- Anh còn hy vọng dùng đôi mắt dâm tà của mình đánh giá -- ách, gương mặt trắng sáng của các em.
Tùy Qua vốn định nói bộ ngực trắng sáng, nhưng mà nhớ tới Trúc Vấn Quân đang ở bên cạnh, phải làm gương cho người khác, vẫn phải chú trọng hình tượng.
Đường Vũ Khê biết rõ Tùy Qua muốn nói cái gì, lườm hắn một cái, sau đó nói:
- Đi, anh đi tu hành đi, em và Quân Lăng phải thương lượng bố trí cụ thể. Đây chính là đại thủ bút của tập đoàn Tiên Linh Thảo Đường chúng ta đấy, ông chủ như anh không dùng được, phải do em và Quân Lăng gánh vách.
- Cũng được.
Tùy Qua nhìn Trúc Vấn Quân nói:
- Ngươi theo ta tu hành thôi.
Đường Vũ Khê cảm giác Tùy Qua nói lời này quái dị, nhưng nhìn thấy Tùy Qua thu Trúc Vấn Quân vào trong Hồng Mông thạch thì không nghĩ nhiều.
Sau đó Tùy Qua tiến vào phòng ngủ của mình tu hành.
Trầm Quân Lăng lúc này ngưng chân khí thành âm nói với Đường Vũ Khê:
- Này, tiểu biệt thắng tân hôn đấy, cô không định gặp hắn sao?
- Trầm đại tiểu thư, cô thuần khiết một chút có được không?
Đường Vũ Khê cực kỳ không khách khí nói:
- Tuy tôi thừa nhận, thật sự có một chút nhớ hắn. Nhưng mà, hắn hiện tại đã là người mù rồi, tôi còn không nghĩ tới chuyện kia, vậy mà cô lại nghĩ ra. Hơn nữa, hiện tại tình thế rất khẩn trương, tuy hắn nói không sao cả, nhưng mà tôi cũng nhìn ra thần sắc và giọng điệu của hắn nặng nề, cũng cảm giác được trong lòng của hắn nhất định đang lo lắng nguy cơ trọng đại xuất hiện.
- Được rồi, cô và hắn giống như tâm hữu linh tê a.
Trầm Quân Lăng cười nói:
- Cô đang cố kích thích tôi, muốn cho tôi ăn phi dấm chua a, Trầm Quân Lăng tôi không phải người như vậy. Nói đùa cũng không nói nữa, nhanh bàn phương án đi, Trầm Quân Lăng tôi còn trông cậy vào một ngày, sản phẩm mỹ dung thuốc đông y tiến vào năm trăm xí nghiệp hàng đầu thế giới, tôi còn làm đại phú bà a.
- Dã tâm thật ghê gớm, nhưng tôi cũng không nhỏ đâu.
- Ai nói cô ‘ nhỏ ’ .
Trầm Quân Lăng cười khanh khách nói:
- Không nói đùa, tiếp tục làm việc a.
"..."
Tuy Tùy Qua tiến vào phòng ngủ, hơn nữa đóng cửa phòng, nhưng mà động tĩnh của Đường Vũ Khê cùng Trầm Quân Lăng thì hắn cũng nghe rõ ràng.
Nhưng mà Tùy Qua trở về cũng không phải để nghe lén, việc cấp bách có hai chuyện: một, cần sản xuất ra đủ đan dược; hai, khôi phục đôi mắt lại.
Chuyện có thong thả và cấp bách, chuyện đầu tiên trọng yếu nhất.
Giới tu hành và khách sạn Huyền Mệnh đã bắt đầu săn giết người Nam Cung thế gia, nhưng phàm là người Nam Cung thế gia tu vị ngoài Trúc Cơ Kỳ không ngừng chết đi, vậy cũng ý nghĩa Tùy Qua sẽ mất đi rất nhiều đan dược.
Những đan dược này có từ đâu?
Chi phiếu khống vẫn phải thực hiện mà.
Tùy Qua luyện chế đan dược tốc độ dù nhanh, nhưng mà muốn trong một tháng luyện chế ra trăm vạn thậm chí mấy trăm vạn viên Tinh Nguyên Đan, vẫn có chút thực lực không đủ. Số lượng trăm vạn quá khổng lồ, cho dù Tùy Qua cả tháng luyện chế Tinh Nguyên Đan, chỉ sợ cũng làm không được. Ngay cả cả khi luyện thành Địa Nguyên Đan, cũng cần luyện hơn mười vạn viên, căn bản không được. Hơn nữa, Tùy Qua cũng không muốn có quá nhiều Địa Nguyên Đan chảy vào giới tu hành.
Mục tiêu quá xa xôi, cho nên Tùy Qua cũng không lập tức luyện đan.
Mục tiêu quá lớn, phương pháp không đúng, cố gắng nhiều hơn nữa cũng không được. Trừ phi hắn tìm ra đường tắt.
TÌnh huống của Tùy Qua tìnhlà như vậy, nếu như tiếp tục dựa theo cách luyện đan lúc trước, cố gắng hơn nữa cũng không được.
Đối với Tùy Qua mà nói, muốn hoàn thành công trình khổng lồ như vậy, chỉ có một biện pháp:
Kết cỏ thành đan!
Kết cỏ thành đan, đây là một phương pháp luyện đan thần diệu trong Thần Nông Tiên Thảo Quyết. Tên như ý nghĩa, kết cỏ thành đan, chính là linh thảo tự động "Kết" ra đan dược, giống như "Kết quả" vậy.
Loại thuật pháp này nghe qua có chút khó tưởng tượng nổi, trước kia Tùy Qua mặc dù biết có thuật pháp này, nhưng mà vẫn chưa thử qua. Nguyên nhân không nói, bởi vì tu vị cảnh giới quá thấp cho nên không cần bàn cái gì kết cỏ thành đan.
Bởi vì chỉ khi tu vị đạt tới Nguyên Anh kỳ mới miễn cưỡng có thể dùng kết cỏ thành đan thuật pháp rèn luyện một ít đan dược cấp thấp.
Đúng vậy, nếu như Tùy Qua tu vị đến Nguyên Anh kỳ, học được kết thành đan chi thuật, có lẽ có thể dễ dàng luyện đan. Nhưng mà hiện tại, Tùy Qua chỉ là Kết Đan Kỳ, muốn làm được kết cỏ thành đan thật khó khăn.
Nhưng mà tình thế bức người, ở đâu cũng cần đan dược trợ giúp, nếu không phải tìm hiểu kết cỏ thành đan chi thuật, Tùy Qua thật sự không thể tìm ra biện pháp khác.
Cho dù tu luyện không thành, nhưng nếm thử một chút cũng có thể gia tăng kinh nghiệm tu luyện.
Vì vậy tinh thần lực của Tùy Qua tiến vào đến Hồng Mông thạch, bắt đầu cẩn thận tìm hiểu kết cỏ thành đan chi thuật.
Ý niệm khẽ động, công pháp kết cỏ thành đan thuật hiện ra trong thần thức Tùy Qua.
Ba giờ trôi qua.
Tùy Qua cuối cùng cũng hiểu rõ huyền ảo của kết cỏ thành đan.
Bởi vì bản thân linh thảo có trí tuệ, chúng sẽ không dễ dàng kết quả và sinh ra hạt giống, chớ đừng nói chi là "Kết đan" , bởi vì linh thảo kết đan, đối với bản thân chúng không tốt. Mà kết cỏ thành đan thuật là muốn nghịch chuyển bản tính của linh thảo, khiến chúng nó không thể không "Kết đan". Nhưng mà các loại linh thảo như Tam Nguyên Dịch Kinh Thảo mặc dù có linh tính nhất định, nhưng căn bản không cách nào so sánh với nhân loại, đương nhiên cũng không thể nào bằng Trầm Cửu Bà cùng Diêm Thiên Đằng, có thể tiến hành đàm phán với chúng, hợp tác cùng có lợi, bởi vì chúng không hiểu hợp tác và có lợi là gì.
Đương nhiên, bởi vì Tùy Qua có Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp, là có thể giao lưu với cỏ cây trong thiên địa, thậm chí rút nguyên khí của chúng ta sử dụng. Nhưng mà muốn làm những linh thảo này kết đan thì tuyệt đối không thể. Huống chi, hắn cũng không có khả năng tùy thời dùng Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp để uy hiếp, hiệu lệnh những linh thảo này. Trừ phi ý chí của hắn có thể không ngừng ở trong cơ thể linh thảo, hơn nữa còn ảnh hưởng tới hành vi của linh thảo --
Đây chính là điểm mấu chốt của kết cỏ thành đan thuật!
Ba!
Giữa linh điền, phiến lá một cây Tam Nguyên Dịch Kinh Thảo đột nhiên nổ tung, biến thành bột mịn.
- Ai, lại thất bại.
Tùy Qua thở dài một tiếng, hắn đã thất bại vài chục lần.
Hơn nữa hắn cũng không nhớ rõ lúc nào Trúc Vấn Quân đã ở bên cạnh hắn.
Nhưng thời điểm này Tùy Qua rốt cục chú ý tới Trúc Vấn Quân ở bên cạnh, quay đầu hỏi thăm:
- Xem bao lâu rồi?
- Không nhớ rõ.
Đáp án của Trúc Vấn Quân làm cho Tùy Qua không biết nên khóc hay cười, nhưng lại nói với nàng.
- Tuy nhìn không quá hiểu, nhưng mà thủ đoạn của tiên sinh thật cao minh, giúp ta cảm ngộ thật nhiều. Cho nên, không đành lòng quấy rầy tiên sinh.
- Úc?
Tùy Qua cười khổ một tiếng, nói:
- Ngươi không thấy ta thất bại nhiều lần sao?
- Nhìn thấy.