Mục lục
Truyện Tiểu Thịt Viên Của Y Phi Phúc Hắc - Vân Khương Mịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vân Ngọc Linh gọi hạ nhân tiến vào dò hỏi, mới biết Mặc Vân Khinh đã trốn vào phòng của Tân Nghiên Tuyết.







“Tức chết tai”







Nàng ta tức giận căn răng!







Bây giờ nàng ta còn chưa tiến vào phủ Doanh Vương mà đã bắt đầu tranh sủng. Nếu nàng ta thật sự hoài hài tử, không iện hầu hạ Mặc Vân Khinh, không phải sẽ có lợi cho Tân Nghiên Tuyết sao!







Vân Ngọc Linh nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng đánh chủ ý lên người Vân Lan Thanh.







Sáng hôm sau, nàng ta chặn Vân Bách Tùng đang muốn vào triều sớm ngay tại cửa phủ Quốc Công.







“Cha, con có lời muốn nói với người.”







“Ta không có lời nào muốn nói với ngươi”







Vân Bách Tùng thấy nàng ta, xua tay: “Ta muốn vào triều sớm, ngươi mau tránh ra, đừng làm trễ nải chuyện của ta”







Xưa nay ông luôn yêu thương đứa con gái này.







Nhưng đoạn thời gian trước ngày Mặc Vân Khinh xảy ra chuyện, Vân Bách Tùng đã cố ý đầu nhập vào phe Mặc Phùng Dương. Ông đã bảo Vân Ngọc Linh chặt đứt quan hệ với Mặc.







Vân Khinh để tránh liên luy đến phủ Ưng Quốc Công.







Hiện giờ Mặc Phùng Dương vô cùng nổi bật…







Ông cố ý dặn Vân Ngọc Linh, bảo nàng ta gả vào phủ Minh Vương làm thiếp, tỷ muội hai người cùng chung một chồng.







Ai ngờ Vân Ngọc Linh chẳng những từ chối ông hết sức thẳng thừng mà còn to gan lén lút qua lại với Mặc Vân Khinh!







Ngay cả Hoàng Hậu nương nương cũng biết việc này.







Chuyện này khiến mặt già của ông không biết vứt ở đâu.







Thấy Vân Ngọc Linh không nghe lời mình, một mực bám theo không chịu rời đi, Vân Bách Tùng đau đầu xoa huyệt Thái Dương: “Bây giờ ta cứ thấy ngươi thì lại đau đầu! Trong lòng vô cùng tức giận!”







“Đừng nhiều lời nữa, ngươi muốn nói gì?”







“Cha, không phải hai ngày trước con có được một phương thuốc cổ truyền sao?”







Vân Ngọc Linh nắm chặt thời cơ, nhanh chóng nói: “Nếu con thật sự mang thai nhi tử của Vương gia, vậy thì trong thời gian mười tháng mang thai con không thể hầu hạ ngài ấy được”







“Sợ rằng tiện nhân Tân Nghiên Tuyết kia sẽ chớp thời cơ đó để tranh sủng, theo con..”







Nói được một nửa, nàng ta âm thầm đánh giá sắc mặt của Vân Bách Tùng: “Không phải hôn sự của Tam muội vẫn chưa có tin tức sao?”







Nghe Vân Ngọc Linh nói vậy, mí mắt phải của Vân Bách Tùng bắt đầu giật giật.







“Ngươi muốn làm gì? Ta cảnh cáo ngươi, đừng đánh chủ ý lên người Tam muội của ngươi!”







Chưa nói đến chuyện lòng ông luôn cảm thấy áy náy với Vân Lan Thanh.







Đoạn thời gian này ông dùng hết mọi cách để đền bù cho tiểu nữ nh.







Hơn nữa, bên Vân Khương Mịch…







Hiện giờ nàng là thần hộ mệnh của Vân Lan Thanh. Nếu nàng biết bọn họ đưa Vân Lan Thanh vào phủ Doanh Vương để hầu hạ Mặc Vân Khinh…







Sợ rằng Vân Khương Mịch sẽ lập tức phá hủy phủ Ưng Quốc Công!







Bây giờ nha đầu kia vô cùng to gan lớn mật, ngay cả cung Tích Nguyệt nói hủy thì hủy. Đã thế Hoàng Thượng còn không hề trách cứ nàng nửa câu.







Nếu Vân Khương Mịch thật sự hủy phủ Ưng Quốc Công, sợ rằng Hoàng Thượng sẽ chỉ vỗ tay trầm trồ khen ngợi.







Trong lòng Vân Bách Tùng có nỗi khổ mà không nói nên lời.







“Cha, con biết người sợ đại tỷ tức giận”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK