Đáng tiếc chính là, sau khi Lưu Quốc Trụ bắt được tiền sau, lập tức tiêu xài một phần nhỏ, sau đó lại đặt hàng vật liệu xây dựng, tính toán xây một cái nhà Tiểu Dương lâu trong thôn, sau đó cưới một cô vợ xinh đẹp, hiện tại kêu hắn trả lại toàn bộ năm mươi vạn, căn bản là không thể nào. Bản thân Lưu Quốc Trụ hiển nhiên cũng rất rõ ràng điểm này, cho nên mới liên tiếp cầu xin Tùy Qua tha thứ.
- Nếu anh bị người ta lợi dụng, tôi cũng không kiện anh ra tòa.
Tùy Qua nói:
- Nhưng anh còn dư lại bao nhiêu tiền, phải trả lại đủ cho tôi. Mặc dù tôi không thích chiếm tiện nghi của người khác, nhưng càng không thích bị người khác chiếm tiện nghi. Đừng có giở trò, nếu không anh cứ đợi vào phòng giam đi.
- Tôi không biết. Trong tay tôi còn dư lại hơn ba mươi mốt vạn, tôi. . . Tôi sẽ trả lại toàn bộ cho anh.
Lưu Quốc Trụ nói, mặt xám như tro tàn.
- Vậy thì mau đi đi.
Tùy Qua nói, bảo Mắt Kiếng kêu mấy người đi cùng Lưu Quốc Trụ lấy lại tiền.
Lưu Quốc Trụ bất đắc dĩ rời đi.
Những thôn dân còn lại lộ ra vẻ có chút hoang mang, bọn họ vốn tưởng rằng lần này công ty dược triệu tập bọn họ tới, có thể cung cấp cho bọn họ một chút bồi thường. Nhưng không ai ngờ, bọn họ không chỉ không nhận được bồi thường, ngược lại người nhận được bồi thường lúc trước là Lưu Quốc Trụ phải phun tiền ra. Mặc dù ban đầu, những thôn dân này tìm được một loại cảm giác cân bằng kỳ dị, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy một con ngựa đau cả tàu bỏ ăn cỏ. Lưu Quốc Trụ không lấy được tiền, bọn họ chẳng lẽ có thể lấy được tiền?
Dĩ nhiên, tiền không mua được sức khỏe, càng không thể để người nhà bị bệnh của bọn họ lập tức khôi phục sức khỏe. Nhưng có tiền, ít nhất có hi vọng chữa khỏi, cho dù không thể chữa khỏi, cũng còn có thể cho người nhà một chút an ủi tâm lý. Nhưng hiện tại, rất hiển nhiên bọn họ không lấy được tiền. Báo cáo điều tra bên phía chính phủ công bố đã lấy lại công bằng cho công ty dược Watson, đồng thời thông qua lời Lưu Quốc Trụ, những thôn dân cũng biết Lưu Quốc Trụ chẳng qua là bị người ta lợi dụng mà thôi, còn những thôn dân này càng bị người ta lợi dụng, hơn nữa còn là lợi dụng miễn phí.
- Giải tán thôi!
Trong thôn dân, bỗng nhiên có người thở dài một tiếng.
Lần này công ty dược Watson thật sự đã lấy lại công bằng, nhưng đối với những thôn dân này mà nói, cơn ác mộng vẫn chưa kết thúc.
- Các vị hương thân, xin chờ một lát.
Tùy Qua lớn tiếng nói:
- Vừa rồi tôi đã nói, tôi sẽ toàn lực chữa trị cho những người bị bệnh trong. Những lời này không phải nói cho hay, tôi sẽ dùng hành động chứng minh với các vị, giống như tôi chữa khỏi bệnh cho Lưu Quốc Đống đại ca vậy!
Sự thật quả nhiên có sức thuyết phục hơn bất cứ cái gì, Lưu Quốc Đống chính là chứng minh tốt nhất.
Người trong thôn Thanh Hòa cũng biết, Lưu Quốc Đống là người bị ung thư phổi giai đoạn cuối, được rất nhiều bệnh viện trực tiếp tuyên bố án tử hình, nhưng hiện tại vô cùng khỏe mạnh đứng trước mặt bọn họ, chuyện này không thể không khiến người ta tin tưởng vào lời nói của Tùy Qua.
- Tùy. . . Tiên sinh, anh thật sự có thể chữa khỏi bệnh của tôi? Khụ khụ!
Một lão nhân vừa ho khan vừa nói.
- Dĩ nhiên.
Tùy Qua gật đầu.
- Vậy. . . Tại sao lúc trước anh không nói?
Lão nhân kia hỏi.
- Lúc trước, các vị xem tôi như cừu nhân, chỉ muốn đòi tiền tôi, nếu tôi nói tôi có thể chữa bệnh cho các vị, các vị có tin không?
Tùy Qua lớn tiếng nói:
- Huống chi, khi đó cho dù tôi cố gắng chữa bệnh cho mọi người, mọi người cũng chỉ cho tôi đang cố gắng chuộc tội. Nhưng loại chuyện táng tận thiên lương này, tôi vốn không làm, tại sao lại tôi phải chịu tiếng xấu thay cho người khác!
Mọi người lại một lần nữa trầm mặc, nhớ tới chuyện lúc trước tới gây chuyện ở cửa công ty dược Watson, không khỏi cảm thấy xấu hổ.
- Hiện tại thì tốt rồi, mọi chuyện đã rất rõ ràng.
Tùy Qua bỗng nhiên nở nụ cười:
- Hiện tại tôi không cần chịu tiếng xấu thay cho người khác, hơn nữa, tôi chữa bệnh cho mọi người, dù nói thế nào, ít nhất cũng coi như chuyện làm tốt.
Nụ cười của Tùy Qua, nhất thời hòa hoãn không khí.
- Được rồi. Hiện tại, phàm là người có bệnh của thôn Thanh Hòa, công ty dược Watson chúng tôi sẽ cung cấp phương án trị liệu miễn phí tốt nhất. Vị này là cố vấn y học cao cấp của công ty dược Watson chúng tôi, Diên Vân đại sư, hắn sẽ toàn lực trị liệu cho mọi người. Mọi người cứ tới đây ghi danh, chúng tôi sẽ dựa theo tình huống bệnh tình trị liệu. Ngoài ra, những người khác, cũng có thể đến bệnh viện tiến hành kiểm tra sức khoẻ, sau đó báo số tiền thăm khám cho bộ phận tài vụ của công ty chúng tôi.
Nghe Tùy Qua nói như thế, mọi người nhất thời như nổ tung.
Lúc này, không còn ai thầm mắng Tùy Qua, ngược lại trong lòng vô cùng cảm kích.
Đúng là, chuyện này vốn không quan hệ đến công ty dược Watson, nhưng Tùy Qua làm như vậy, quả nhiên là hết lòng quan tâm giúp đỡ.
Tùy Qua tiếp tục lớn tiếng nói:
- Chuyện nguồn nước của thôn Thanh Hòa bị ô nhiễm, tôi cũng sẽ không để yên, nếu như chuyện này không được giải quyết, sớm muộn vẫn sẽ xảy ra vấn đề. Mặc dù tên khốn kiếp làm nguồn nước bị ô nhiễm còn chưa bị sa lưới, nhưng vì thôn sức khỏe của mọi người trong thôn, vấn đề nguồn nước sẽ được giải quyết đầu tiên.
- Giải quyết như thế nào?
Một người trẻ tuổi nói:
- Công ty cung cấp hệ thống nước uống không lắp đặt, nói thôn chúng tôi quá xa, chi phí đường ống rất cao…. thật là ghê tởm!
- Tôi có người bằng hữu, là người phụ trách quỹ từ thiện Tiên Lâm Thảo đường, bọn họ đặc biệt trợ giúp giải quyết vấn đề sức khỏe cho người nghèo. Tôi nghĩ, đối với vấn đề này, bọn họ sẽ vui lòng giải quyết cho mọi người. Chi phí lắp đặt đường ống dẫn nước, bọn họ sẽ chi trả!
Tùy Qua nói.
- Thật sao?
- Có chuyện tốt như vậy sao?
- Có hệ thống cung cấp nước uống, vậy không cần uống bẩn nước nữa!
Lúc này, an ninh đã đưa Lưu Quốc Đống cầm số tiền còn lại trở về.
Thì ra, Lưu Quốc Đống không gửi tiền vào ngân hàng, mà đặt dưới giường, ngày ngày gối lên mơ mộng đẹp.
Đáng tiếc, mộng đẹp luôn ngắn ngủi.
Số tiền này được đưa đến trước mặt Tùy Qua, nhưng ngay sau đó Tùy Qua lại nói:
- Số tiền này, hãy dùng giúp đỡ lắp đặt hệ thống cung cấp nước uống vào thôn Thanh Hòa.Ngoài ra, quy mô của công ty chúng tôi sẽ rất nhanh được mở rộng, nếu sau này tuyển công nhân, chúng tôi sẽ ưu tiên cho người trong thôn.
Tiếng vỗ tay, tiếng ủng hộ vang dội khắp nơi.
- Lam Lan, chuyện thứ hai tôi hứa với cô, tôi đã làm rồi.
Tùy Qua thầm nói trong lòng.
Có linh dược, có Diên Vân, những thôn dân của thôn Thanh Hòa sẽ rất nhanh khôi phục sức khỏe.
Tùy Qua sẽ nhanh chóng hoàn thành việc Lam Lan muốn làm.
Thời gian không đợi người.
Một loại cảm giác cấp bách đang thúc giục Tùy Qua.
Kể từ lần Tùy Qua may mắn sống sót ở Bùi gia, đây là lần đầu hắn cảm thấy cấp bách như thế.