Chuyện của hoàng thượng rõ ràng càng lớn hơn!
“Hoàng thượng nghe nói Vân nhị tiểu thư sảy thai, cấp hoả công tâm. Lúc này vẫn hôn mê chưa tỉnh, sư phụ của nô tài vẫn đang chăm sóc cho hoàng thượng”
Lương tiểu công công cúi đầu xuống, trầm giọng nói.
Nghe vậy, Triệu hoàng hậu và Mặc Vân Khinh đưa mắt nhìn nhau, sắc mặt của hai mẹ con cũng trở nên rất khó coi.
Hoàng thượng nghe nói Vân Ngọc Linh sảy thai, lại cấp hoả công tâm đến ngất đi ư?
Bà ta cũng biết, mặc dù hoàng thượng không nói ra miệng.
Nhưng trong lòng vẫn rất mong mỏi sự ra đời của hoàng trưởng tôn.
Nên ông ta mới mắt nhắm mắt mở với chuyện của Vân Ngọc Linh và Mặc Vân Khinh.
Triệu hoàng hậu siết chặt hai tay lại, lẩm bẩm: “Thôi toi rồi”
Mặc Vân Khinh lúc đó liền định thần lại, cố gắng kìm lại nỗi lo lắng trong lòng, nói với Dương thái y: “Dương thái y, ngươi vẫn nên kiểm tra cho Linh nhỉ xem sao?”
“Trong khoảng thời gian này, chế độ ăn uống sinh hoạt của nàng ta đều vô cùng kỹ càng, tại sao lại sảy thai thế?”
“Vương gia hãy yên tâm, vi thần sẽ bắt mạch cho Vân nhị tiểu thư ngay”
Dương thái y đặt hộp thuốc sang một bên, bắt đầu nghiêm túc bắt mạch cho Vân Ngọc Linh.
Đám người Triệu hoàng hậu quan sát chăm chú lấy Dương thái y.
Chỉ thấy ông ta cau mày lại, lẩm bẩm một mình: “Điều này không đúng.”
“Cái gì không đúng?”
Triệu hoàng hậu vội vàng hỏi.
Nhưng Dương thái y không trả lời, chỉ nói với Vân Ngọc Linh: “Mong Vân nhị tiểu thư đổi tay khác, để vi thần xem xét mạch ở phía bên kia.”
Cảm thấy sợ hãi bởi câu nói “Điều này không đúng” của ông ta.
Vân Ngọc Linh yếu ớt đưa cái tay còn lại ra.
Dương thái y đặt ngón tay lên, nhắm mắt lại cẩn thận chẩn đoán.
Một lúc sau, ông ta rút tay lại, sắc mặt vô cùng phức tạp.
Triệu hoàng hậu kiên nhãn hỏi lại: “Dương thái y, rốt cuộc chuyện này như thế nào? Vừa nãy ngươi nói không đúng, cái gì không đúng?”
Nếu không phải vì Dương thái y là viện chính, lại là người do Mặc Quốc Thiên cử đến… với tính khí nóng nảy không kiên nhẫn của Triệu hoàng hậu và Mặc Vân Khinh thì e rằng đã cho người lôi xuống dùng gậy đánh chết từ lâu rồi.
“Triệu chứng này của Vân nhị tiểu thư không phải là sảy thai!”
Dương thái y vuốt râu, vẻ mặt nghiêm túc nói.
“Cái gì?”
Triệu hoàng hậu sững sốt, không dám tin hỏi: “Nhưng nàng †a đã ra máu rồi! Vừa nãy Phàn thái y cũng nói đã không còn hỷ mạch rồi”
“Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?”
“Ra máu?”
Dương thái y cau mày, lắc đầu: “Nương nương, đó không phải là ra máu đâu”
“Đó chẳng qua là máu kinh bình thường mà thôi”
Nghe vậy, đám người Triệu hoàng hậu đều sửng sờ!
Âm cả nửa ngày trời như vậy, họ vốn tưởng rằng Vân Ngọc Linh là ra máu, ai biết được lại là máy kinh bình thường?”