Mục lục
Cải Thiên Nghịch Đạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 741 Cầm Kiếm Giết Chết Mà Thôi (2)

- Ngươi tự mình đi là được, Lão phu ở đây chờ ngươi, ngày mai chúng ta xuất phát!

Phương Nguyên cảm ơn hắn, sau đó phi người lên trên mây, chậm rãi bay ra khỏi bộ lạc, liên tục bay về Phương Bắc, đợi đến lúc rời khỏi bộ lạc hơn mười dặm, sắc mặt của hắn cũng chậm rãi lạnh xuống, bỗng nhiên hắn quay đầu, nhanh như chớp bay về phía Nam!

Chỉ trong chốc lát, trên khuôn mặt bình tĩnh của hắn hiện lên một tia sát ý!

Sau khi Phương Nguyên kết thành Tử Đan, đây là lần đầu tiên hắn dùng toàn lực phi độn,

Tốc độ kia giống như tia chớp, nhanh gấp ba lần bình thường, xung quanh người hắn có một làn sương mù mịt mờ bao bọc, xuyên qua hư không, lúc ẩn lúc hiện, giống như quỷ mị bay về một phương.

Trước đây hắn đã có chuẩn bị, dùng một tia Huyền Hoàng Khí lặng yên bám vào trên người bọn chúng, bây giờ một tia Huyền Hoàng Khí giống như bó đuốc lớn trong đêm đen, giúp cho Phương Nguyên dễ dàng tìm ra vị trí của đối phương.

Rất nhanh, hắn nhìn thấy một ngọn núi đen dữ tợn ở xa xa, dựng thẳng như răng nanh, khói đen tràn ngập, xung quanh núi có bày đại trận, bên trong thấp thoáng có mấy hành cung, uy nghiêm đáng sợ, xung quanh trăm dặm không nghe được tiếng chim hót, cũng không thấy dấu chân thú hoang.

Phương Nguyên đi xuống đám mây ở biên giới ngọn núi, tay áo hắn bay bay, đi thẳng đến cửa lớn hành cung.

Lúc này, trong hành cung lớn nhất trong đại trận, Tống Kỳ Si trấn thủ Ôn Bộ Hoàng Châu Cửu Trùng Thiên đang ôm một hồ lô màu đen lớn, lười biếng ngồi trên ghế thái sư cao nhất.

Ở xung quanh có hơn mười vị giáp sĩ mặc giáp đen, có hai người mặc áo bào xám, trên người có một lớn bụi bẩn bao bọc, một trưởng lão bẩn thỉu đã già, mặt đầy vết chân chim, người còn lại thì có dáng người thấp bé, tóc xám trắng, nhưng nhìn dáng vẻ của nàng thì giống như một tiểu cô nương bảy, tám tuổi mà thôi.

- Luồng ôn khí này được Cát Lão Tiên Nhân, người đứng đầu Ôn Bộ quan tâm, chuyện rất quan trọng, không thể bỏ dở việc thi pháp được, trong phạm vi vạn dặm quanh đây chỉ có mấy bộ lạc, vừa rồi chúng ta dùng Hủ Cốt Điểu quan sát thất bọn chúng đã bắt đầu thu dọn hành lý, chuẩn bị đi đến bên Trung Châu, chẳng lẽ chúng ta thả bọn chúng đi như vậy?

Người mở miệng là tiểu cô nương mặc áo bào xám bên trái trấn thủ Ôn Bộ.

Người trấn thủ Ôn Bộ nghe xong, trên mặt hiện lên nụ cười lạnh lùng, nói.

- Hai tên tán tu không biết trời cao đất dày, dám cứu người Ôn Bộ chúng ta thi pháp, còn giết chết vài vật cưỡi giáp sĩ chúng ta, muốn đi dễ dàng như vậy sao được?

Nói xong, ánh mắt hắn càng lạnh lẽo, nói nhỏ.

- Nói trắng ra, mấy bộ lạc kia không đáng bận tâm chút nào, sơn mạch Long Miên rộng lớn mênh mông, trải dài mấy trăm ngàn dặm, có thể dễ dàng tìm được bộ lạc thay thế bọn chúng, nhưng nếu tin tức này truyền ra bên ngoài, sau đó người người học theo, chạy đến Trung Châu, lúc đó mới thật sự phiền phức!

Ông lão áo xám bên phải nghe xong, sắc mặt hơi đẹp hơn chút, cười nói.

- Không biết Tống tướng quân có tính toán gì không?

- Ôn Bộ Cửu Trùng Thiên chúng ta, sao có thể tha cho kẻ dám xúc phạm được?

Trấn thủ Ôn Bộ nghe xong, cười lạnh, nói.

- Hai tên tán tu không đáng nhắc đến, thậm chí là lão già đến từ Đông Hải kia, ta cũng không để vào mắt, ta chỉ sợ lão già Đông Hải kia nhìn thấy tình hình không đúng thì bỏ chạy mất, đến Tiên Minh ở Trung Châu nói hươu nói vượn thôi!

Nói xong, hắn trầm ngâm rồi nói tiếp.

- Bây giờ không nên đánh rắn động cỏ, luyện thêm vài con Hủ Cốt Điều theo dõi bọn chúng, sau đó tìm cơ hội tạo cạm bẫy, một lần bắt được luôn, vừa vặn, giai đoạn thứ hai của ôn khí cần dùng người tu hành để thi pháp.

- Tướng quân anh minh!

Người ở chung quanh nghe thấy, đều cười to khen ngợi.

Sau đó, vị trấn thủ Ôn Bộ kia tiếp tục dặn dò.

- Hai vị trưởng lão hãy bày mưu tính kế, những người khác đi ra ngoài thăm dò trước, tìm thêm mấy bộ lạc luyện ôn, nếu tìm được thì ghi chép lại cẩn thận, để giao lại cho Cát Lão Tiên Nhân, để cho ngài xem xét.

- Vâng...

Mấy vị giáp sĩ áo đen nghe vậy, đều gật đầu đồng ý.

Nhưng lúc đám người sắp rời đi, bỗng nhiên nghe được một tiếng nổ thật lớn, giống như động đất, ngay cả hành cung cũng bị run theo, mọi người trong cung đều thay đổi sắc mặt, nhìn nhau, không biết có chuyện gì xảy ra…

- Tướng quân, không ổn, có người đánh vỡ đại trận bên ngoài, xông vào hành cung!

Ngay lúc này, người phòng thủ mặt mũi đầy kinh hoàng vọt đến, vội vã chạy vào bẩm báo.

- Kẻ nào có lá gan này?

Sắc mặt người trấn thủ Ôn Bộ thay đổi, thậm chí trên mặt còn hiện lên sự hoang đường khó thể tin, hắn vỗ mạnh lên bàn đá, cả người hóa thành một đám mây đen, vọt ra ngoài hành cung với mọi người, hắn đứng giữa không trung quan sát.

Sau đó mọi người nhìn thấy, bên ngoài đại trận có một cái bóng mặc áo bào xanh, đang bước nhanh về phía trước.

- Là ngươi?

Ánh mắt người trấn thủ Ôn Bộ trở nên kinh ngạc, hắn nhận ra nam tử áo bào xanh này là tu sĩ tạp đan làm hỏng lần thí pháp của hắn, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc, hắn nheo mắt, lạnh lùng nói.

- Ngươi đến đây làm gì?

Nam tử áo xanh vẫn tiếp tục bước lên, nhàn nhạt nói.

- Hàng yêu trừ ma!

- Cái này…
Chương 742 Thu Dọn Ít Đồ (1)

Người trấn thủ Ôn Bộ và mọi người xung quanh đều ngẩn ra, trong lòng nổi lên cảm giác hoang đường khó có thể tin nổi, giống như nghe được một chuyện cười hoang đường vậy, có rất nhiều người ngẩn người xong thì nhịn không được cười to…

Bọn họ là người Ôn Bộ Cửu Trùng Thiên, lại có người đến tìm bọn họ để hàng yêu trừ ma?

Hơn nữa còn là một tu sĩ tạp đan?...
Chương 743 Thu Dọn Ít Đồ (2)

Nói không chừng hắn đã theo dõi mình trong thời gian rất lâu, bây giờ mới giết đến cửa, vì sao lại có người nhìn chằm chằm mình chứ? Hơn nữa dựa vào địa vị bá chủ của Cửu Trùng Thiên, có ai dám làm đối thủ của Cửu Trùng Thiên đây?

Nhưng cũng vì nghĩ như thế, làm cho hắn nghĩ đến một trường hợp dở khóc dở cười khác…

Lúc đối phương nói ra câu kia, sắc mặt bình thản,...
Chương 744 Một Đường Đồng Hành (1)

Vừa ý thức được vấn đề này thì, người trấn thủ Ôn Bộ đã cảm thấy trời đất quay cuồng, trong tầm mắt xuất hiện thân thể đang cầm đao của mình.

Trên cơ thể đó, đã không có đầu.

- Hắn chém lúc nào vậy?

Dù đầu bị chém đứng, tu sĩ Kim Đan vẫn có ý thức hoàn chính, người trấn thủ Ôn Bộ cũng như vậy, lần đầu tiên hắn nghĩ ra vấn đề, cuối cùng mới có ý thức...
Chương 745 Một Đường Đồng Hành (2)

Mặc dù đi trong núi sâu không dễ dàng đối với phàm nhân, có rắn độc mãnh thú, bụi gai nấm độc, nhưng có người tu hành giúp đỡ lại khác, Toan Nghê vui vẻ chạy ngang, chỗ nó đi qua quần thú tránh đường, không dám ra mặt làm người bị thương.

Mà Quan Ngạo thì cầm đao lớn trong tay, chém cây mở đường, mạnh mẽ tạo ra một con đường rộng rãi trong núi sâu.

Phương Nguyên không nhúng...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK