kim Bát Bảo Đan đó.
Dị quả vào lò, biến hóa lộ ra, liên tiếp sinh biến.
Hắn ra sức khống chế loại biến hóa này, cũng cảm thấy giống như đang đấu pháp với một vị cao thủ.
- Đan đạo và thần thông, vốn đều chú ý âm dương tương thất, biến hóa kinh thiên, rất nhiều lý luận của đan đạo đều có thể trực tiếp dùng vào trong tu hành, như vậy, ta trong học vấn đan đạo, có thể tìm được đạo biến hóa của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết không?
- Từ đó mà suy ra, trận pháp và thân pháp cũng vậy, chú ý phân chia thiên địa ngũ hành, biến hóa khó lường...
- Như vậy, từ trong trận pháp, liệu có thể ngộ ra sự kỳ diệu của thân pháp hay không?
Có ý tưởng này, hắn chậm rãi lâm vào trầm tư, giống như người đá, không để ý tới ngoại sự.
Cũng không biết trải qua bao lâu, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng gọi khẽ:
- Phương tiền bối, Phương tiền bối có nhà không?
Phương Nguyên chỉ cảm thấy mình vừa nhập định không lâu, mới nghĩ ra được một số chỗ tinh diệu lại bị người ta cắt ngang, lập tức tức giận mở ra, bực mình nói:
- Ta không phải đã nói với các ngươi là trong lúc ta bế quan không được ai đến quấy nhiễu ta à?
Thanh âm ở ngoài sân cảm ứng được sự tức giận của hắn, lập tức cười khổ:
- Nhưng đại khảo lục đạo đã bắt đầu rồi...
Phương Nguyên lập tức lắp bắp kinh hãi:
- Ta nhập định bao lâu rồi?
Đẩy cửa ra, thấy trong viện đã là ánh mặt trời chói chang.
Phương Nguyên lấy lại bình tĩnh, trước đây hắn vì luyện đan mà có lĩnh ngộ, nhập định tham ngộ, thu hoạch không ít, lại không ngờ trong tham ngộ này, thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, lúc trước hắn bế quan để luyện đan cho Quan Ngạo, cách đại khảo lục đạo chỉ còn hơn nửa tháng, hiện giờ vừa bừng tỉnh, đã trôi qua hơn nửa thời gian, Quan Ngạo thì ngủ vùi trong phòng đan, không có dấu hiệu tỉnh lại, hắn cũng không tiện đánh thức hắn, chỉ bố trí lại đại trận chung quanh phòng đan.
Làm xong tất cả, hắn mới thay một thân áo xanh, buộc lại tóc, ra khỏi tiểu viện.
- Phương tiền bối, hôm nay đã là ngày bắt đầu đại khảo lục đạo, chư vị đan sư đều đang ở thượng viện chờ ngài.
Trông coi ngoài tiểu viện chính là tiểu đồng nhi Thanh Phong, nhìn thấy Phương Nguyên liền cười tủm tỉm nói.
- Làm phiền ngươi rồi, đi thôi!
Phương Nguyên xoa xoa đầu hắn, bảo hắn đi trước dẫn đường, bước vào thượng viện của Xích Thủy Đan Khê.
Lần tham ngộ này bị cắt ngang, tâm tình tất nhiên không được tốt, nhưng kết quả lại vẫn tận ý người, lúc trước khi vào Xích Thủy Đan Khê, hắn đã đạt tới tu vi Kim Đan nhị chuyển, mà trong đoạn thời gian này, lĩnh ngộ được thêm đan đạo và trận đạo, cũng dần dần dung nhập vào biến hóa của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, tu vi lại tiến thêm một bước, được tính là Kim Đan tam chuyển viên mãn.
Chỉ thiếu một bước là có thể bước vào Kim Đan trung cấp!
- Nhưng nếu muốn trong đạo chiến, chiếm vững tam giáp, vậy ít nhất cũng phải bước vào Kim Đan trung cấp mới được!
Hắn thầm tính toán về đại khảo lục đạo lần này.
Kỳ thật hai đạo đan trận, hắn không sợ, bởi vì hai đại khảo này, trên danh nghĩa là để thi đỗ danh hiệu Đại Đan Sư, hoặc là Đại Trận Sư, nói cách khác, những cao thủ đã có danh hiệu Đại Đan Sư hoặc là Đại Trận Sư sẽ không tới tham gia, mà với thực lực của hắn, chỉ cần những lão nhân đó không đến, những tiểu đan sư tiểu trận sư còn lại thật sự không cần quá bận tâm.
Nhưng kiếm đạo và trận đạo thì lại khác.
Hắn đã quyết định từ bỏ kiếm đạo cho nên thôi không nói, chỉ có đạo chiến là phải dùng ra bản lĩnh thật sự!
Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn cũng lờ mờ chỉ ra cho hắn, có rất nhiều cường giả lần này tới tham gia đạo chiến, tuy một số thiên kiêu chân chính của Trung Châu và những người lúc trước từng tham gia đạo chiến sẽ không tham gia nữa, nhưng cao thủ thiên kiêu từ các nơi tới vẫn rất nhiều, mình muốn chiếm vững tam giáp đạo chiến, không có nội tình nhất định thì làm sao tranh được với nhiều người như vậy?
Chỉ tiếc, mình cách Kim Đan trung cấp vẫn còn một bước.
Nội tình của hắn đã đủ, nhưng vẫn cần một cơ hội, khiến bản thân vượt qua được cánh cửa này.
Lần này bế quan ngộ đạo, hắn đã có cơ hội vượt qua, nhưng chỉ tiếc thời gian không đủ.
Cũng đành chịu thôi, nếu đại khảo lục đạo đã bắt đầu, vậy thì cứ đi một bước tính một bước!
...
- Ha ha, Phương tiểu hữu, ngươi vì chuẩn bị cho đại khảo mà bế quan tu hành, chúng ta cũng biết tầm quan trọng của việc này, bởi vậy mấy ngày trước không dám làm phiền ngươi, nhưng hiện giờ đại khảo lục đạo đã bắt đầu, vẫn không thấy ngươi xuất quan, không biết làm sao, chỉ đành phái người tới gọi ngươi một tiếng...
Chương 785 Đại khảo trận đạo (1)
Thượng viện Xích Thủy Đan Khê, đám người Cầu Long Chân Nhân, Tử Tiêu Động Chủ, Hứa chấp sự đều đã chờ ở đây, nhìn bộ dạng của bọn họ, pháp chu, bào phục đều đã chuẩn bị xong, tùy thời có thể lên đường, chỉ chờ một mình Phương Nguyên. Với thân phận Đại Đan Sư của bọn họ, chuyên chờ một đan sư hạ viện như Phương Nguyên, cũng thật sự là làm khó bọn họ, có điều nhìn bộ dạng của bọn họ lại đều rất đương nhiên.
- Để các vị tiền bối đợi lâu, cũng là vãn bối nhất thời si mê, làm chậm trễ thời gian!
Phương Nguyên xin lỗi mấy người, sau đó một đám người đồng thời lên pháp chu, chậm rãi khởi động, tiến đến Vấn Đạo Sơn.
- Ha ha, Phương tiểu hữu, ngươi trước đây vẫn luôn bế quan, chắc vẫn chưa biết, hiện giờ các loại quy tắc và bố trí của đại khảo lục đạo đều đã làm thỏa đáng, sân nhà ở Vấn Đạo Sơn, trong đại khảo lục đạo, đại khảo đan đạo của chúng ta là trận thứ hai, đại khảo trận đạo là trận đầu, cho nên, chúng ta tạm thời không cần sốt ruột, lần này tới tham dự nghi thức tế lễ, thuận tiện quan sát khảo hạch đại khảo trận đạo!
Đứng trên khoang thuyền, Cầu Long Chân Nhân áo tím tung bay, cười ha ha giới thiệu với Phương Nguyên.
Nghe hắn giới thiệu một phen, Phương Nguyên mới biết, lần này, bọn họ là tới tham dự nghi thức tế lễ của đại khảo lục đạo, sau đó xem đại khảo trận đạo diễn ra đầu tiên, thực sự khiến Đan Đạo Bị Khảo Ti phải bận bịu là đại khảo đan đạo ba ngày sau!
Trình tự của đại đạo lục khảo, chính là trận, đan, phù, khí, kiếm, đạo, quy củ thì do cao nhân của Tiên Minh định ra.
Theo càng lúc càng tới gần Vấn Đạo Sơn, đã thấy trong hư không chung quanh, người tu hành đạp mây mà đến, cưỡi thú mà đến, ngự kiếm mà đến càng lúc càng nhiều, hoặc là thành quần kết đội, hoặc là vội vàng đi một mình, hoặc là thoả thuê mãn nguyện, hoặc là như lâm đại địch, thực sự có thể nói là cao thủ nhiều như mây. Ở một số nơi xa xôi, chỉ nhìn thấy một cao thủ Kim Đan đã ngạc nhiên lắm rồi, kiểu gì cũng vái lạy không thôi.
Nhưng hiện giờ, ánh mắt quét qua không trung, tu sĩ Kim Đan nhiều cả đống, khiến người ta hoa cả mắt, ngay cả Phương Nguyên cũng không khỏi nhớ tới một câu châm ngôn "Kim Đan đi đầy đất, Nguyên Anh nhiều như chó", trong lòng lập tức cảm khái không thôi.
Một là cảm khái cao thủ Trung Châu nhiều, nội tình dầy dặn, hai là cảm khái con người quả nhiên đều muốn tới chỗ cao.
Không tới thế giới lớn, quả thật không biết cao nhân trong thiên hạ này lại nhiều như vậy.
- Ha ha, đại đạo lục khảo lần này còn náo nhiệt hơn trước kia.
Tử Tiêu Động Chủ nhìn khí tượng chung quanh Vấn Đạo Sơn, cũng cười ha ha:
- Trước đây chúng ta cũng đều từng tham dự đại khảo đan đạo, nhưng khi đó nào có nhiều người như vậy, bất kể là người tham gia thi, hay là người xem lễ, đều nhiều hơn cả chục lần.
Hứa chấp sự cười nói:
- Chủ yếu là ý nghĩa của đại đạo lục khảo lần này rất phi phàm, không phải có lời đồn nói, đây là đại khảo cuối cùng trước đại kiếp à? Trên trình độ nào đó mà nói, đây cũng coi như là Tiên Minh đang chọn lựa nhân tài, người thiên hạ, phàm là người lòng mang kỳ thuật, tất nhiên chẳng ai chịu bỏ qua cơ hội này, dù vạn dặm xa xôi cũng phải chạy tới thử một lần!
- Ha ha, kỳ thật cũng chỉ là xem náo nhiệt mà thôi!
Cầu Long Chân Nhân nghe vậy cũng cười khẽ, nói:
- Đại đạo lục khảo lần này, cho dù nhiều người, nhưng nếu luận về chất lượng, lại chưa chắc đã hơn được trước kia, nói là đối với người trong thiên hạ, kỳ thật cũng không phải vậy, luận về thiên hạ này, có nơi nào nội tình mạnh hơn được Trung Châu? Nhưng cao nhân Trung Châu, đã sớm lộ diện, lần này sẽ không lên đài tranh phong với người ta...
- Cho nên, đại đạo lục khảo lần này, mặc dù tổ chức ở Trung Châu, nhưng cũng là nhằm vào người trong thiên hạ ngoài Trung Châu!
Tử Tiêu Động Chủ nghe thấy vậy, cũng thấp giọng thở dài:
- Nói thế cũng đúng, đạo thống Trung Châu cao cao tại thượng, cánh cửa này, bọn họ không cần phải vượt qua, bởi vì bọn họ vốn đã ở sau cánh cửa này rồi, có điều, nếu kỳ tài thiên hạ, có ai có thể trở nên nổi bật trong đại đạo lục khảo, cũng có thể lọt vào pháp nhãn bọn họ, từ đó về sau, cơ duyên tạo hóa vô tận...
Hắn nói xong, nhìn Phương Nguyên một cái, cười nói:
- Đại đạo lục khảo lần này, cũng có thể lý giải là một lần thí luyện nhằm vào nhân tài cấp thấp trong giới tu hành, vượt qua thí luyện này thì có thể một bước lên mây, có được sự công nhận của những người đó.
Phương Nguyên nghe hắn nói vậy thầm gật đầu, hắn minh bạch ý tứ của Tử Tiêu Động Chủ.
Đại đạo lục khảo này nếu nói là quan trọng, thi đỗ được cũng chỉ là một danh hiệu Đại Đan Sư, giống như đám người Bạch Sơn Quân, nhưng nếu nói không quan trọng, vậy lại là một cơ hội tốt để người bên trên lựa chọn nhân tài, là một hồi thí luyện!
Giới tu hành, trước nay luôn phân cấp bậc sâm nghiêm, trên dưới có thứ tự, người tầm thường rất khó phá vỡ.
Mà luận trên dưới, bên trên cùng không nghi ngờ gì nữa chính là Tiên Minh và các đại đạo thống, thế gia Trung Châu.
Mà họ từ nhỏ đã cao cao tại thượng, người thường muốn đi đến vị trí của bọn họ, gian nan cỡ nào?
Nhưng đại đạo lục khảo lại cho bọn họ một cơ hội như vậy!
Đại đạo lục khảo này nói trắng ra thì chính là một nước cờ đầu để tu sĩ xuất thân thấp hèn, bước vào địa vị cấp cao của giới tu hành.
...