Tiểu Ngân Trùng bị Ảnh Phong mắng thì sững sờ, nhưng mà hắn không có mắng lại với Ảnh Phong, chỉ phiền muộn nói:
- Vậy... Ngươi cảm thấy ta phải làm gì?
- Còn có thể làm sao, nhanh đi về ah.
Ảnh Phong nói.
- Nhưng mà lão đại... Ta thấy hắn vừa rồi rất tức giận, nhưng mà...
- Không cần sợ cái gì, tu vị và lòng dạ của chủ nhân rất cao, sẽ không chấp nhặt với ngươi.
Ảnh Phong hừ lạnh một tiếng, nói:
- Tranh thủ thời gian theo ta trở về, ta có thể nói lời hữu ích giúp ngươi.
- Ai... Ai...
Tiểu Ngân Trùng liên tục thở dài vài tiếng, nói:
- Mẹ kiếp, ta không phải tự tìm mất mặt sao! Đi thôi, trở về, hy vọng lão đại không trách tội ta.
- Ta không trách tội ngươi.
Giọng của Tùy Qua đột nhiên vang lên, bóng người vô thanh vô tức xuất hiện trước mặt tiểu Ngân Trùng cùng Ảnh Phong.
- Lão đại!
Tiểu Ngân Trùng kinh hô một tiếng, lúc này hắn mới phát hiện, thì ra hắn vẫn vô cùng quyến luyến sinh hoạt trong Hồng Mông thạch. Không chỉ bởi vì không gian Hồng Mông thạch an toàn, càng có rất nhiều linh thảo, linh quả và đan dược hưởng thụ vô cùng, huống chi hôm nay Cốc Ngạn Tuyết cũng trở về không gian Hồng Mông thạch. Tiểu Ngân Trùng cảm giác mình thật sự là ngu xuẩn không có thuốc chữa, bên trong Hồng Mông thạch trải qua tháng ngày tiêu dao như thần tiên, lại vì nội tâm xao động, nghĩ ngợi lung tung, kết quả đắc tội Tùy Qua không nói, còn dẫn tới Cốc Ngạn Tuyết cùng Ảnh Phong không vui.
- Như thế nào, suy nghĩ rõ ràng?
Tùy Qua nhìn tiểu Ngân Trùng hỏi.
- Lão đại, ta sai rồi.
Tiểu Ngân Trùng thở dài một hơi, kỳ thật từ khi Cốc Ngạn Tuyết quyết định quay về Hồng Mông thạch, tiểu Ngân Trùng đã ý thức được hắn sai rồi, sai mười phần. Tiểu Ngân Trùng phát hiện, chính hắn sau khi có được nhân tính, bắt đầu trở nên không lý tính như trước, mà là hiểu biết nhiều hơn.
- Không có sao, đây là chuyện bình thường.
Tùy Qua mỉm cười,
- Ảnh Phong nói không sai, kỳ thật hóa thành nhân hình không khó, nhưng mà muốn biến nội tâm thành người là chuyện không dễ dàng. Nhất là, ngươi thật ngu xuẩn, vừa mới kết thành nguyên anh đã xuân tâm nhộn nhạo, động tình, ngươi cũng đã biết, trong nhân tính, tình yêu là khó nắm bắt nhất, có ít người dùng cả đời còn không thể lý giải tình yêu là gì.
- Lão đại, vì sao ta thấy những chuyện ngươi xử lý, luôn như cá gặp nước vậy?
Tiểu Ngân Trùng buồn khổ nói:
- Mà ta còn đẹp trai như thế, còn đẹp trai hơn cả lão đại ngươi nữa?
- A...... Chuyện tình yêu không có nhiều liên hệ tới tướng mạo, lực lượng, tài phú vốn có, nhất là đối với người như Cốc cô nương. Tính toán, những chuyện này ngươi cứ từ từ tìm hiểu, ở bên cạnh ta phải lắng nghe ta mới được.
Tùy Qua cười nói.
- Vâng, lão đại, về sau ta không xúc động như vậy.
Tiểu Ngân Trùng nói ra.
- Có đôi khi, xúc động chưa chắc là chuyện xấu, chỉ cần không xúc động mù quáng là được.
Tùy Qua nói một câu cao thâm mạt trắc, sau đó nhìn tiểu Ngân Trùng nói:
- Ví dụ như lúc này ngươi xúc động, khai khẩn trăm vạn mẫu linh điền cho ta, đây là chuyện tốt.
- Vậy đại khái là cái gọi xúc động phải bị trừng phạt a.
Tiểu Ngân Trùng cười cười, nói;
- Hóa thành người, đây là chuyện yêu quái vô cùng ước mơ, nhưng mà biến hóa làm người rất khó, muốn chính thức làm người càng khó hơn. Hoặc là, ta nên an tâm làm yêu quái có tiền đồ thì tốt hơn.
- Như thế nào, nhanh không chịu được đả kích như vậy sao?
Tùy Qua hừ một tiếng, nói:
- Ngươi biết trong thế giới nhân loại, nam nhân là thế nào không? Chính là trải qua vô số đả kích, nhất là đả kích thất tình, sau khi trải qua mới là nam nhân chính thức. Nhìn thấy đỉnh núi bên kia không, trên đỉnh núi có ba nam nhân vây quanh một nữ nhân, cuối cùng chỉ có một người thắng, có hai người nhất định sẽ trở thành kẻ thất bại, nhưng mà bọn họ không có buông tha. Mà ngươi, ngươi tu hành nhiều năm như thế, nhưng mà ngay cả chút ngăn cản còn không chịu được, ngươi còn muốn làm người, ta thấy ngươi đang nằm mơ a.
Tiểu Ngân Trùng nghe Tùy Qua nói lời này càng cảm thấy xấu hổ, nhưng mà hắn biết rõ Tùy Qua nói không phải cười nhạo hắn, mà là khai đạo cho hắn, tiếp tục nói:
- Đã biết rất rõ ràng sẽ thất bại, nhưng vì sao bọn họ vẫn ra sức truy cầu?
- Bởi vì đối với chính thức nam nhân mà nói, trọng yếu không phải là kết quả, mà là quá trình truy cầu. Rất nhiều người nhiều khi, bọn họ đang hưởng thụ quá trình, mà không phải là một kết quả đơn thuần.
Tùy Qua hừ một tiếng, nói:
- Đạo lý cao thâm như thế, ngươi có hiểu không?
- Lão đại, ta hình như đã hiểu.
Tiểu Ngân Trùng càng tươi cười, nói:
- Tuy hiện tại ta thất bại, nhưng mà cũng không có nghĩa là ta sẽ tiếp tục thất bại. Với bọn họ mà nói, trước mắt ít nhất ta còn không có người cạnh tranh, cơ hội của ta lớn hơn thật nhiều, chỉ là một lần thất bại mà thôi, ta không cần quá quan tâm, hơn nữa lão đại ngươi nói rất đúng, quá trình có khi còn tốt hơn kết quả.
- Đương nhiên, với tư cách lão đại của ngươi, ta ở phương diện này tuyệt đối có năng lực chỉ điểm ngươi.
Tùy Qua đắc ý nói.
- Lão đại, cám ơn ngươi khuyên, nhưng ta còn có vấn đề.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Lão đại, vì cái gì ngươi ở phương diện này lợi hại như vậy chứ? Bọn họ là mấy nam truy một nữ, nhưng ngươi thì ngược lại, có phải có bí quyết gì không?
- Khục khục
Tùy Qua ho khan hai tiếng, sau đó nói:
- Loại chuyện này kỳ thật nằm ở thiên phú và vận khí. Về phần bí quyết nha, bí quyết tán gái trên mạng rất nhiều, ngươi có rảnh có thể đi nghiên cứu một chút. Tin tưởng ta, loại chuyện tình yêu không bệnh không tật này, nam nữ si tình trong xã hội loài người tổng kết ra nhiều ‘ bí quyết ’ lắm, tuyệt đối là trâu bò nhất vũ trụ. Nếu ngươi thông hiểu đạo lý trong đó, vậy sau này không quan tâm ngươi truy cầu ai, khẳng định đều không bất lợi. Nhưng mà, ta còn có một nghi hoặc cần hỏi ngươi.
- Lão đại mời nói.
- Tiểu Ngân Trùng, rốt cuộc ngươi là nam hay nữ? Ngươi rốt cuộc yêu thích nam nhân hay là nữ nhân?
Tùy Qua nghiêm trang hỏi thăm, bởi vì vấn đề này làm phức tạp Tùy Qua thật lâu.
- Lão đại, vấn đề này trọng yếu sao?
Tiểu Ngân Trùng cũng rất đứng đắn địa nhìn qua Tùy Qua, dường như hắn xem ra đây là vấn đề ngu xuẩn.
- Phi thường trọng yếu, thập phần trọng yếu.
Tùy Qua khẳng định nói:
- Nếu ngươi là đàn ông, cởi quần cho ta xem là được. Nếu là con gái, cởi quần cho Ảnh Phong xem.
Ha ha!
Nghe lời này, Ảnh Phong cười ha hả, nói:
- Đúng vậy, tiểu Ngân Trùng, vấn đề này phi thường trọng yếu!