Mặc Vĩ trong miệng phát ra tiếng mơ hồ không rõ: ‘Ưm ưm ưm, Lúc này, ánh mắt hần ta nhìn về phía kim tiêm kia đã dần toát lên vài phần sợ hãi.
Biết sợ rồi à?!
‘Vân Khương Mịch cười lạnh trong lòng.
Chứng bệnh của Mặc Vĩ rất giống ung thư thực quản. Việc ho khan dữ dội đã dẫn đến phổi bị viêm nhiễm rất nghiêm trọng. Nàng vốn muốn trực tiếp truyền dịch và tiêm tĩnh mạch kháng sinh.
Nhưng mà e rằng Trần bá và Mặc Vĩ không cách nào chấp nhận được, sợ là sẽ nhìn nàng như nhìn thấy quỷ vậy.
Nên nàng bèn chọn cách tiêm kháng sinh, mau chóng tiêu viêm cho phổi của hắn ta.
Ngoài ra, bệnh này của hắn ta muốn trị tận gốc, cũng không phải tất cả đều là nhám vào việc trị phổi Trong khoảng thời gian này, Vân Khương Mịch đã cẩn thận nghiên cứu, tình trạng của hẳn ta như thế này tuy rắng giống như là ung thư thực quản.
Nhưng mà với cũng có đôi phần khác biệt với ung thư thực quản.
Giống như là bị hạ độc hơn!
Chỉ là loại độc này rất phức tạp, hơn nữa, xem chừng đã ở trong cơ thể hần ta nhiều năm. Giống như là con sâu, găm nhấm từng chút toàn bộ bên trong cơ thể hần ta.
Cho nên Mặc Vĩ mới suy yếu đến như vậy.
Nếu như là nàng đoán đúng, thì hẳn là từ khi Mặc Vĩ còn trong bụng mẹ đã bị người khác hạ độc rồi!
Không phải người ta nói rằng Trần Quý phi chết sớm do bị bệnh sao?
Chắc là lúc bà ta mang thai Mặc Vĩ đã bị người khác hạ độc nhưng không có bất kỳ ai nhận ra.
Cũng có khả năng rất lớn là có người nhận ra nhưng không dám nói ra.
Bởi vì độc tố thâm nhập vào lục phủ ngũ tạng của bà ta, ngấm vào trong cơ thể của thai nhỉ Nên từ khi Mặc Vĩ sinh ra thì cơ thể đã yếu ớt, bệnh vẫn kéo dài đến tận bây giờ.
Nếu như thật sự là bị trúng độc từ trong bụng mẹ, cũng khó trách tất cả mọi người không chẩn đoán ra. Bởi vì người đầu tiên bị trúng đông không phải Mặc Vĩ mà là Trần Quý phí!
Cho dù muốn điều tra rõ hắn ta trúng độc gì cũng không biết ra tay từ đâu!
Tình huống này của Mặc Vĩ, sợ là khó có thể chữa trị Bây giờ Vân Khương Mịch cũng chỉ có thể cố hết sức, trước tiên là cứu tính mạng của hẳn ta, rồi mới tiếp tục nghĩ cách chữa trị cho hân ta được.
‘Sau khi tiêm kháng sinh vào, lại cho hắn ta uống thuốc.
Dưới tác dụng của thuốc, Mặc Vĩ đã ngủ thiếp đi ‘Vân Khương Mịch lại cẩn thận kiếm tra xem xét, Trần bá hôm qua đi đến y quán lấy thuốc cho Mặc Vĩ, Dược liệu đúng là không có vấn đề gì, chỉ là có một vị thuốc khá là ẩm ướt.
Không chỉ ảnh hướng tới tác dụng của thuốc, ngược lại kết hợp với những loại thuốc khác, sẽ sinh ra một lượng nhỏ độc tính.
Cho nên Mặc Vĩ hôm nay sau khi dùng thuốc, bệnh tình mới bỗng nhiên thêm nặng.
“Sau này nếu đi lấy thuốc thì vào cung, đến Thái Y viện, chỉ tìm Dương thái y lấy thuốc, không được tin bất kỳ ai khác “Vân Khương Mịch nghiêm túc căn dặn Trần bá.
Trần bá nhanh chóng hoàn hồn: “Thưa Minh Vương phi, ý của người là?”
Loại thuốc bị ẩm này, rất có khả năng là có người cố ý bỏ vào, muốn hãm hại Mặc Vĩ?!
“Ta không có ý gì hết”
‘Vân Khương Mịch bình thản nói: “Dù sao chỉ là một vị thuốc bị ấm mà thôi!
Chưa biết được rốt cuộc là đại phu của y quán nào sơ ý bất cẩn, hay là có người không cẩn thận bỏ thuốc này lẫn vào.
“Không có chứng cứ, ai biết được chứ?”