Lý ma ma đứng một bên lau nước mắt: “Hoàng thượng, Dương thái y nói cũng đúng, chỉ bằng mời Vương phi tiến cung một chuyến đi!”
Lúc này Mặc Quốc Thiên mới hít sâu một hơi: “Tô Bính Thiện, lập tức xuất cung, mời Minh Vương phi tiến cung”
“Vâng thưa Hoàng thượng”
Tô Bính Thiện xoay người bước đi.
Mặc Quốc Thiên cố nén cơn tức giận trong lòng, hỏi Lý ma ma: “Đang êm đẹp, sao Đức phi lại trúng độc? Thế tối nay đã ăn bậy thứ gì rồi?”
“Bẩm hoàng thượng, tối nay nương nương chán ăn, trước đó chỉ uống một bát cháo ý dĩ đậu đỏ, còn có nửa bát canh gan dê”
Mặc Quốc Thiên cau mà Quả nhiên là đặt Đức phi ở đầu quả tim.
Vừa nghe là chán ăn… Mặc Quốc Thiên hỏi ngay lập tức, thậm chí còn quên câu vừa rồi ông ta đang hỏi, tối nay Đức phi đã ăn gì.
“Chuyện này…”
Lý ma ma tỏ vẻ không biết trả lời thế nào.
Bà ta khó xử nhìn thoáng qua Mặc Quốc Thiên, muốn nói rồi lại thôi: “Hôm nay ở cung Khôn Ninh, Hoàng hậu nương nương và Thục phi nương nương đã cùng nhau sỉ nhục nương nương của chúng nô tỳ.”
Trong mắt Mặc Tông Thiên hiện lên một tia độc ác: “Các nàng ấy nói gì Đức phi?”
“Vì sao Đức phi lại chán ăn?”
Đám nữ nhân lắm mồm này!
Bây giờ ông ta chỉ muốn rút lưỡi bọn họ!
“Nô tỳ cũng không biết, là ngự thiện phòng đưa tới. Nghe nói hôm nay nương nương chán ăn, mà canh gan dê này kích thích ăn uống tẩm bổ, cho nên làm riêng canh gan dê cho nương nương”
Lý ma ma thành thật trả lời.
Sau một hồi Mặc Quốc Thiên nhíu mày suy nghĩ: “Bưng canh gan dê tới đây, trắm nếm thử một chút”
Dương thái y: “… Hoàng thượng, vẫn chưa xác định được trong canh gan dê có độc hay không.”
“Cho dù trẫm chết, cũng là công lao của đám phế vật các ngươi!”
Ông ta không mở miệng thì thôi, vừa mở miệng thì Mặc Quốc Thiên đã giận run cả người: “Trãm nuôi một đám vô dụng các ngươi! Thời khắc mấu chốt, đêm hôm khuya khoắt vậy mà còn muốn thê tử của lão Thất tiến cung một chuyến!”
Dương thái y ngậm miệng yếu ớt.
Cũng may mà rất nhanh, Vân Khương Mịch đã tiến cung.
Ngay cả Mặc Phùng Dương cũng cùng tiến cung.
Bỏ qua hành lễ thỉnh an, Vân Khương Mịch đã bị Mặc Quốc Thiên qiuc đến bên qiường: “Nhanh chóng tới xem mẫu phi của con đi, nguyên nhân trúng độc là gì, là độc gì, có thể giải độc hay không”
Hỏi liên tục mấy câu…
Giống như mấy mụ già lải nhải.