Mục lục
Cải Thiên Nghịch Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1776 Khí vận chiến (1)

Mà ở một nơi khác, Kinh Thiên Thánh Nhân cũng nhìn chằm chằm một con thân thể như người, nhưng từ phần eo trở xuống lại là một con quái vật có đuôi rắn, tay cầm Kinh Thiên thước, bước nhanh chạy qua, sau lưng hắn, Cổ Phương Thánh Nhân và Lộc Xuyên Thánh Nhân hai người theo thật sát.

- Ta là người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, bao năm qua khổ vì không được ra tay, hôm nay, cũng phải dương danh một trận chiến.

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn từ trên cửu thiên bay tới, tay áo rộng tung bay, ánh mắt lạnh lùng nhìn thấy một thân hình mờ mịt, một Ma Ngẫu xà quái chín đầu, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ, trực tiếp từ giữa không trung chấn động đè ép xuống, sau lưng lại hiển hóa ra một toà bóng núi sừng sững, nhìn dáng dấp Đông Hoàng Sơn, ầm ầm đè xuống, tựa như lấp kín bầu trời.

- Ai tới đánh với ta một trận?

Lôi lão gia tử cõng lấy một cái hộp màu đen, vóc người chỉ được ba thước, là lão đầu lùn nhất nhưng khí thế lại mạnh nhất, bên người mang theo ba nghìn tám trăm bốn mươi mốt ngọn phi đao xoay tròn, chém giết tất cả ma vật đến gần hắn bên trong Ma Tức Hồ không còn một mống, nhưng hắn làm sao cam tâm đối phó với những thứ tạp ngư này, trầm tiếng rống to, xông thẳng tiến vào nơi sâu trong Hắc Ám ma tức.

Ánh mắt quét nhìn qua, chợt thấy phía dưới cung điện rách nát có một tòa bệ đá, trên bệ đá có một thân hình chưa tới ba thước ngồi thẳng, gầy trơ xương, khoác áo bào đen thật dài, trên đầu đội hắc quan Ma Ngẫu, cũng là một trong Chí Tôn Thập Đế, hai mắt sáng lên, từ trên cửu thiên vọt xuống, quái đao vô tận gào thét chém tới.

- Một tên lùn. . .

Lôi lão gia tử thân hình ba thước, chỉ Ma Ngẫu chưa tới ba thước hét lớn:

- Đến đây nhận cái chết!

Sóng lớn nổi lên, sóng to kinh người.

Bên trong vùng Ma Tức Hải, khắp nơi đều có thể nhìn thấy pháp lực mạnh mẽ cuộn lên như thủy triều, có thể nhìn thấy cấu trúc pháp tắc thiên địa cứ như thế bị người ta mở ra, hoặc đổ nát, hoặc vặn vẹo đến cùng một chỗ.

Thật ra mà nói, Chí Tôn Thập Đế đều vô cùng mạnh mẽ, khi còn sống bọn họ là cường giả, chết vô số năm, rốt cục cũng được thức tỉnh nhưng đã hoàn toàn hóa thành một loại sinh mệnh khác, trời sinh chưởng lực vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt trong Hắc Ám ma tức, càng như cá gặp nước, mạnh mẽ đến có thể địch lại tu sĩ Đại Thừa. Dưới vùng thế giới này, sức mạnh của bọn đạt đến cực hạn, vì thế bọn họ tự xưng là thần, dự định thôn tính thế gian.

Bởi vì bọn họ biết rõ bản thân quá mạnh mẽ, mạnh đến mức không cần thiết phải chung thiên hạ với bất kỳ sinh linh nào.

Nhưng dù bọn họ mạnh hơn, lần này tu sĩ Thiên Nguyên chạy tới cũng không chút e sợ, bọn họ vốn là đại tu sĩ đứng đầu thế gian.

Hơn nữa, mỗi người đều xem trận chiến này là trận cuối cùng của bản thân, quyết ý muốn lưu lại một chút đặc sắc!

. . .

. . .

Xì!

Phương Nguyên điều khiển thần lôi, độc chiến Long Lân Song Giác Chí Tôn Long Thần Đế, bây giờ hắn cũng động lên chân hỏa. Hắn vừa ra tay, từng đạo thần lôi từ trên trời rơi xuống, trong phạm vi mười mấy dặm, từng đạo lôi xà rong ruỗi khắp nơi, hình thành một phương thế gian hư huyễn. Nhìn qua giống như sấm sét hỗn loạn, bao phủ một phiến khu vực, nhưng nếu cẩn thận cảm thụ có thể phát hiện, khu vực đó tựa như một tiểu thế giới, tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của Phương Nguyên, pháp tắc bên trong như thần tử được điều động.

Còn Chí Tôn Long Thần Đế gầm nhẹ một tiếng, Hắc Ám ma tức bên người điên cuồng phun trào, cũng giống Phương Nguyên hình thành một thế giới đơn độc như đại Ma Tức Hồ, hình thành lĩnh vực của chính hắn, nhìn thoáng quan thần thông của hắn có chút tương tự Phương Nguyên.

Hai người tự điều khiển lĩnh vực của chính mình, va chạm vào nhau nhất thời khó phân cao thấp.

- Thần tộc chúng ta, sống lại từ trong diệt vong, nhận được đại khí vận của thiên địa, sinh ra để chưởng khống không gian, mọi pháp khí xung quanh đều cúi phục hoàn toàn. Sinh trong trời đất, bất sinh bất diệt, mà các người tu hành các ngươi cũng chỉ là loại giun dế trong trời đất, là nô bộc của đại đạo, thì làm sao có thể tranh chấp cùng chúng ta, trận chiến ngày hôm nay sẽ quét sạch khí vận cuối cùng của các ngươi ở nhân gian.

Chí Tôn Long Thần Đế vốn không để Phương Nguyên trong mắt, thậm chí nghĩ chỉ cần vài giây đã có thể trấn áp Phương Nguyên, nhưng không nghĩ rằng Phương Nguyên điều khiển thần thông lại mạnh mẽ chống đỡ trấn áp lĩnh vực của hắn, thậm chí còn tấn công ngược lại, nhất thời có chút hoảng sợ, càng có chút phẫn uất, thời khắc ra tay càng thêm hung mãnh, ý niệm rung động hư không, hình thành âm thanh loạn lòng người.

- Rắc rắc.

Phương Nguyên xoay người đáp trả lại bằng một đạo thần lôi, như roi lớn vượt qua hư không, miễn cưỡng đánh xuống.

Roi tiên lướt qua khiến một vực Ma Tức Hồ cũng theo đó mà héo úa không ít.

- Thì ra các ngươi cũng không mạnh như ta nghĩ.

Một roi đánh tới Chí Tôn Long Thần Đế, Phương Nguyên từng bước ép lên, không để hắn có cơ hội thở lấy hơi.

Lúc đầu giao thủ cùng Ma Ngẫu trong Chí Tôn Thập Đế, trong lòng Phương Nguyên thật sự không chắc chắn.

Bởi vì hắn không biết những Ma Ngẫu này mạnh đến trình độ nào.

Mà Thiên Nguyên bây giờ có thể nói là giai đoạn nhỏ yếu nhất lịch sử.

Dù sao, thế gian không có Đại Thừa, lại giao thủ cùng nhân vật bí ẩn, điều này thật đáng sợ.
Chương 1777 Khí vận chiến (2)

Phương Nguyên lấy tu vi và thực lực của bản thân suy tính, biết hắn và những đại tu đứng đầu thế gian như các chủ Thánh địa có ra sức đánh với nhau một trận cũng khó phân thắng thua, hắn cũng được xem là một trong những đại tu đứng đầu Thiên Nguyên.

Thế nhưng, cảnh giới không giống, ánh mắt cũng không giống.

Khi hắn ở cảnh giới Luyện Khí, Kim Đan cũng đã là thế lực đứng đầu thế gian.

Thời điểm hắn ở cảnh giới Nguyên Anh đã hiểu Hóa Thần chính là cảnh giới đứng đầu thế gian.

Nhưng bây giờ, hắn chính là thiên đạo Hóa Thần tiểu thành, ánh mắt nhìn xa, dựa vào lý giải đạo lý của hắn cùng với những bia đá trời giáng, tham diễn lịch sử xa xưa, làm cho hắn hiểu rõ trên Hóa Thần còn có cảnh giới Đại Thừa, thậm chí còn có cảnh giới cao hơn.

Lấy hắn làm ví dụ, trên hắn ít nhất có cảnh giới Đại Thừa, còn trên cảnh giới Đại Thừa còn có cảnh giới Siêu Thoát do Đại Tiên giới sáng tạo ra. Vì thế, trước khi trận chiến này bắt đầu, hắn cũng đang lo lắng những Độ Kiếp Ma Ngẫu đã có cảnh giới Đại Thừa thậm chí cảnh giới Siêu Thoát, nếu như thế, hắn đến trận chiến này chắc chắn phải chết.

Không riêng gì hắn, những cao thủ đến cùng hắn nhất định cũng phải chết.

Không chỉ có hắn nghĩ như vậy, mà những người đi cùng hắn cũng nghĩ như vậy,

Cho nên vừa mới bắt đầu hắn đã chuẩn bị chết.

Tuy nhiên, sau khi giao thủ cùng Chí Tôn Long Thần Đế, Phương Nguyên cũng yên tâm hơn.

Hắn nhìn ra những Độ Kiếp Ma Ngẫu đúng thật là đã chuyển sinh thành công, cũng có tiềm lực vô hạn, tiềm lực vô hạn nhưng bọn họ vẫn chưa trưởng thành đến mức mạnh nhất.

Giống như Lữ Tâm Dao, nàng cũng đã chuyển sinh thành công, nhưng tiềm lực của nàng, còn rất xa không có phát huy được.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản!

Hắc Ám ma tức bên trong Ma Tức Hồ có hạn, hơn nữa quá mức mỏng manh.

Vì thế sức mạnh của bọn họ cũng bị sự hạn chế của Ma Tức Hồ mà dừng lại ở trình độ Thiên Nguyên có thể chứa đựng, dù đã vượt qua cấp độ của ba lão tu lánh đời đến Thanh Dương Tông ra tay với hắn, nhưng chắc chắn vẫn chưa hoàn toàn vượt qua cảnh giới Đại Thừa!

Đây chính là nguyên nhân mà Chí Tôn Thập Đế vẫn ẩn núp!

Bọn họ cũng biết cân lượng của bản thân, biết nhân gian còn có sức mạnh có thể chống lại bọn họ.

Nếu đại kiếp nạn hàng lâm, Hắc Ám ma tức thế gian vô cùng vô tận, như vậy bọn họ có thể dựa vào sức mạnh đại kiếp nạn nhanh chóng trưởng thành, cũng không ai biết trong đại kiếp nạn bọn họ có thể trưởng thành tới trình độ nào, có lẽ, sẽ trực tiếp trưởng thành đến cảnh giới Đại Thừa, cũng có thể bọn họ dựa vào đại kiếp nạn hàng lâm trực tiếp vượt qua đại kiếp nạn, đạt đến cảnh giới Siêu Thoát ghi chép trong bia đá.

Như vậy, bọn họ đến thật đúng lúc.

Dù thế cuộc nhân gian ra sao, nhưng nhân gian đánh tới Hắc Ám Ma Ngẫu bây giờ vẫn còn có cơ hội thắng lợi.

Còn nếu đợi đến khi đại kiếp nạn hàng lâm, nhân gian cũng không ai có thể đấu thắng bọn họ!

Trận chiến này có thể chiếm được đại khí vận.

- Ha ha, chúng ta mới vừa thức tỉnh, chưa đợi được tạo hóa đại đạo, nên cảnh giới chưa cao.

Chí Tôn Long Thần Đế đón nhận thế tấn công mãnh liệt của Phương Nguyên nhưng cũng không hoảng loạn, còn cười lạnh nói. Sau đó Hắc Ám ma tức cuồn cuộn mà lên, bên trong có thể nhìn thấy ma tức cuốn lấy vô số đỉnh núi và lâu khuyết, còn có Hắc ám ma vật đếm mãi không hết, những tồn tại kia hóa thành một phần thân thể, giống như sóng dữ ngập trời cuốn về phía Phương Nguyên, ma âm khuấy động bốn phương.

- Dù thế vẫn còn mạnh hơn các ngươi quá nhiều.

- Khí vận thiên địa nghiêng về chúng ta, tu sĩ nhân gian bây giờ thực sự quá ít!

- . . .

- . . .

Tiếng nói đồng thời vang lên, hắn đã vội vã cuốn lấy Phương Nguyên, không cho Phương Nguyên có cơ hội rảnh tay.

Cũng trong giây lát đó, sau lưng Phương Nguyên đột nhiên xuất hiện Ma Ngẫu đầu mọc sừng trâu, thân hình cao to, ôm theo vạn ngàn oan hồn từ sau lưng của hắn vọt tới, Hắc Ám ma tức quanh người như có đạo lốc xoáy đồng nhất, hung tợn đánh về phía sau lưng Phương Nguyên.

Lại là một Thần Đế, lựa chọn ra tay lúc này, muốn cùng Chí Tôn Long Thần Đế tấn công hắn.

Độc chiến với một Thần Đế, Phương Nguyên còn có thể ứng phó, nhưng trước sau chịu tấn công liên hoàn như vậy, hắn làm sao có thể chống chọi được?

- Bạch!

Trong lúc nguy cấp, bỗng nhiên có một kiếm quang gào thét mà tới.

Kiếm quang đó chính là Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, vị kiếm tu áo lam triển khai toàn bộ sức mạnh của mình, kiếm ý bên người như ánh mặt trời thiêu đốt, từng đạo kiếm ý như thực chất ngưng tụ quanh người hắn, giống như đại dương trắng lóa, nơi thân hình lướt qua, thiên địa cũng giống như bị bàn chải quẹt tới, xuất hiện từng đạo vết thương không cách nào khép lại. Chí Tôn Minh Thần Đế đón kiếm quang kia, căn bản không dám khinh thường, vội vã xoay người lại, Hắc Ám ma tức xung quanh cuồn cuộn, hóa ra mười mấy phân thân, đều nghênh đón Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì.

- Nếu dám tự xưng Thần Đế thì đừng làm cái việc đánh lén kia, đến chiến cùng lão phu một trận.

Đón phân thần của Chí Tôn Minh Thần Đế hóa ra, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì triển khai Bát Hoang Lục Hợp Kiếm, cũng hóa thành mười mấy tôn kiếm ảnh tương tự, mỗi một thân hình đón nhận một hóa thân của Minh Thần Đế, chặt chẽ vững vàng chống được thế tấn công của hắn, không cho hắn ảnh hưởng đến Phương Nguyên.
Chương 1778 Ai có thể bị khinh thường (1)

Ngươi có thể phân thân ngàn vạn, kiếm ta cũng có thể hóa ngàn vạn!

- Đa tạ tiền bối!

Phương Nguyên cảm giác được sau lưng có kiếm quang che chở, hắn cũng an tâm hơn không ít.

Hắn nhớ ở Thanh Dương Tông nhìn thấy một kiếm của Cửu Châu Kiếm Thủ, cũng nghĩ đến Thanh Dương Kiếm Si đã nói, nếu đem ra so sánh, uy của Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì không thua Cửu Châu Kiếm Thủ đời trước, thậm chí còn có đáng sợ hơn.

- Tiểu nhi!

Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì cười to, nói:

- Lão phu từng nói ở Hồng Thiên Hội muốn ngươi trăm năm sau tiếp ta một kiếm, bây giờ cũng không biết có còn cơ hội hay không, ngược lại ngươi trưởng thành khá nhanh, bây giờ lão phu tranh tài cùng ngươi, cũng không tính bắt nạt ngươi, chúng ta thừa dịp ngày hôm nay phân thắng bại một trận đi, chỉ xem ai có thể xử lý đối thủ của mình trước tiên.

Phương Nguyên trầm tiếng đồng ý.

- Được!

Câu nói vừa dứt, đột nhiên Phương Nguyên rùng mình, nhanh chóng nhào về phía tây ngoài trăm dặm.

Ở chỗ đó, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đang bị hai đại Ma Ngẫu bao vây tấn công, cũng có chút không chống đỡ được, một trong hai Ma Ngẫu kia là Chí Tôn Âm Dương Đế, chính diện tiếp Tiên ấn của Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên, phía sau lại có Chí Tôn Huyết Thần Đế lặng lẽ ngưng tụ một thân sát ý, nỗ lực từ sau lưng ra một đòn đánh giết Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên. Không phải Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên không phát hiện, nhưng trước người Chí Tôn Âm Dương Đế toàn lực ra tay, hắn không đủ tinh lực để hóa giải.

Nhưng may nhờ Phương Nguyên phát hiện đúng lúc, vội vã băng qua hư không mà đến, ngưng tụ Chu Tước Lôi Linh, trong giây lát xé rách từng luồng pháp tắc xung quanh, miễn cưỡng vọt tới sau lưng Chí Tôn Huyết Thần Đế, buộc hắn vội vã quay người lại, đánh tan Chu Tước Lôi Linh trước.

- Khá lắm tiểu nhi, đã giúp ta thêm chút sức.

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên có thời gian mà thở trong chốc lát, lập tức điều động cửu ngũ Tiên ấn bức lui Chí Tôn Âm Dương Đế, phòng ngừa nguy hiểm bị hai đại Thần Đế bao vây tấn công, trong lúc cấp thiết xoay đầu lại khen Phương Nguyên một tiếng, lại cao giọng nói:

- Trẫm vẫn có chuyện không nghĩ ra. . .

Phương Nguyên xoay người tiếp tục chiến với Chí Tôn Long Thần Đế, gấp giọng quát lớn:

- Tiền bối mời nói!

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nói:

- Tại sao ngươi vẫn không lọt vào mắt Hồng nhi nhà ta?

Phương Nguyên:

- . . .

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên nhân thời cơ không dễ có, hỏi vấn đề hắn thắc mắc đã lâu, nhưng cũng không đợi nhận được câu trả lời thoả mãn, thần thức quét ngang, nhìn thấy thành chủ Bát Hoang Bạch Bào Chiến Tiên bị ba Thần Đế vây nhốt, một cây ngân thương mạnh mẽ chống đỡ, mắt thấy hắn sắp bị ba tên Thần Đế tiêu diệt, cũng gấp gáp giương ra hoàng bào, bên trên bào thân, chín long ảnh bay lên, tạm thời tách thành chủ Bát Hoang bên người Thần Đế, rồi sau đó tế lên Tiên ấn, đẩy ra từng tia tử mang quanh hư không.

- Lão Nhậm, rõ ràng không địch lại, sao không chủ động mở miệng cầu cứu?

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên tạm thời thế chỗ Bạch Bào Chiến Tiên, cũng không quay đầu lại, lạnh giọng quát hỏi.

Bạch Bào Chiến Tiên Nhậm Long Đảm thở hổn hển mấy hơi thở, cười lạnh nói:

- Cục diện nguy hiểm hơn nữa ta cũng đã từng gặp qua, cần gì ngươi tới cứu?

Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên cười gằn:

- Vẫn mạnh miệng như vậy, trong bảy đại Thánh địa, ta ghét nhất chính Bát Hoang Thành ngươi.

Bạch Bào Chiến Tiên quát lên:

- Ta cũng vậy!

Hai người giống như đang nói chuyện, bỗng nhiên Bạch Bào Chiến Tiên rùng mình, cũng không giúp Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên đối kháng Thần Đế xung quanh, mà thân hình như rồng, từ trong hư không đi xẹt qua, ngân thương trong tay kích trên không trung, rung động pháp tắc, thác nước cũng tựa như rủ xuống, lại ép thẳng tới bên trái Chí Tôn Loạn Thần Đế, cứu lão tu áo bào xám bị bức ép đến luống cuống tay chân.

Lão tu đó chính là người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, hắn bây giờ máu me khắp người, khổ đến chết đi được.

Bạch Bào Chiến Tiên cứu hắn, trầm tiếng quát lên:

- Thực lực của ngươi còn chưa đủ để độc chiến với một Ma Đế, không nên quá mức cậy mạnh, biết ngươi lần này đến chẳng qua để thay thế vị Đạo tử kia xuất chiến cầu chết, nhưng tốt xấu gì cũng để cho mình chết giá trị một chút.

- Lão phu cần ngươi đến giáo huấn sao?

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn không vui hét lớn nhưng trong lòng cũng vô cùng sợ hãi, hắn vốn định một mình tiếp một Thần Đế, nhưng không nghĩ tới, sau khi đối đầu mới phát hiện sức mạnh của đối phương vượt xa tưởng tượng của hắn, suýt chút nữa bị mất mạng.

- Rõ ràng cùng cảnh giới, dựa vào cái gì các ngươi được ta thì không được?

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn oán niệm mà nói, thân hình nhanh hạ xuống, đi ngang qua ba trăm dặm, đi tới trước người Lão tổ tông Vong Tình Đảo tay cầm gậy đầu rồng giao thủ với Chí Tôn Ly Thần Đế, tay nắm pháp ấn, đánh đến sau lưng Chí Tôn Ly Thần Đế, miệng hét lớn:

- Lão tỷ tỷ Vong Tình Đảo, một mình ngươi không chắc là đối thủ của Ma Tôn này, để lão phu đến giúp ngươi một tay, chúng ta xử lý hắn trước rồi nói.

Lão tổ tông Vong Tình Đảo hét lớn:

- Cút!

Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn tức đến trán nổi gân xanh.

- Ta. . .

. . .

. . .

Một trận đại chiến, mới vừa mở ra, đã sinh ra rất nhiều hung hiểm.

Chí Tôn Thập Đế, vô cùng mạnh mẽ, dù là thực lực hay cảnh giới, đều đã đạt đến cấp cao nhất.
Chương 1779 Ai có thể bị khinh thường (2)

Chúng tu cũng là những người đứng đầu thời đại, nhưng giao thủ cùng bọn họ cũng lâm vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm.

- Không để hắn chạy trốn. . .

Ba người Kinh Thiên Thánh Nhân, Cổ Phương Thánh Nhân, Lộc Xuyên Thánh Nhân, mỗi người nắm pháp bảo nhìn chằm chằm thân thể người đuôi rắn Chí Tôn Vu Thần Đế, có ý muốn mượn sức mạnh ba người chém giết tôn Thần Đế kia, nhưng lại không nghĩ rằng tên Ma Ngẫu thân hình vô cùng quỷ dị, như ẩn như hiện trong Hắc Ám ma tức, mỗi khi bị gười ta nhìn chằm chằm, đều ngồi xuống ngay tại chỗ, thân hình quỷ dị của hắn mất đi.

Mà khi hắn xuất hiện lại, luôn vô cùng nham hiểm, lạnh lùng hạ sát thủ về phía ba vị Thánh Nhân.

Bình tĩnh xem xét, thực lực ba Thánh Nhân Tiên Minh liên thủ cũng không kém gì hắn, nhưng dưới tình huống như vậy, ba Thánh Nhân giống như bị hắn trêu chọc, chiến một lát, vẫn không thể bắt được hắn, mà suýt chút nữa còn bị hắn thành công đánh lén.

"Rào" "Rào" "Rào "

Vào lúc này, Lôi lão gia tử cũng đã vọt vào trong Hắc Ám ma tức, đánh giết Chí Tôn Ngự Thần Đế ngồi ngay ngắn trên bệ đá.

Nhưng hắn lại không nghĩ đến, thoạt nhìn hắn cách Chí Tôn Ngự Thần Đế rất gần, nhưng mãi vẫn không tới gần được.

Chí Tôn Ngự Thần Đế cũng không làm gì, nhưng Hắc Ám ma tức sau lưng hắn, lại không ngừng trào ra các dạng ma vật, không biết có bao nhiêu Vương ma ở bên trong, ào ào như nước thủy triều, tầng tầng lớp lớp đánh về phía hắn.

Lôi lão gia tử tính khí nóng nảy, bên người hơn ba ngàn khẩu phi đao nhằng nhịt khắp nơi, cũng không biết chém bao nhiêu ma vật thành mảnh vỡ.

Điều mấu chốt là những ma vật kia bị chém giết chết vô số, nhưng bên trong Hắc Ám ma tức lập tức trở lại bình thường, giống như muốn hắn mệt chết, Ma Ngẫu cách đó không xa nhìn hắn cười mỉa mai.

Mà ở một bên khác, Lão tổ tông Vong Tình Đảo, Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, tam Thánh Tiên Minh cũng dần dần không chống đỡ nổi, hung hiểm vô cùng.

Tâm thần Phương Nguyên đang đánh nhau cùng Chí Tôn Long Thần Đế đã có chút nặng nề.

Hắn đã hoàn toàn hiểu rõ lời Chí Tôn Long Thần Đế mới vừa nói.

Bây giờ, Chí Tôn Thập Đế đúng là vẫn chưa trưởng thành đến cảnh giới tối cao, nhưng đối với nhân gian, đối với những đại tu sĩ trừ ma mà nói, có uy hiếp cực lớn, không phải chỉ về mặt thực lực, mà chỉ. . . về mặt số lượng.

Long, Loạn, Âm Dương, Hư, Huyết, Ngự, Minh, Bàn, Ly, Vu thập đại Thần Đế, đều có uy hung hãn khó địch lại.

Trong chúng tu chỉ có Thiên Khôi Thánh Nhân, Tiên Hoàng Cửu Trùng Thiên, Bạch Bào Chiến Tiên, Kiếm Thủ Tẩy Kiếm Trì, Phương Nguyên có thể dựa vào sức lực của một người tiếp nhận một đối thủ, những người còn lại sức lực còn chưa tới, chỉ có thể bao vây tấn công, hoặc có thể dựa vào một số pháp bảo cùng thần thông mới có thể đọ sức cùng bọn họ, mà chính vì điều này mới khiến thế cuộc xuất hiện một chút sơ hở.

Năm người bọn họ chỉ có thể tiếp năm vị Thần Đế, mà ngoài bọn họ, Lão tổ tông Vong Tình Đảo, liều mạng tính mạng độc đấu cùng một Thần Đế, Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn ở bên người giúp đỡ, để tránh khỏi bị thua; mà tam Thánh Tiên Minh thì lại hợp lại chiến với một Thần Đế, còn Lôi lão gia tử lúc này đã bị hàng ngàn, hàng vạn ma vật Bất Tử Bất Hoại quấn quít lấy, không cách nào bứt ra được, giờ lại còn lại hai Thần Đế, không chính diện giao thủ, không biết có ở trong bóng tối dò xét, tùy thời ra tay đánh lén hay không.

Mà một vùng chiến trường, đầy rẫy Hắc Ám ma tức và ma vật, thuận lợi cho bọn họ ẩn thân, thần thức mạnh hơn, cũng có thể lo lắng không chu toàn, khiến cho mấy người Phương Nguyên vô cùng nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi vào cục diện bị hai vị Thần Đế bao vây tấn công.

Cũng may, bọn họ đều vô cùng nhạy bén, ra tay hỗ trợ mới miễn cưỡng chống đỡ được.

Nhưng vấn đề ở chỗ, bên trong Ma Tức Hồ không chỉ có Ma Ngẫu Thập Đế chuyển sinh mà còn có rất nhiều ma vật, cùng với pháp tắc vặn vẹo, những thứ này đều tăng sức mạnh Thập Đế, bởi vậy trong một cuộc hỗn chiến, đoàn người Phương Nguyên lại dần dần yếu đi.

- Trận chiến này, thắng bại không phải bàn cờ dài mà là bàn cờ ngắn.

Phương Nguyên có thể phát hiện thì những người còn lại cũng đều nhận ra.

Ba vị Thánh Nhân Tiên Minh, người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, Lão tổ tông, Lôi lão thái gia nổi lên phẫn nộ vô tận.

- Ngày thường mọi người đều nổi danh, nhận hết tôn sùng, bây giờ đến thời điểm hành động, thậm chí còn có Phương tiểu bối ở đây, kết quả chúng ta chỉ có đến mức này, nếu chuyện này truyền ra ngoài, mấy người chúng ta còn mặt mũi nào tự xưng cao nhân?

Lão tổ tông Vong Tình Đảo giận dữ hét lớn, bỗng nhiên nghịch chuyển công pháp, miệng phun một ngụm máu tươi, quanh người dấy lên ngọn lửa màu tím.

Trong ngọn lửa thiêu đốt hừng hực, Lão tổ tông thoạt nhìn trở nên trẻ tuổi hơn, pháp lực cũng tăng vọt không ít.

Bên trong tiếng quát lớn, Lão tổ tông khí thế ngập trời, gậy đầu rồng trong tay hóa thành một thanh trường thương, không liên thủ cùng người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, miễn cưỡng tấn công Chí Tôn Ly Thần Đế, ra tay sức mạnh pháp lực đã cường thịnh không biết bao nhiêu lần.

Mà ở một bên khác, Chí Tôn Vu Thần Đế lại dùng kế cũ, lặng yên xuất hiện sau lưng Lộc Xuyên Thánh Nhân, dự định lấy đuôi bạch cốt xuyên thủng Lộc Xuyên Thánh Nhân, đột nhiên xung quanh sáng lên từng trận quang vô cùng bí ẩn, là Kinh Thiên Thánh Nhân nhấc lên một toà đại trận vô tận, vừa lúc vây hắn bên trong, râu bạc trắng tung bay, mang theo vẻ buồn bực không cách nào hình dung.
Chương 1780 Trường Sinh Tiên Điện (1)

- Tên ma vật nhà ngươi, tưởng thật sự có thể trêu chọc chúng ta sao?

Con ngươi Ma Ngẫu co rụt lại, thế mới biết ba vị Thánh Nhân Tiên Minh nhìn như thực lực không đủ, nhưng thực tế lại cố ý tỏ ra yếu hơn, để lặng lẽ đào hố hắn, hắn không thích chính diện giao phong, trên mặt lộ ra nụ cười uy nghiêm đáng sợ, như muốn xé rách hư không, tạm thời trốn rồi nói, nhưng trên đỉnh đầu, đã có một toà lư đồng hỏa diễm cháy cuồn cuộn trấn áp xuống.

- Hê hê. . .

Ma Ngẫu thấy thế, chỉ cười quái dị, châm chọc nói:

- Ta chính là Chí Tôn Huyễn Thần Đế, mới vừa rồi cũng chỉ bồi các ngươi vui vẻ một chút, chỉ bằng tu vi nhỏ bé như ba người các ngươi cũng có gan dám đến ngang ngược trước Chí Tôn Huyễn Thần Cung?

Vừa nói chuyện, thân hình mạnh mẽ giương lên.

Xung quanh Hắc Ám ma tức cuồn cuộn nổi lên, bên cạnh hắn hình thành từng cái thần cung sừng sững quỷ dị.

Lư đồng trấn áp trước Thần cung cũng đã bị ánh sáng bóng đêm vô tận ngăn cản.

- Nếu ngươi muốn tìm chết, ta có thể cùng ngươi chiến một trận.

Ở một nơi khác, Chí Tôn Ngự Thần Đế vóc người thấp bé kia vẫn ngồi xếp bằng trên bệ đá nho nhỏ, mắt lạnh nhìn ma vật trong đám Lôi lão gia tử, không mở miệng nhưng đột nhiên tiếng nói lại vang lên:

- Nhưng ít nhất. . . Ngươi phải có tư cách đi tới trước mặt ta mới được!

- Mẹ kiếp, ngươi coi thường ta?

Lôi lão gia tử thở hổn hển vì kiệt sức, nghe lời này phẫn nộ đến lông mày dựng ngược lên, mạnh mẽ quát mắng:

- Các ngươi đều coi thường ta, lão phu luyện thép thì thế nào? Lão phu cưới sư tôn của chính mình làm vợ thì thế nào? Mẹ nó, Tiên Minh không mời ta làm Thánh Nhân, mấy đại Thánh địa cũng không chịu thừa nhận lôi đài ta là Thánh địa, so với người khác lão phu cũng không chênh lệch quá nhiều, rõ ràng ta mạnh hơn đám rác rưởi các ngươi gấp mười lần gấp trăm lần, các ngươi dựa vào cái gì cười nhạo ta, khinh thường ta?

Sự tức giận của hắn không hợp lý, ngay cả mày Chí Tôn Ngự Thần Đế cũng cau lên.

Nghĩ thầm hắn chỉ thuận miệng nói một câu, sao có thể chọc cho người ta tức giận đến thế này chứ?

Nhưng ý niệm này chỉ mới lóe qua, chợt thấy Lôi lão gia tử vừa lải nhải mắng, vừa tháo hộp gỗ màu đen cõng trên lưng ra, sát khí lạnh lẽo nói:

- Hôm nay, lão tử sẽ cho các ngươi nhìn thấy người luyện thép có bao nhiêu bản lĩnh!

- Xoẹt!

Hộp gỗ màu đen bị tháo ra, bỗng nhiên từ bên trong xuất hiện một thanh yêu đao.

Trên thanh yêu đao, sinh trưởng vô số hoa văn, giống như mạch máu, thoạt nhìn, nó như có trái tim của chính mình, đang không ngừng nhảy lên, mà lấy nó từ trong hộp gỗ ra, có thể cảm giác được tâm tình nó nhảy nhót vui thích, lưỡi đao hơi chấn động, như muốn nhảy đi, nhưng Lôi lão gia tử lại đưa tay ra, nắm chặt chuôi đao.

- Ngươi được lão tử luyện ra, muốn chạy cũng phải giúp ta làm một chuyện rồi mới chạy!

Tùy ý hoa văn mạch máu trên đao kia buộc đến trên người mình, mắt Lôi lão gia tử uy nghiêm đáng sợ:

- Thằng lùn, ta xem ngươi còn ngông cuồng không.

Khí cơ trên người Chí Tôn Ngự Thần Đế nặng nề, có chút kiêu ngạo:

- Bằng lương tâm mà nói, ta cuồng thì sao?

Ầm!

Giữa không trung tràn ngập Hắc Ám ma tức và thần thông bảo quang, bỗng nhiên có một luồng huyết quang xông thẳng lên trời, giống như xỏ xuyên qua thiên địa, ngay cả đám người Phương Nguyên đang ác chiến cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhất thời trở nên choáng váng.

Nơi huyết quang xuất hiện chính là chỗ của Lôi Lão gia tử.

Lôi Lão gia tử xé áo ngoài, một tay cầm đao, trên thanh đao có vô số hoa văn, giống như mạch máu, xuyên xỏ khắp người hắn, mắt thường có thể thấy được những mạch máu đỏ sẫm này đang rút máu tươi trên người hắn, truyền vào trong đao, dường như có thể nghe được âm thanh thanh đao tham lam hút máu từ trên người hắn.

Theo máu chảy ra, khí cơ của Lôi Lão gia tử nhanh chóng tiêu tán, nhưng khí cơ trên thanh đao lại càng phát ra mạnh mẽ, huyết quang phóng thẳng lên trời.

Nhìn thấy biến hoá trên người Lôi Lão gia tử, Chí Tôn Ngự Thần Đế ngồi phía trên bệ đá, nhiều lần bị Lôi Lão gia tử gọi là thằng lùn, sắc mặt vẫn lạnh lùng, không có hành động gì. Nhưng phía sau hắn, ma vật nồng đậm như thực chất, Hắc Ám ma tức giống như áo choàng của hắn, đột nhiên tăng lên gấp mười lần,chạy về phía trước.

Tất cả ma vật kia dường như có liên hệ với hắn, mỗi một con đều nghe theo sai khiến của hắn, mà quan trọng hơn chính là dường như hắn đã lĩnh ngộ pháp tắc nào đó, có thể khiến ma vật bên cạnh hắn sống lại vô số lần, cho dù muốn giết cũng không thể giết được.

Có thể tưởng tượng, nếu đại kiếp nạn thật sự buông xuống, Chí Tôn Ngự Thần Đế này sẽ mạnh thế nào dưới hoàn cảnh đại kiếp nạn.

Đón nhận ma vật hắc ám vô tận kia, Lôi Lão gia tử lại khinh miệt xì một tiếng.

Dường như hắn rất thống khổ, khuôn mặt vặn vẹo, hung hăng ngẩng đầu hét một tiếng:

- Sảng khoái!

Vừa nói xong, hắn cũng chém xuống một đao.

- Khách…

Ánh đao màu xám trắng gào thét trong không gian, tràn ngập phạm vi hơn mười dặm.

Hắc Ám ma tức chung quanh đều bị ánh đao này đẩy lùi, xuất hiện vô số vết rách.

Bên trong ánh đao, tất cả ma vật hắc ám đều bị đóng băng tại chỗ, nhanh chóng hoá thành tro tàn, giống như tất cả sức mạnh, linh tính trên người chúng đều bị hấp thu hết, còn đáng sợ hơn so với gõ xương ăn tuỷ, bởi vì đây là trực tiếp cắn nuốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK