Thấy ông ta lo lẳng tới lông mày nhíu chặt, lúc này Vân Khương Mịch mới ngồi uống bên giường, vừa làm thế nào đó tập trung vỗ lưng cho Mặc Vị, vừa nhìn về phía Dương thái ý.
“Làm sao? Rất khó trả lời sao?”
“Không phải”
Dương thái y chỉ có chút sững sờ, có chỗ nào không thể trả lời?
Ông ta vội vàng nói: “Chẳng lẽ Minh Vương phí còn chưa biết sao? Vốn dĩ không phải Nhị tiểu thư Vân sảy thai”
“Vậy thì làm sao?”
‘Vân Khương Mịch biết rõ nhưng cố ý hỏi “Vi thần cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, rõ rằng là Nhị tiếu thư Vân không mang bầu. Hôm nay cũng không phải là chảy máu, chỉ là tới tháng bình thường mà thôi Dương thái y hơi vò đầu: “Nhưng Phản thái y khăng khăng nói, trước đó bắt mạch cho Nhị tiểu thư Vân, thật sự là có mang thai”
“Đến ngay cả mấy đại phụ trước đó từng khám cho Nhị tiểu thư Vân cũng đều có danh tiếng ở Kinh Thành.”
Ông ta tràn ngập bối rối, ánh mắt hoài nghĩ: “Cũng một miệng khẳng định, tình trạng bệnh tình trước đây của Nhị tiểu thư Vân quả thực là mang thai”
“Hơn nữa là còn nôn nghén”
“Cũng không biết rốt cuộc bọn họ chẩn đoán xảy ra sai sót, hay là thần tuổi tác cao chấn đoán có vấn đề!”
Bởi vì vấn đề này, Dương thái y tranh luận với Phản thái y tới mặt đỏ tía tai Nhưng cuối cùng bọn họ cũng không tranh luận ra nguyên cớ.
Thấy Dương thái y phủ định bản thân ông ta, Vân Khương Mịch cười hỏi: “Phụ hoàng nói như thế nào? Lúc các người các người hỏi đáp không thống nhất, lẽ nào phụ hoàng không phái thái y nào khác tới xem xét?”
“Cót”
Dương thái y gật đầu: “Người còn phái vài người Hồ thái y tới xem xét”
“Thế nhưng kết luận của bọn họ giống thần, vốn dĩ Nhị tiếu thư Vân không hề mang thai!”
Nói rồi, Dương thái y tỉ mi cẩn thận nhìn Vân Khương Mịch một cái Vị Minh Vương phi trước mặt này là hổ cái, phía sau có hoàng thượng chống đỡ, ông ta biết Nhưng Vân Ngọc Linh là Nhị muội muội của Vân Khương Mịch.
Cũng không biết hiện giờ Minh Vương phi tra hỏi chuyện này rốt cuộc là có mục đích gì nữa Lỡ như trả lời không đúng, chỉ sợ ông ta cũng không có kết quả tốt đẹp gì Dương thái y căng thẳng, mồ hôi lạnh trên trán túa ra Thấy ông ta căng thẳng, Vân Khương Mịch mỉm cười: “Dương thái y không ân căng thắng! Ta cũng chỉ là tùy miệng hỏi mà thôi, không có ý tứ gì khác”
Lời nói vừa dứt, chỉ nghe thấy Mặc Vĩ kêu một tiếng đau đớn!
Ngay sau đó, hắn ta ho ra một ngụm máu lớn!
‘Sau khi ho ra máu, hơi thở của Mặc Vĩ đã thông thoáng, ho khan cũng chăm hậm dừng lại Trần bá ở bên cạnh, trái tim lúc này mới trở về trong lồng ngực.
‘Vừa nãy nhìn thấy tay của Vân Khương Mịch võ lưng Mặc Vĩ, lực đạo không hỏ.. vỗ tới mức lông mày của vương gia nhà mình nhíu chặt, một bộ dạng tức lận nhưng không nói ra.
‘Vương gia nhà mình cũng không dám chọc giận người phụ nữ ma đầu này ữa, Trần bá nào có dám?
Ông ta sợ nói một câu không đúng, Minh Vương phi sẽ không chữa bệnh ho vương gia nhà mình nữa!