Nguyên bản cảnh tượng trong cốc thật mộng ảo, nhưng bởi quá yên tĩnh nên biến thành quỷ dị. Mà bây giờ có thêm nhiều linh thảo, càng thêm xinh đẹp mỹ lệ vô cùng.
Ngay cả sát khí ma vật đều biến mất thật nhiều.
Nhưng chẳng qua vì người xuất hiện chính là Tùy Qua, kể cả ma vật cường đại cũng không dám đến gần, những ma vật tầm thường càng không dám tấn công, ngẫu nhiên có vài ma vật liều mạng đều bị hắn trực tiếp miểu sát.
- Đẹp?
Tùy Qua bật cười:
- Người nói nơi này xinh đẹp thật sự không có bao người đâu.
- Anh dẫn em đến nơi này làm gì?
Trầm Quân Lăng hỏi.
- Em biết rõ còn cố hỏi sao.
Tùy Qua nhìn chằm chằm nàng nói:
- Đêm động phòng hoa chúc của chúng ta chỉ vừa tập thể dục đã bị người đánh vỡ, em nói ngọn lửa trên người anh có thể tắt xuống hay sao? Đừng nói là anh, ngay chính em cũng không được đi?
Trên mặt Trầm Quân Lăng hiện lên vẻ thẹn thùng, đương nhiên không chịu thừa nhận:
- Em làm sao có, chỉ có người như anh, cả ngày t*ng trùng lên não, chỉ biết nhớ tới loại chuyện này.
- Giữa nam nữ không phải chỉ nhớ chuyện như vậy sao chứ.
Tùy Qua nói:
- Huống chi em đại khái không biết tình huống hiện tại, sau này hai chúng ta muốn gần gũi thật sự không dễ dàng.
- Sao vậy, chẳng lẽ chính thê của anh không cho?
- Không phải, trên thực tế nàng còn cổ vũ anh gần gũi với em.
Tùy Qua bất đắc dĩ nói:
- Vấn đề mấu chốt là do người của Thục Sơn cùng Không Động, nếu hành tung của em bị bại lộ, vô luận là anh hay Thần Thảo tông đều xui xẻo. Theo tình huống hiện giờ mà xem, chúng ta vẫn chưa thể trêu vào Thục Sơn hay Không Động được đâu.
- Nguyên lai là như vậy sao, vậy chẳng lẽ em vĩnh viễn phải ẩn núp trong địa phương mịt mù tăm tối?
Trầm Quân Lăng có chút khó chịu:
- Em còn đang nghĩ làm sao nhanh chóng đẩy dời sản phẩm làm đẹp Đông y ra hướng thị trường quốc tế nữa đâu.
- Chuyện kinh doanh em không cần lo lắng, Vũ Khê sẽ nghĩ biện pháp. Mặt khác không gian trong Hồng Mông Thạch của anh cũng không phải nơi mịt mù tăm tối đi? Bên trong có hoa hoa thảo thảo, chẳng khác gì tiên cảnh không phải sao.
- Tiên cảnh? Không có bóng người nào, như vậy mà cũng gọi là tiên cảnh?
- Được rồi, đừng nhắc tới những chuyện không vui này.
Tùy Qua nói:
- Hiện tại chúng ta muốn hẹn hò thật không dễ dàng đâu. Quân Lăng, em đành lòng gạt anh sang một bên hay sao chứ?
- Ai nói muốn gạt anh sang bên?
Trầm Quân Lăng khẽ hừ một tiếng:
- Là anh ngu xuẩn, không biết xây dựng không khí lãng mạn mà thôi.
- Vậy sao? Vậy em đã chuẩn bị xong chưa?
Tùy Qua đột nhiên cười quỷ dị, sau đó ôm thân hình Trầm Quân Lăng trầm xuống bên dưới, “phác thông” một tiếng chìm vào trong nước, nhanh chóng trầm sâu dưới đáy.
Hai người có hộ thể cương khí của Tùy Qua bao phủ, không bị lực nước ảnh hưởng, tiếp tục chìm xuống bên dưới.
Càng chìm sâu xuống dưới, lực nước càng lớn, Trầm Quân Lăng có chút khẩn trương, lúc này nàng cũng cảm giác được trong nước có chút thần niệm kỳ dị lướt qua thân hình, hiển nhiên trong nước không chỉ có nàng cùng Tùy Qua mà thôi.
Rốt cục hai người đi tới sâu vạn trượng, bốn phía một mảnh tối đen, Trầm Quân Lăng thật sự không biết nơi này có gì gọi là bầu không khí lãng mạn.
Nhưng đúng ngay lúc này, trước mặt đột nhiên phát sáng lên, trong ánh sáng có thể mơ hồ nhìn thấy một cung điện thật lớn.
Cung điện dưới nước lập tức làm cho nàng liên tưởng đến Long cung.
Nhưng cung điện trước mắt có tên là Thiên Thủy cung.
Tùy Qua đã đưa Trầm Quân Lăng đi tới cửa cung điện, sau đó đi vào bên trong.
Sau khi tiến vào nàng vô cùng kinh ngạc, bởi vì trong cung không có nước, từ trong nhìn ra ngoài thần kỳ như đi vào thế giới nước các công viên, nhưng khác nhau chính là không có cá mà lại là “thủy ma”, thật sự rất khó đối phó.
- Thiên Thủy cung là một kiện pháp bảo rất lợi hại, bên trong có trận pháp phòng ngự, cho nên nước không thể vào.
Tùy Qua giải thích.
Nhắc tới còn phải cảm tạ Thiên Thủy Ma Hoàng đã lưu lại một nơi tốt như vậy cho Tùy Qua, tuy rằng Thiên Thủy cung không phải linh khí, nhưng sau khi được Như Mộng chữa trị đã là tuyệt phẩm bảo khí, uy lực không kém, nếu ngày sau có thể ngưng tụ thành khí linh, dĩ nhiên càng tốt hơn.
Thiên Thủy Ma Hoàng kiến tạo Thiên Thủy cung phi thường xinh đẹp, hoàn mỹ, xa hoa, mà không phải dùng trân châu bảo bối, lại dùng kim đan của người tu hành chiếu sáng, còn dùng thiên tài địa bảo trang trí. Ở lúc bình thường những vật này dùng như trang trí, nhưng ở thời điểm chiến đấu có thể gia tăng uy lực pháp bảo.
Nơi này rất nhanh hấp dẫn Trầm Quân Lăng.
Nhất là trong tẩm cung còn có một linh ngọc sàng ngũ sắc xa hoa.
Bởi vì không muốn lãng phí thời gian, hai người tận dụng mỗi phút mỗi giây kề cận. Buông thả thể xác cùng tinh thần đi hưởng thụ thân thể đối phương, khai thông tâm linh đối phương.
Khi thể xác cùng tinh thần hai người hoàn toàn dung hợp, Tùy Qua âm thầm vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công tăng lên cảnh giới tầng thứ tám.
Chỉ cần lần này đạt tới cảnh giới tầng thứ chín, Tùy Qua liền có thể phục chế mảnh nhỏ pháp tắc kết đan kỳ.
Đến lúc đó Tùy Qua có thể đào tạo thật nhiều đệ tử môn nhân kết đan kỳ, thực lực của Thần Thảo tông có thể tăng lên trên diện rộng chân chính, có được trụ cột cùng khả năng đối kháng ẩn thế tông môn.
Kỳ thật đây cũng là ý tưởng của Thiên Lam kiếm tông.
Đối với Trầm Quân Lăng mà nói cùng Tùy Qua làm tất cả chuyện này đều là thể nghiệm hoàn toàn mới, một loại thể nghiệm cực kỳ kỳ diệu.
Tùy Qua cảm giác được tâm linh cùng thần niệm bởi vì dung hợp cùng Trầm Quân Lăng mà tăng lên một bước, tựa hồ bởi vì sự kết hợp của nàng nên giải quyết xong “tâm bệnh”, theo sau hắn cảm giác được mình đạt tới tầng thứ tám viên mãn, một mảnh “tinh không” khác tựa hồ có thể vươn tay chạm tới.
Trải qua vài lần cố gắng hắn đành phải dừng lại, bởi vì lúc này Trầm Quân Lăng đã đạt tới cực hạn, nếu còn tiếp tục chỉ sợ sẽ làm nàng bị tổn thương.
Vì thế Tùy Qua dừng vận chuyển Thiên Tinh Tâm Công, mặc cho cảm giác như thủy triều kia lui xuống.
Hồn phách Trầm Quân Lăng quay về thân thể, dựa vào người hắn hồi lâu mới hồi phục lại, dùng ngón tay vẽ lồng ngực hắn, nói:
- Tùy Qua, em làm người luôn thông minh, cho nên thật nhiều chuyện em đều không hối hận, nhưng có một việc em thật sự hối hận.