Chuyện kế tiếp phải xem chính bản thân Cốc Ngạn Tuyết.
Bởi vì thân thể của nàng bây giờ không còn là nhân loại, nghiêm khắc mà nói là một viên đan dược hình người, một viên Nhân Nguyên Đan thượng thừa chân chính. Mà Cốc Ngạn Tuyết sẽ trở thành dược linh, cho nên ngày sau nàng chỉ có thể dùng phương thức thúc giục đan dược mà nắm lấy thân thể của mình trong tay, hoàn toàn khác hẳn với cách sinh tồn của nhân loại ngày trước.
Chuyện này không cần Tùy Qua dạy cho Cốc Ngạn Tuyết, bởi vì hắn tìm một vị sư phụ càng thích hợp hơn cho nàng.
Dược đồng.
Nhưng hiện tại dược đồng chứng kiến bộ dạng thân thể của Cốc Ngạn Tuyết, tựa hồ như muốn chảy nước bọt.
- Dược đồng, ngươi đừng nên đánh chủ ý với nàng, nếu không ta thật sự sẽ đem ngươi làm thịt!
Tùy Qua thản nhiên nói.
- Chủ nhân yên tâm, ta tuyệt đối không dám!
Dược đồng vội vàng giải thích:
- Ta chỉ hâm mộ vị Cốc cô nương có được thân thể như vậy, đây chính là Nhân Nguyên Đan thượng thừa trời sinh, sau khi nàng trở thành dược linh tiền đồ thật khó hạn lượng!
- Tốt lắm.
Tùy Qua gật đầu:
- Nếu ngươi có gì cần, ta sẽ tận lực thỏa mãn cho ngươi.
Lời của Tùy Qua là muốn nói về đan dược, linh thảo, kim đan hay nguyên anh gì đó.
Dược đồng là dược linh, dược linh cần tu luyện, nhưng chỉ thổ nạp vẫn chưa đủ, chúng muốn tăng nhanh tu vi phải “ăn” đan dược khác, ăn máu huyết của người tu hành, hoặc kim đan hay nguyên anh, thậm chí còn có thể ăn thịt người.
Về phần Cốc Ngạn Tuyết hoàn hồn có thể phát sinh tác dụng đối với tiểu Ngân Trùng hay không, Tùy Qua cũng không rõ ràng, nhưng không hề nghi ngờ sau này nhất định phải có tác dụng. Tuy rằng nàng chỉ là một dược linh nho nhỏ, nhưng bản thể của nàng gặp may mắn, chỉ cần có tu hành pháp môn, hơn nữa Tùy Qua dốc lòng bồi dưỡng, đương nhiên tiền đồ vô lượng.
Giải quyết xong chuyện của Cốc Ngạn Tuyết, Tùy Qua đi ra mật thất tiếp đãi Tô Ngưng Yên.
Nhìn thấy hắn xuất hiện, Tây Môn Vân Hỏa khách sáo vài câu, mượn cớ cáo từ. Xem ra tiểu tử này nhận định Tùy Qua có ý tưởng với Tô Ngưng Yên, cho nên cấp cơ hội cho hắn đâu.
Tùy Qua chỉ cười khổ, hiện tại quan hệ giữa hắn cùng Đường Vũ Khê, Trầm Quân Lăng cùng An Vũ Đồng, Lam Lan còn chưa làm rõ ràng, làm sao còn thời gian đi trêu hoa ghẹo nguyệt, huống chi với tình thế hiện giờ, hắn còn không có thời gian gần gũi với nữ nhân của mình, làm gì còn hao phí thời gian vào chuyện tình tự.
- Tô cô nương, mời dùng trà.
Tùy Qua cho người bưng trà lên cho Tô Ngưng Yên, chờ nàng nhấm nháp mới tiếp tục nói:
- Tô cô nương, mạo muội mời ngươi đến đây, là có một số việc muốn thỉnh giáo.
- Tùy tiên sinh khách khí, hai chữ thỉnh giáo thật không dám.
Tô Ngưng Yên nói:
- Chuyện Tùy tiên sinh muốn biết, có phải quan hệ đến ẩn thế tông môn hay không?
- Tô cô nương thật sự băng tuyết thông minh.
Tùy Qua khen một câu.
Tô Ngưng Yên lại uống hớp trà, lấy ra hồ lô rượu, uống một hơi:
- Tùy tiên sinh, ngươi sẽ không để tâm chứ?
Thấy Tùy Qua lắc đầu, Tô Ngưng Yên lại uống hớp rượu, sau đó nói:
- Không phải ta băng tuyết thông minh, mà là gần đây tin tức về Tùy tiên sinh thật không ít, ta ở trong sơn môn cũng nghe nhắc tới tên của ngươi. Mặt khác ta nghe Tây Môn Vân Hỏa nói, trước đó có sứ giả của Không Động môn đã đến nơi này, cho nên ta suy đoán như thế. Tùy tiên sinh muốn biết điều gì, cứ việc hỏi đi.
- Hiện giờ ẩn thế tông môn, ước chừng còn bao nhiêu môn phái, thực lực như thế nào?
Tùy Qua trực tiếp hỏi vấn đề mấu chốt.
- Ước chừng còn mười mấy hai mươi tông môn, thực lực khác nhau, Thiên Lam kiếm tông chính là trung hạ.
Tô Ngưng Yên nói:
- Không biết Tùy tiên sinh hỏi thực lực, rốt cục là cân nhắc trình độ ra sao?
- Đạo sĩ ngoài nguyên anh kỳ, ước chừng có bao nhiêu?
Tùy Qua hỏi.
- Vấn đề này đề cập tới bí mật mỗi tông môn, số lượng khẳng định không tường tận. Nhưng ta đại khái có thể căn cứ theo thực lực của Thiên Lam kiếm tông mà phán đoán thực lực của các ẩn thế tông môn. Tu vi ngoài nguyên anh kỳ ước chừng vài ngàn người đi.
Tô Ngưng Yên nói.
Mấy ngàn đạo sĩ nguyên anh kỳ, số lượng này đã thật kinh người, nhưng vẻ mặt Tùy Qua không chút kinh ngạc.
Bởi vì Tô Ngưng Yên không biết căn cứ theo tin tức Tùy Qua có được, thế giới tâm ma có tới mấy ngàn vạn nguyên anh kỳ.
Chênh lệch giữa đôi bên, thật sự là quá lớn!
Sắc mặt Tùy Qua trầm ổn, hỏi tiếp:
- Vậy tu vi cực mạnh trong truyền thuyết, phỏng chừng đạt tới trình độ nào, có tán tiên độ kiếp kỳ tồn tại không?
- Tán tiên? Nói đùa gì vậy?
Tô Ngưng Yên lườm Tùy Qua, thiếu chút nữa phun rượu:
- Tùy tiên sinh, ngươi cho rằng với tu hành giới hiện tại, còn có tán tiên nữa hay sao?
- Vì sao không thể?
Tùy Qua hỏi ngược lại:
- Thế giới này từng sinh ra tiên nhân, vì sao không thể sinh ra vài độ kiếp kỳ tán tiên?
- Tùy tiên sinh, ngươi đem sự tình hiểu quá đơn giản. Ta từng nghe một ít tiền bối trong tông môn nói qua, hiện tại vận mệnh thiên địa này đã không khả năng sinh ra tiên nhân, thậm chí cả tán tiên cũng không có. Có thể tiến vào hóa thần kỳ đã rất không tệ rồi.
Tô Ngưng Yên giải thích.
- Cũng tức là nói, trong viễn cổ tông môn trước mắt, cường đại nhất chỉ là hóa thần kỳ mà thôi?
- Hóa thần kỳ mà thôi? Ngươi nói mà thôi?
Tô Ngưng Yên kinh ngạc nhìn Tùy Qua:
- Ngươi đã biết có hóa thần kỳ đã là kinh khủng tới bậc nào. Ngươi có biết hóa thần hậu kỳ là biến thái ra sao?
Tùy Qua nghĩ thầm, ta vốn biết hóa thần kỳ lợi hại ra sao, nhưng lời này không cần phải nói ra, nếu không nàng khẳng định cho rằng hắn khoe khoang. Vì vậy hắn ho khan một tiếng:
- Khụ…việc này, hóa thần kỳ có bao nhiêu lợi hại, chúng ta tạm thời sẽ không nói tới. Đa tạ Tô cô nương cung cấp mấy tin tức này cho ta, mặt khác không biết Tô cô nương có hứng thú hợp tác với Thần Thảo tông chúng ta hay không?
- A, Tùy tiên sinh hiện tại là nhân vật chạm tay có thể bỏng đâu, sứ giả Không Động môn đến tận cửa tìm kiếm, ngươi không tuyển chọn hợp tác với bọn họ, vì sao ngược lại muốn hợp tác với Thiên Lam kiếm tông đây?
Tô Ngưng Yên hỏi, nàng biểu hiện thật cẩn thận trong vấn đề này.
- Bởi vì ta không thích sứ giả của Không Động môn, bộ dáng hung hăng càn quấy làm ta chướng mắt.
Tùy Qua nói thẳng.
- A, Tùy tiên sinh thật sự là sảng khoái.
Tô Ngưng Yên cười nói:
- Không biết nội dung cùng phạm vi cụ thể trong hợp tác giữa chúng ta là gì đây?
- Ngươi cần cái gì?
Tùy Qua hỏi ngược lại.
Tô Ngưng Yên buông xuống hồ lô trong tay, trầm tư một lát, sau đó nhìn thẳng vào ánh mắt Tùy Qua:
- Ta cần làm gì, chẳng lẽ ngươi đều có thể thỏa mãn hay sao?
- Ta đã nói phải nhìn xem ngươi muốn cái gì.