Nhưng mà Tùy Qua biết rõ, nếu như không chắn ma quật này lại, nhất định sẽ có hoang thú ma vật tiến ra ngoài, khi đó sẽ tạo thành phá hư to lớn, tuy quân đội bắc Cao Ly không nghe lời, nhưng mà dân chúng vẫn là người vô tội, cũng không thể trơ mắt nhìn người vô tội bị hoang thú và ma vật này giết chết.
Nhưng mà muốn ngăn cản ma vật này, nhất định phải chém giết hồng hoang cự xà này mới được.
Nhìn tình huống, tòa hắc tháp lúc trước chính là pháp bảo che chắn ma quật, nhưng bị hồng hoang cự xà phá vỡ, hơn nữa cự xà hút hắc tháp vào bụng, nói rõ là chuẩn bị luyện hóa hắc tháp này, sau đó biến thành pháp bảo của nó. Cho nên hồng hoang cự xà không phải là hoang thú ngu xuẩn chỉ biết hắn, nó là hoang thú thông minh.
Nhưng mà, nếu nó thật sự khôn khéo, có lẽ không nên đi khiêu khích Tùy Qua, càng không nên vào lúc này rống lên, lại muốn hút Tùy Qua vào bụng của nó.
Hồng hoang cự xà mở miệng hấp một cái giống như vòi rồng, đem vô số hoang thú và cả Tùy Qua hút vào miệng.
Hồng hoang cự xà này đại khái nhìn ra tu vị của Tùy Qua không tệ, nếu như có thể luyện hóa Tùy Qua thì tu vị cảnh giới của nó sẽ tăng mạnh, còn tốt hơn thôn phệ hồng hoang cự thú rác rưởi nhiều.
Nếu chỉ thôn phệ những tiểu hồng hoang cự thú, tốc độ phát triển của hồng hoang cự xà sẽ chậm lại.
Đương nhiên khi tu vị càng cao, muốn tăng tiến nhanh cần phải có nhiều nguyên khí và cảm ngộ tu hành, những nguyên khí và cảm ngộ này không phải là ở đâu cũng có, hoặc là cần đan dược nghịch thiên, hoặc là chém giết đối thủ lợi hại hơn, hấp thu máu huyết, thân thể và nguyên thần của đối thủ. Mà hồng hoang cự xà chính là muốn thôn phệ, cho nên nó chỉ cần cắn nuốt Tùy Qua, tất nhiên sẽ tăng tiến tu vị lần nữa.
Nhưng mà hồng hoang cự xà hiển nhiên đã đánh giá cao thực lực của nó, mà đánh giá thấp sự lợi hại của Tùy Qua. Nó cũng như rất nhiều tu sĩ, đều cho rằng Tùy Qua là tu sĩ "Nguyên Anh kỳ" tầm thường, lực lượng và tu vị của hắn có hạn, cho nên khi Tùy Qua và Hathaway liều với nhau, hồng hoang cự xà cho rằng Tùy Qua đã hao tổn nhiều nguyên khí, là thời điểm động thủ với Tùy Qua.
Đáng tiếc là hồng hoang cự xà này hút Tùy Qua tới bên miệng thì không cách nào hút vào nữa, bởi vì một tay của Tùy Qua đã bắt lấy cái răng độc cực lớn của hồng hoang cự xà, sau đó bàn tay của Tùy Qua ra sức bóp mạnh...
Gặc...
Răng của hồng hoang cự xà còn cứng rắn hơn cả pháp bảo, lại bị Tùy Qua trực tiếp bẻ thành hai đoạn.
NGAO!
Hồng hoang cự xà rống lên đau đớn và giận dữ, sau đó phần bụng của nó có vô số xà hình độc cương, chuẩn bị vây quét Tùy Qua. Nhưng mà Tùy Qua hồn nhiên không sợ, hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng áo giáp hiện ra lần nữa, những độc cương kia không thể làm gì, mà Tùy Qua thừa dịp này nhổ răng của nó. Sau đó, Tùy Qua thúc dục Phong Lôi Sí bay tới cái đuôi của cự xà.
Vèo!
Tuy hình thể hồng hoang cự thú khổng lồ, nhưng mà phản ứng lại không chậm, nhìn thấy Tùy Qua bay tới đuôi của nó, trực tiếp dùng đuôi to quét ngang qua Tùy Qua, dùng hình thể to lớn và lực lượng của cự xà, cho dù là ngọn núi cũng bị quét bay đi, nhưng mà cự xà vĩnh viễn không nghĩ tới, nếu dùng man lực thì nó vĩnh viễn không phải đối thủ của Tùy Qua.
Hơn nữa hồng hoang cự xà tăng tốc độ lên như thiểm điện, nhưng mà Tùy Qua dùng Thiên Biến Tróc Trùng Thủ càng tinh diệu, cho dù cái đuôi của hồng hoang cự xà vùng vẫy như thế nào, bởi vì cái đuôi này quá lớn, Tùy Qua vẫn không thể không cần Hồng Mông tử khí bao quanh cái đuôi, sau đó Tùy Qua lại vung mạnh một cái, trong ánh mắt kinh hãi của Tang Thiên hắn quay con cự xà này như cánh quạt, sau đólại đập mạnh vào hòn đảo phía dưới--
Tùy Qua đập cự xà thẳng xuống động quật bên dưới hòn đảo!
Tùy Qua lại dùng hồng hoang cự xà làm "Chắn lỗ châu mai" !
NGAO!
Hồng hoang cự xà rống lên giận dữ, đây là khi nó tức giận tới cực điểm, với tư cách hồng hoang cự thú, bị nhân loại nhỏ bé tra tấn như thế này, khó trách nó tức giận và không cam lòng như vậy.
Nhưng mà hồng hoang cự xà cũng không có biện pháp, bởi vì Tùy Qua không chỉ có man lực cường đại, hơn nữa nguyên khí trên người cuồn cuộn không dứt, Mộc Hoàng cương khí không ngừng trùng kích cự xà, khiến nó không thể nhúc nhích.
Bởi vì Tùy Qua dùng hồng hoang cự xà ngăn cản lối đi của ma quật, cho nên ma khí và hoang thú bên trong không thể lao ra ngoài, mà Tang Thiên mà bắt đầu dùng Viêm Hoàng Thánh Ấn không ngừng trấn áp hoang thú, trong khoảnh khắc đã càn quét không ít.
NGAO!
Hồng hoang cự xà lại hét lên, cả hòn đảo không ngừng chấn động, với tư cách hồng hoang cự thú, nó không dễ dàng chịu thua như vậy.
- Ngươi là nghiệt súc, còn dám giãy dụa, ta mang ngươi đi luyện đan!
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, Thảo Mộc Nhất Giới phát động, hắn có ý định luyện hóa cự xà!
Đúng vậy, hồng hoang cự xà đã nuốt hắc tháp vào bụng , chuẩn bị luyện hóa hắc tháp.
Mà Tùy Qua càng biến thái hơn, ý định trực tiếp luyện hóa cự xà và hắc tháp trong bụng của nó.
Dù sao Tùy Qua cũng không thiếu pháp bảo, về phần luyện hóa hồng hoang cự xà cùng hắc tháp biến thành cái gì, Tùy Qua căn bản là không thèm cân nhắc.
NGAO! NGAO! NGAO!
Tùy Qua sử dụng Thảo Mộc Nhất Giới, chung quanh thân thể của hắn hình thành trận pháp kỳ lạ, trong trận pháp này cái gì cũng bị Tùy Qua khống chế, đồng hóa, luyện hóa mất.
Khi Tùy Qua phát động Thảo Mộc Nhất Giới, vô số yêu thảo huyền phù trên không trung, trong phạm vi mấy chục dặm của Thảo Mộc Nhất Giới, ma khí bị tinh lọc hoàn toàn, bởi vì Tùy Qua dùng Thảo Mộc Nhất Giới không chỉ có Mặc Yểm Liên hóa thành yêu thảo, còn có Ngân Hoa Hỏa Thụ biến thành yêu thụ. Ma khí cũng bị tinh lọc thành linh khí.
Yêu thảo không ngừng ngâm xướng linh thảo chi ca hòa vào tiếng gào thét của cự xà.
Cho dù hồng hoang cự xà giãy dụa thế nào, vẫn không thể thoát khỏi Tùy Qua trấn áp, chỉ có thể bị luyện hóa cùng với hắc tháp trong bụng.
Thời điểm Tùy Qua luyện hóa, hắc tháp trong bụng cự xà hóa thành hào quang màu vàng, vô số phù văn xuyên qua bụng của cự xà, hơn nữa phù văn này triệt để dung hòa với cự xà, xem như hòa thành một thể với cự xà. Đương nhiên cũng phải cảm tạ cự xà này, trước đó nó đã luyện hóa hắc tháp này một hồi rồi, bản năng của hồng hoang cự xà chính là thôn phệ, cho nên lực "Tiêu hóa" không phải cường đại bình thường, tương đương với một lò đan tự nhiên, có thể luyện hóa rất nhiều thứ, chuyển hóa thành nguyên khí và tu vị của bản thân.