Tùy Qua hét lớn một tiếng, Hồng Mông tử khí trong Hồng Mông thạch đột nhiên trào ra ngoài như hồng thủy, đây là lần đầu tiên Tùy Qua lầnđưa Hồng Mông tử khí trong Hồng Mông thạch thả ra ngoài toàn bộ.
Khi Tùy Qua thả Hồng Mông tử khí ra ngoài, Sơn Nhạc đạo nhân kinh hãi nói:
- Đây là nguyên khí gì? Sao không thể luyện hóa? Nhưng mà, dường như chất chứa lực lượng rất khổng lồ, yêu nghiệt ngươi có lai lịch gì?
- Lão già kia, không quan tâm tới nguoi! Hồng Mông thạch mở ra toàn bộ, Hồng Mông tử khí, nứt vỡ cho ta!
Khi Tùy Qua gầm lên giận dữ, Hồng Mông tử khí trong Hồng Mông thạch tiếp tục trào ra bốn phương tám hướng.
Trong khoảng khắc, cả Hỗn Loạn Thiên này biến thành thế giới màu tím, Sơn Nhạc đạo nhân cảm thấy tình huống không đúng, lập tức buông bàn tay trong thiên ngoại tinh thạch ra, sau đó nhanh chóng lui ra phía sau.
Ầm ầm!
Một tiếng vang thật lớn, khối thiên ngoại tinh thạch này giống như khí cầu tới hạn độ, nó lập tức nổ tung.
Lúc nổ tung, Tùy Qua lờ mờ nhìn thấy thân thể Sơn Nhạc đạo nhân bị nổ ra vô số miệng vết thương.
Vào lúc nổ tung, vô số Hồng Mông tử khí bắn ra ngoài nhưng lại bay ngược trở về, bởi vì Tùy Qua đương nhiên không nỡ không công lãng phí nhiều Hồng Mông tử khí như vậy, cho nên hút trở về.
Tùy Qua cảm giác được Sơn Nhạc đạo nhân có lẽ bị trọng thương, bởi vì Tùy Qua nhìn thấy thân thể của hắn bị vô số thiên ngoại tinh thạch bắn trúng, tuy chưa chắc bỏ mạng, nhưng mà lần cũng khiến hắn chịu đủ.
Mà Tùy Qua tự nhiên cũng thoát khốn.
Nhưng mà không phải điểm nào cũng nằm trong tính toán của Tùy Qua.
Thời điểm thiên ngoại tinh thạch bị Tùy Qua phá tan, liền nhìn thấy Sơn Nhạc đạo nhân hùng hổ bay lên cao.
Tên này vừa rồi bị thương nặng, lúc này lại chẳng khác gì không có gì, loại tình huống này thập phần quỷ dị!
Có lẽ cảnh giới của Sơn Nhạc đạo nhân đã vượt qua Hóa Thần Kỳ, đạt tới cảnh giới huyền diệu khác.
Nếu là thời điểm này, Tùy Qua hoặc là đại chiến với Sơn Nhạc đạo nhân một phen, lĩnh giáo chỗ lợi hại của Luyện Hư kỳ, nhưng mà hiện tại Tùy Qua không có thời gian hao tổn với đối phương, cho nên chỉ có thể thoát khỏi đối phương dây dưa mới được.
- Yêu nghiệt, ngươi mơ tưởng đào thoát khỏi tay của bổn tọa.
Sơn Nhạc đạo nhân hét lớn một tiếng, tốc độ thân pháp tăng lên lần nữa, nhìn qua Tùy Qua đã tới.
- Tạm biệt!
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, đột nhiên trong Hồng Mông thạch tuôn ra vô số tâm ma, tâm ma và các loại hoang thú, số lượng của nó chỉ chừng muời vạn.
Phải biết rằng Tùy Qua trước khi tới đây đã đi tới Như Mộng Thủy Cốc cùng đảo Bình Nghiêm thu hoạch chúng, thu toàn bộ ma vật, hoang thú, toàn bộ bị Tùy Qua mang đi, mục đích chỉ có một, chính là muốn chúng chịu chết, tranh thủ thời gian cho hắn bỏ chạy.
Ma nhân! Tâm ma! Hoang thú!
Số lượng khổng lồ như thế, cục diện hỗn loạn như vậy, cho dù với tu vị Sơn Nhạc đạo nhân đã tới Luyện Hư kỳ, cũng không có khả năng một mẻ hốt gọn, bởi vì tu vị của ma vật không thấp, rất nhiều đều là tu vị ngoài Nguyên Anh kỳ, hơn nữa còn bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng, thật sự là khó thu thập. Nhưng mà tinh thần lực của Sơn Nhạc đạo nhân lại khóa chặc Tùy Qua với thân ảnh tiểu đạo đồng, hắn sẽ không để cho Tùy Qua thoát ly phạm vi cảm ứng tinh thần lực của mình.
Điểm này Tùy Qua đã sớm ngờ tới, cho nên hắn sớm có chuẩn bị.
Thời điểm đám ma vật và hoang thú bỏ chạy tán loạn, Tùy Qua cũng liều mạng bỏ chạy thật nhanh. Là bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng, bởi vì thân thể Tùy Qua đột nhiên "Phân liệt" hơn mười thân ảnh, theo sau ma vật, hoang thú đại quân cùng chạy thục mạng ra ngoài, cho dù là Sơn Nhạc đạo nhân, cũng không biết thiệt giả.
Đây là bởi vì Tùy Qua phục dụng rất nhiều ảnh quả tạo thành.
Trái cây ảnh mộc có công dụng như thế, nhưng mà sau khi tu sĩ phục dụng, bóng dáng sẽ thoát ly thân thể, hơn nữa có thể trao đổi với bản thể, có được một bộ phận lực lượng bản thể, hư hư thật thật, khó có thể phân biệt, Sơn Nhạc đạo nhân tức giận trừng râu trợn mắt, nhưng cũng không biết phải làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tùy Qua đào tẩu. Nhưng mà Sơn Nhạc đạo nhân đã dùng thần niệm truyền tin tức Tùy Qua "Yêu nghiệt" này ra ngoài, hơn nữa vụ nổ lúc trước khẳng định cũng khiến cho cường giả còn lại trong Lang Huyên Động Thiên của Côn Lôn chú ý, bắt sống, trấn áp yêu nghiệt là chuyện tất nhiên.
Hỗn Loạn Thiên bị Tùy Qua làm tan vỡ, Tùy Qua tiến vào Lang Huyên Động Thiên chính thức.
So với hư cảnh lúc trước, Lang Huyên Động Thiên này không có khác biệt quá lớn, chỉ cảm giác không gian càng rộng lớn bát ngát hơn nhiều, hơn nữa sinh vật trong động thiên này.... Trong Lang Huyên Động Thiên có người Côn Lôn tông gieo trồng không ít linh thảo, bởi vì linh khí nơi đây đầy đủ, chỉ cần bố trí tụ linh trận, cải tạo đất sẽ biến thành linh điền. Nhưng có khả năng người Côn Lôn tông còn không có kỹ thuật "Tiên tiến" thu thập hạt giống linh thảo, cho nên linh điền và linh thảo nơi đây không nhiều, nhưng mà đối với quy mô Thiên Lam Kiếm Tông thì nó đã rất lớn rồi, huống chi Côn Lôn tông ở bên ngoài cũng có không ít linh điền.
Dù sao cũng là tông môn đệ nhất thiên hạ, thực lực chỉnh thể không phải Thiên Lam Kiếm Tông có thể so sánh.
Hơn nữa trong này còn là Lang Huyên Động Thiên, tương đương một thế giới khác, trong lúc nàycó không biết bao nhiêu cường giả Côn Lôn ẩn ở đây.
Tùy Qua cũng biết, thời điểm mình làm nổ nát Hỗn Loạn Thiên, khẳng định đã khiến không ít cường giả trong Lang Huyên Động Thiên chú ý tới, cho dù thông qua "Hóa ảnh phân thân" hấp dẫn lực chú ý của người ta, nhưng mà những cường giả này không dễ dàng bị gạt như thế, bọn họ sẽ nhanh chóng tập trung bản thân của hắn.
Nhưng mà chênh lệch chút thời gian này, đầy đủ cho Tùy Qua triển khai thần niệm tìm kiếm khắp không gian Lang Huyên Động Thiên.
Không gian Lang Huyên Động Thiên này đúng là rộng lớn, nhưng mà Tùy Qua không chỉ dùng thần niệm tiến hành sưu tìm, hơn nữa cũng lợi dụng rễ cây Hồng Mông Thụ đâm xuống đất, lại dung hòa với tinh thần cỏ cây trong Lang Huyên Động Thiên, bảo chúng trợ giúp Tùy Qua tìm kiếm tung tích của Khổng Bạch Huyên.
Rốt cục Tùy Qua cũng tìm được vị trí của Khổng Bạch Huyên.
Nàng bị nhốt trong một ngọn nui của Lang Huyên Động Thiên, trên đỉnh ngọn núi này có một lò đan, trên lò đan có một nam tử trung niên tục tằng, mang theo khí tức cuồng dã, người này dường như là chiến sĩ trời sinh, nếu hắn mặc khôi giáp vào thì chẳng khác gì tướng quân cả, nhưng mà hắn hết lần này tới lần khác mặc đạo bào màu đen, cầm phất trần, nhìn qua rất buồn cười.
Nhưng mà Tùy Qua không cười nổi, bởi vì khí thế của gia hỏa này còn mạnh hơn Sơn Nhạc đạo nhân rất nhiều.
Tùy Qua mơ hồ cảm thấy, người này chính là tông chủ Côn Lôn tông Vũ Hoàng.
Thần niệm của Tùy Qua cảm ứng được đối phương, trong mắt đối phương bắn ra tinh quang nhìn về phía Tùy Qua, hiển nhiên hắn cũng cảm ứng được Tùy Qua tồn tại.