Ngay đến cả Triệu hoàng hậu cũng nghe được.
“Chưa cưới đã có thai? Không cần con?”
Bà ta nhíu mày: “Đây là những lời vô liêm sỉ gì vậy!”
Nếu như Vân Ngọc Linh mang thai của Mặc Vân Khinh thì chính là chuyện tốt, sao có thể bỏ đứa bé được!
Trương ma ma cẩn thận từng li từng tí liếc nhìn bà ta: “Nương nương, lời đồn nói rằng, nhị tiểu thư nhà họ Vân không cần đứa bé kia, chưa chắc đã là của Doanh Vương!”
“Không phải là của Khinh nhỉ? Thế là của ai?”
Triệu Hoàng hậu cũng không thèm liếc sang Trương ma ma: “Chẵng lẽ, còn có người khác sao?”
Bà ta biết tâm ý của Vân Ngọc Linh đối với Mặc Vân Khinh.
Cho nàng ta một trăm lá gan cũng không dám phản bội lại Mặc Vân Khinht “Nương nương, thứ lỗi nô tỳ lắm mồm”
Trương ma ma cúi thấp đầu, chỉnh tề nói: “Nô tỳ nghe nói, khoảng thời gian trước đây, Doanh Vương đi ra biên cương, nhị tiểu thư nhà họ Vân liền không chịu được cô đơn, cùng với đầy tớ trong phủ…
Hai từ “thông dâm”, Trương ma ma sao có thể nói ra khỏi miệng.
Bà còn chưa nói xong, Triệu hoàng hậu đã lập tức hiểu ra được ý tứ.
“A? Còn có chuyện này sao?”
“Đúng vậy thưa nương nương”
Trương ma ma nói tiếp: “Nghe nói thời gian nhị tiểu thư nhà họ Vân không cần đứa bé nữa lại đúng với dịp một tháng trước khi Vương Gia hồi kinh! Nô tỳ cả gan suy đoán, nhất định là vì sợ Vương Gia biết được”
“Cho nên, nhị tiểu thư nhà họ Vân mới…”
Không cần đứa bé.
“Rất có khả năng”
Nghe bà ta nói như vậy, Triệu hoàng hậu cũng cảm thấy có khả năng cao, liền gật đầu, có chút đăm chiêu nói: “Nếu như chuyện này là thật thì không cần nữ nhân lẳng lơ như thế nữa!”
“Chỉ là hiện giờ bên phía Hoàng Thượng.”
Dừng một chút, Triệu hoàng hậu lo lắng đến dậm chân.
Bà ta đi về mấy lần, lần này mới cực kỳ tức giận: “Sát tinh không phải là Mặc Phùng Dương sao? Sao đột nhiên lại biến thành Khinh nhĩ?”
“Nghe nói, Tống Tử Ngư là do Vân Khương Mịch và Mặc Phùng Dương tiến cử với Hoàng Thượng”
Triệu hoàng hậu vỗ bàn: “Danh hiệu sát tinh của Khinh nhi sợ rằng cũng là kiệt tác của hai người bọn họ!”
Trương ma ma không dám tùy ý tiếp lời, chỉ có thể run sợ đứng bên cạnh.
Lần này Mặc Quốc Thiên nổi trận lôi đình, đã mấy lần Triệu hoàng hậu muốn đến gặp ông ta, nhưng đều bị từ chối đứng ngoài cửa.
Thậm chí, Mặc Quốc Thiên còn nói, nếu như Triệu hoàng hậu dám nhiều lời thì nhốt chung cả bà tal Vì thế Triệu hoàng hậu mới không dám manh động.
Nếu như bà ta làm trái lại, Khinh nhi càng không thể nào cứu nổi!
Tân Nghiên Tuyết cũng cuống cuồng đi tìm Tân Đông Lâm, bảo ông ta nhất định phải nghĩ cách. Nhưng vì chuyện trước đây đã trộm đi lệnh bài, Tân Thái Lâm cũng bị Mặc Quốc Thiên hung hăng xử phạt một trận.
Hiện nay, ở trong triều ông ta cũng đã không còn tiếng nói.
Triệu hoàng hậu giống như ngồi trên đống lửa, lo lắng vây quanh.
Phủ Minh Vương.
Như Lan đang đáp lại lời Vân Khương Mịch: “Vương phi, thuộc hạ làm việc thì người cứ yên tâm! Thuộc hạ đã làm theo lời người căn dặn, đã truyền tin tức đi khắp Kinh Thành!”
“Hiện nay, Vân Ngọc Linh sợ là không dám lộ mặt rồi.”
“Ừ, ngươi làm rất tốt”
Vân Khương Mịch hài lòng gật đầu: “Bổn vương phi nhất định bằng lòng cho người không ít ngân lượng”
“Vâng, thuộc hạ hợp tác với vương phi nhiều lần như thế, chẳng lẽ còn không hiểu vương phi sao? Vương phi người nói là làm, thuộc hạ vô cùng tin tưởng”
Nịnh bợ thật là giỏi.
“Ngươi cút đi”