Mục lục
Truyện Tiểu Thịt Viên Của Y Phi Phúc Hắc - Vân Khương Mịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Thanh cũng muốn rời đi, lại bị Mặc Lệ Nga gọi: “Cửu cửu ơi, ngài có thể ở lại! Chúng ta đều là người trẻ tuổi, không cần tránh mặt đâu!”



Cố Bắc Trung vừa đi đến cửa: “…”



Trái tim như bị kim đâm!



Vì ông là lão già họm hẹm nên Cửu công chúa mới không mời ông ở lại?



Thôi, thôi, chuyện của người trẻ tuổi, ông không thể chen miệng vào được!



Cố Bắc Trung chắp hai tay sau lưng đi vào trong bóng đêm!



Cố Thanh đành phải ở lại, kiên nhân nghe Mặc Lệ Nga nói chuyện.



Thất tẩu ơi, chuyện là như vầy. Tối qua, muội đi cáo trạng với phụ hoàng nói con tiện nhân Tôn đáp ứng muốn hại và kéo muội xuống nước, tỷ biết kết quả sao không?”



Mặc Lệ Nga vừa mở miệng là “bùm bùm” muốn trút hết bầu tâm sự.



“Tôn đáp ứng bị đánh một trận, nhưng không chịu khai ra kẻ chủ mưu phía sau là ai”



“Trong lòng muội tức lắm! Muội liền quấn lấy phụ hoàng bảo người nhất định phải lấy lại công bằng cho muội!”



Vân Khương Mịch xấu hổ hỏi: “Sau đó thì sao?”



“Sau đó phụ hoàng lại đánh Tôn đáp ứng một trận! Tỷ biết tiểu tiện nhân kia nói gì không?”



Mặc Lệ Nga tức giận siết chặt hai tay, trên mặt cũng tràn ngập giận dữ.



Vân Khương Mịch bị khơi gợi lòng hiếu kì: “Nói gì?”



“Nàng ta còn nói mình không sai! Nàng ta chỉ ghen tị với mẫu phi, cảm thấy bổn công chúa ngu ngốc dễ lừa gạt nên mới làm vậy!”



Mặc Lệ Nga tức giận võ bàn một cái, chén trà vang lên tiếng “loảng xoảng”.



Phong Bảo ở trong lòng Mặc Phùng Dương bị kinh sợ, hắn bèn ôm chặt thằng bé hơn.



Hắn không vui liếc mắt nhìn nàng ta.



Rõ ràng ánh mắt kia đang trách nàng ta!



Khó khăn lắm hắn mới được ôm con trai, sau khi thằng bé thức dậy chỉ biết có mẫu thân nó, chẳng biết tới người phụ thân như hắn…



Con trai không thể bị đánh thức!



Mặc lão thất thật nhỏ mọn!



Mặc Lệ Nga vội vàng rút tay lại và nhỏ giọng nói: “Thất †ẩu, tỷ biết phụ hoàng xử lý Tôn đáp ứng thế nào không?”



Vân Khương Mịch lắc đầu: cung nên không biết chuyện nà “Phụ hoàng ném Tôn đáp ứng vào lãnh cung rồi! Nhưng chiều nay lại trực tiếp hạnh lệnh cho người dùng gậy đánh chết nàng ta!”



Hôm nay ta không có vào.



Mặc Lệ Nga thần bí nói.



“Tôn đáp ứng chết rồi ư?”



Vân Khương Mịch sửng sốt.



Niềm vui thú lớn nhất mỗi khi nàng vào cung chính là “Tôn Tam Phù”, kết quả vị Tôn đáp ứng này vẫn chưa hung hăng được vài tháng lại qua đời như vậy rồi?



Nàng vẫn chưa có cơ hội gọi nàng ta một tiếng “Tôn nương nương” nữa.



“Ừm”



Mặc Lệ Nga gật đầu: “Tối qua ngay khi muội nghĩ đến chuyện này thì thấy có điều gì đó không ổn”



“Nên cố tình lừa gạt Tôn đáp ứng, muội nói ngươi đừng tưởng ta không biết, người đứng sau lưng ngươi chính là mẫu hậu! Ngươi chính là cậy vào có mẫu hậu chống lưng nên mới dám ăn ngang nói ngược trong cung.”



“Sau đó thì sao?”



Vân Khương Mịch tò mò.



Mặc Lệ Nga giang hai tay ra: “Sau đó đương nhiên là nàng †a có đánh chết cũng không thừa nhận!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK