Và cơn ác mộng của Phong Bảo cũng có thể trở thành sự thật.
Và đã hứa với Mặc Quốc Thiên rằng sẽ chữa lành cho Mặc Vĩ…
Một loạt những việc này cũng sắp đè bẹp nàng rồi!
Mặc Phùng Dương biết nàng là người miệng cứng lòng mềm, ngoài miệng thì nói không quan tâm đến chuyện của Đức phi, như thật ra trong lòng rất quan tâm. Hắn không nói gì cả, chỉ cười khẽ.
Thấy dáng vẻ ngái ngủ của nàng, sợ nàng sẽ ê tay khi bế Phong Bảo.
Suy cho cùng thì cậu nhóc này hiện giờ cũng khá nặng, bế lâu như vậy chắc chắn sẽ đau tay.
Hắn đưa tay ra: “Để bổn vương bế Phong Bảo”
Ai ngờ vừa mới chạm vào Phong Bảo, cậu nhóc này giống như bị doạ sợ vậy, lập tức năm chặt lấy Vân Khương Mịch không buông.
Cơ thể cũng khẽ run lên, như thể có người muốn cưỡng ép chia cắt hai mẹ con họ vậy.
Vân Khương Mịch lòng đau xót lau nước mắt.
Mặc Phùng Dương lúng túng rút tay lại: “Vẫn là nàng bế đi”
Một đêm ngon giấc.
Sau khi đưa Phong Bảo đến nhà họ Cố vào ngày hôm sau thì Vân Khương Mịch và Mặc Phùng Dương vào cung gặp Mặc Quốc Thiên.
Cung Khôn Ninh.
Sau khi các phi tần thỉnh an xong thì ngồi một lát rồi mới mạnh ai nấy rời đi.
Tâm trạng của Triệu hoàng hậu đương nhiên rất tốt.
Kể từ khi Vân Ngọc Linh mang thai, tâm trạng của bà ta luôn rất tốt. Hôm qua cũng đã gặp Vân Bách Tùng, cùng ông thảo luận một số chuyện về Vân Ngọc Linh vào phủ Doanh Vương.
Vì Phủ tướng Tân ở phía trước.
Cho nên cũng không thể không màng đến thể diện của Tân Nghiên Tuyết và Phủ tướng Tân, mà trực tiếp đón Vân Ngọc Linh vào vương phủ như vậy.
Sau khi Triệu hoàng hậu và Vân Bách Tùng thảo luận thì quyết định, cho đến khi đứa bé trong bụng của Vân Ngọc Linh có thể chẩn đoán ra là con trai hay là con gái, rồi đón nàng ta vào phủ Doanh Vương cũng không muộn.
Nếu là con gái, chuyện này cứ tuỳ tiện đãi một bữa là được rồi.
Nếu là con trai, không những phải nở mặt nở mày đón Vân Ngọc Linh vào phủ Doanh Vương, mà còn phải trực tiếp đưa cho nàng ta vị trí Trắc phil Vân Bách Tùng vui mừng hớn hở đồng ý.
Ông đã hoàn toàn quên mất chuyện ông đã bắt buộc Vân Ngọc Linh phải chia cắt rõ ràng với Mặc Vân Khinh vào vài ngày trước.
Cũng quên mất ông là Ưng quốc công, con gái của ông lại phải mang thai mới có thể gả cho Mặc Vân Khinh làm trắc phi dưới con mắt kỳ lạ của mọi người…
Có giá trị lợi dụng, Vân Ngọc Linh mới không bị vứt bỏ.
Cho dù chỉ là làm một trắc phi nhỏ nhoi của Mặc Vân Khinh.
Vân Bách Tùng không cảm thấy mất mắt, ngược lại còn rất niềm nở đáp lại.
Có thể thấy sự suy tàn của phủ Ưng Quốc công đã sớm có dấu hiệu từ ngày hôm nay…
Lúc này, Triệu hoàng hậu mời thái y chăm sóc cái thai của Vân Ngọc Linh đến, sau khi hỏi đôi điều về tình trạng của nàng †a thì mới hài lòng cho ông ta lui xuống.
Lại căn dặn cung nhân gửi đến rất nhiều đồ bổ quý giá cho Vân Ngọc Linh.
Vừa định ra ngoài đi dạo thì Thục phi lo lắng bước vào.
“Nương nương.”
Bà ta đi thẳng đến bên cạnh Triệu hoàng hậu rồi quỳ xuống: “Nương nương, thần thiếp một lòng trung thành với nương nương! Lần này là chuyện của Tôn tiện nhân, cầu mong nương nương có thể bảo vệ thần thiếp!”