Lúc này kẻ điên Khắc Lý lại không nghĩ nhiều như vậy, hắn chỉ muốn thắng được cuộc tranh tài này.
Chỉ cần thắng cuộc tranh tài này, Khắc Lý sẽ lấy cớ nói hắn cường đại hơn La Bối, mặc dù người khác không cho như thế.
Khắc Lý tả xung hữu đột, rất nhanh vượt qua rất nhiều cầu thủ đội thanh niên.
Khi đang có cơ hội ghi bàn, đột nhiên từ bên cạnh xẹt qua một thân ảnh mạnh mẽ, sau đó vô cùng khéo léo cắt bóng dưới chân hắn.
Khắc Lý thẹn quá thành giận, đang muốn chửi ầm lên.
Đột nhiên, Khắc Lý thoáng cái ngây người, bởi vì hắn nhìn thấy người vừa cắt bóng, chính là La Bối!
Tên La Bối đáng chết này! Hắn khôi phục nhanh như vậy sao!
Lúc trước Khắc Lý mạo hiểm một thẻ vàng tạo thành thương thế cho hắn, vậy mà trong nháy mắt đã khỏi hẳn!
Đây hoàn toàn là chuyện không có đạo lý, nhưng lại là chuyện có thật xảy ra!
Không ai biết rõ hơn hắn, vừa rồi La Bối bị thương nặng thế nào!
Dựa theo suy đoán của Khắc Lý, La Bối ít nhất phải nằm trong bệnh viện một hai tuần mới có thể ra viện. Ai ngờ, người này đảo mắt đã khôi phục, hơn nữa còn cắt bóng thành công!
Đáng chết!
Khi Khắc Lý còn đang sững sờ, La Bối đã đột phá đến trước cầu môn.
Lên chân! Sút!
5-0!
Thắng bại hầu như đã rõ!
Tiếng hoan hô như sấm động.
Vẻ mặt Khắc Lý xanh mét, giống như vừa ăn một miếng bánh ngọt, lại lập tức phát hiện bên trong bánh ngọt có một đống cứt chó.
- Đám phế vật các ngươi! Đồ bỏ đi! Đồ vô dụng!
Khắc Lý gào thét chửi bới đám cầu thủ đội bóng Tống thị, trách cứ những người này không thể ngăn chặn thế tiến công của La Bối.
- Đồ khốn khiếp!
- Ngu ngốc!
- Cứt chó Khắc Lý!. . .
Đám cầu thủ của đội bóng Tống thị rốt cục không thể nhịn được nữa, bắt đầu chửi bới lại Khắc Lý.
Khắc Lý giận tím mặt, nhổ một bãi nước bọt lên mặt một cầu thủ của đội bóng Tống thị.
Tên cầu thủ kia vừa vặn là nguyên đội trưởng của đội bóng Tống thị, bản thân chính là một cầu thủ lưu manh chuyên nghiệp, bị Khắc Lý hạ nhục như vậy, nhất thời giận không thể nuốt, đưa tay túm lấy cổ Khắc Lý, sau đó tung một đấm lên mặt hắn.
Nếu bàn về kỹ thuật đá bóng, đội bóng chuyên nghiệp Hoa Hạ chênh lệch khá xa với đội bóng chuyên nghiệp của các quốc gia Âu Mỹ, nhưng bàn về công phu đánh nhau, cũng không thua kém bao nhiêu. Nhiều lần ở nước ngoài, đội tuyển quốc gia Hoa Hạ dùng quyền đầu giao phong với đội bóng của nước khác, chẳng bao giờ rơi vào hạ phong, đây chính là chứng minh tốt nhất.
Mặc dù Khắc Lý cũng am hiểu đánh nhau, nhưng cổ bị mắc kẹt, nhất thời mất tiên cơ, mặc dù ra sức phản kháng, nhưng người chịu thiệt vẫn là hắn.
Lúc này trọng tài lao đến, trực tiếp rút ra hai thẻ đỏ, trực tiếp phạt hai cầu thủ này.
Thoáng cái thiếu đi cầu thủ, trận thi đấu đương nhiên không còn gì phải nói.
Khi trận thi đấu kết thúc, kết quả đã bão tố lên tới 30-0!
Còn Khắc Lý, trước khi trận thi đấu kết thúc, đã giả vờ “bị thương rất nặng” rời khỏi sân đến bệnh viện.
Mặc dù trình độ đặc sắc của trận thi đấu này không bằng thi đấu vòng tròn chuyên nghiệp của Châu Âu, nhưng bởi vì La Bối biểu diễn ra thực lực và phong cách quá xuất sắc, khiến hàng vạn người hâm mộ từ ngàn dặm xa xôi chạy tới không thất vọng, cũng làm cho những người hâm mộ khắp nơi trên thế giới âm thầm thở phào nhẹ nhõm vì thấy sức khỏe của hắn.
La Bối đánh bại Khắc Lý, hơn nữa cho thấy kỹ thuật dẫn bóng cao siêu và phong độ đỉnh cao, đây là điều mà người hâm mộ thế giới muốn nhìn thấy.
Dĩ nhiên, cũng không có ai hoài nghi “Chân trái hoàng kim” của La Bối đã trở thành “Chân trái phế vật”.
Khắc Lý đã xám xịt rời đi, sau khi trận thi đấu chấm dứt, La Bối dĩ nhiên trở thành tiêu điểm của giới truyền thông.
Còn La Bối, cũng không có ý tứ lập tức rời đi, tổ chức một buổi họp báo ngay tại chỗ.
- Xin hỏi La Bối tiên sinh, sau khi giành được chiến thắng, anh có cảm tưởng gì?
Một ký giả hỏi.
- Đầu tiên, tôi xin cám ơn những người hâm mộ bóng đá đã không quản ngại xa xôi đến đây, cám ơn mọi người đã ủng hộ tôi. Ngoài ra, tôi muốn đặc biệt cảm tạ chính là trung y thần kỳ, thuốc bắc thần kỳ của Hoa Hạ, khiến cho chân trái của tôi hoàn toàn khôi phục khỏe mạnh, nếu như không có trung y thần kỳ, có lẽ chân trái của tôi thật sự đã trở thành “Chân trái phế vật” rồi.
La Bối thành khẩn nói.
- Vừa rồi khi bị thương trong trận đấu, anh đã dùng thuốc dán da chó sao?
Lại có ký giả hỏi.
La Bối gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Lúc trước tôi thật sự bị thương, hơn nữa thương thế rất nghiêm trọng, thậm chí có thể vĩnh viễn không thể ra sân thi đấu, cho nên tôi mới đến Hoa Hạ, hi vọng trung y thần kỳ có thể cứu vớt chân trái của tôi, để tôi một lần nữa trở lại trở lại sân thi đấu. May là, tôi không thất vọng, có một vị tiên sinh vô cùng tốt bụng đã giúp đỡ tôi, để tôi khôi phục trạng thái đỉnh cao, thuốc dán của hắn thật sự vô cùng thần kỳ. Bất luận bị thương nặng như thế nào, dán lên là khỏi.
- Nói như vậy, là trung y và thuốc bắc đã cứu vớt sự nghiệp bóng đá của anh sao?
Lại có người hỏi.
- Đúng vậy!
La Bối đáp:
- Trung y thần kỳ, thuốc dán thần kỳ đã cứu vớt sự nghiệp của tôi!
Nghe nói như thế, Tùy Qua hiểu ý mỉm cười.
La Bối vô cùng thành công bí mật quảng cáo cho Đế Ngọc cao.
Mặc dù La Bối không tuyên bố làm người phát ngôn cho Đế Ngọc cao, thậm chí cũng không nói tới ba chữ Đế Ngọc cao.
Nhưng đối với “thuốc dán” thần kỳ mà La Bối luôn miệng nhắc tới, sợ rằng không chỉ có người hâm mộ hắn tò mò, ngay cả truyền thông cũng nhất định vô cùng hiếu kỳ. Khi hiếu kỳ, tất nhiên sẽ có rất nhiều người muốn biết loại thuốc dán này rút cuộc là cái gì, rút cuộc có chỗ nào thần kỳ. Tóm lại, hiệu quả của loại quảng cáo này, tuyệt đối công dụng hơn là đơn thuần quảng cáo là người phát ngôn.
Về phần sẽ đạt tới hiệu quả như thế nào, cũng không phải chuyện Tùy Qua có thể suy đoán được.
Nhưng, mục đích tuyên truyền đã đạt được.
Cuộc tranh tài này, không chỉ có La Bối thắng Khắc Lý.
Tùy Qua cũng đã thắng được hãng dược Tống thị.
Danh tiếng của Đế Ngọc cao số 2, số 3 rất nhanh sẽ được mọi người biết đến, thậm chí rất có thể còn lan ra nước ngoài.
Còn hiệu ứng quảng cáo khi Tống gia lợi dụng Khắc Lý làm người phát ngôn rất nhanh sẽ biến mất, sau đó trở thành đá đặt chân cho Đế Ngọc cao quật khởi.
Nghĩ tới đây, Tùy Qua khẽ mỉm cười, tắt điện thoại di động, tập trung lực chú ý vào một gốc cây linh mộc.
Gốc cây linh mộc này, trải qua nhiều lần chiết xuất linh tính, cộng thêm mỗi ngày được linh khí vân vũ gột rửa, hôm nay đã lột xác biến thành linh thảo chân chính.
Gốc cây linh mộc này hiện giờ đã cao hơn một thước, hình dáng giống như đường lê, nhưng lá lại màu đỏ , hơn nữa đã kết quả mười mấy trái, trái cây cũng màu đỏ, hình thái giống như cây đu đủ.
Tùy Qua cười ha hả, hái “cây đu đủ” đã trưởng thành vào trong tay.