Mục lục
Y Tiên Thiểu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Là người của hiệp hội kêu chúng tôi làm như vậy.

Tống Thiên Húc nói.

Tùy Qua quả nhiên tỏ vẻ hứng thú, nói:

- Hiệp hội y dược Hoa Hạ? Hắc, thú vị thật. Tôi vốn còn tưởng rằng Tống Lập Hào tiên sinh ghi hận trong lòng với tôi, nên chọn lựa hành động trả thù.

Đúng là, Tùy Qua có thể cảm giác được động tác của hãng dược Tống thị gần đây là nhằm vào Tùy Qua và công ty dược Watson của hắn. Nhưng Tùy Qua chỉ đơn giản địa cho rằng, đây là Tống Lập Hào chọn lựa hành động trả thù hắn, hoặc là cảm thấy hãng dược Tống thị bị uy hiếp, cho nên mới ra tôiy trước với công ty dược Watson.

Ai ngờ, kẻ giật dây chuyện này lại là hiệp hội.

- Lúc trước tôi đúng là có chút ghi hận với Tùy tiên sinh. Nhưng đây chỉ là ân oán cá nhân, tôi còn chưa đến mức váng đầu, không để ý đến ích lợi gia tộc. Huống chi, mấy ngày nay tôi cũng suy nghĩ cẩn thận rồi, nên tôn trọng lựa chọn của Thẩm tiểu thư, tôi không có quyền can thiệp lựa chọn của nàng, cũng không quyền ghen ghét với ngài.

Tống Lập Hào nghĩa khí nói.

Thật ra, Tống Lập Hào vô cùng ghen ghét Tùy Qua. Chẳng qua, Tống Lập Hào cũng biết, hiện tại hắn đã không có tư cách ghen ghét Tùy Qua nữa, bởi vì hắn thậm chí cũng không có tư cách ngồi cùng một chỗ uống trà với Tùy Qua.

Đây chính là chênh lệch!

- A, Tống Lập Hào tiên sinh thật không hổ là hảo nam tử, nhặt lên được cũng đặt xuống được.

Tùy Qua cười nói:

- Nhưng làm sao tôi cảm thấy trong lòng ngài vẫn còn ghen ghét đối với tôi?

- Nào có.

Tống Lập Hào vội vàng nói, vẻ mặt có chút ít bối rối.

- Ngài cũng không cần phủ nhận.

Tùy Qua nói:

- Bởi vì nếu đổi lại là tôi, nhất thời cũng rất khó kìm nén lửa giận trong lòng. Nếu Tống Lập Hào tiên sinh có thể bỏ qua nhanh như vậy, thật ra khiến tôi không thể không bội phục.

Tống Lập Hào không biết trả lời như thế nào, nếu như một lòng phủ nhận, ngược lại lộ ra vẻ trong lòng có điều mờ ám.

Cũng may Tống Thiên Húc đã nhận ra Tống Lập Hào lúng túng, tiếp tục nói:

- Tùy tiên sinh chẳng lẽ không muốn biết mục đích hiệp hội làm như vậy? Chẳng lẽ ngài hoàn toàn không hiếu kỳ?

Tùy Qua cười nhạt, uống một ngụm trà, lộ ra dáng vẻ cao thâm:

- Đám người của hiệp hội, tôi đã sớm biết sự hiện hữu của bọn họ. Chỉ có điều, bọn họ không dám có hành động quá đáng với tôi. Cho nên, tôi cũng không có quá mức quan tâm đến hành động của bọn họ. Nhưng nếu bọn họ thật sự chọc giận tôi, hắc, vậy tôi nhất định sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc cho bọn họ!

Nói đến đây, trong giọng nói của Tùy Qua đã tràn đầy sát khí.

Tống Thiên Húc và Tống Lập Hào không khỏi cảm thấy may mắn, theo bản năng nghĩ tới tôio ngộ bi thảm mà Bùi gia gặp phải.

Dĩ nhiên, trước mắt Tùy Qua không có thực lực cường đại như vậy, nhưng lúc này lại không thể không bày ra loại tư thế cường đại này. Bởi vì càng cuồng vọng, càng lớn lối, người khác sẽ càng cho rằng ngươi có tiền vốn lớn lối.

Hiện tại, Tùy Qua làm như vậy hiển nhiên là có tác dụng, ít nhất phụ tử Tống gia, đã hoàn toàn tin sau lưng Tùy Qua có một núi dựa rất lớn tồn tại, cho nên mới phải ăn nói khép nép “đàm phán” với Tùy Qua.

Tống Thiên Húc cười nói:

- Tùy tiên sinh có địa vị lớn như thế, đương nhiên không cần e ngại hiệp hội, nhưng loại tiểu gia tộc như chúng tôi đương nhiên không dám nói gì. Hiệp hội không chỉ bắt chúng tôi thượng cống, hơn nữa còn muốn chúng tôi làm lính hầu, tùy tiện khai khiến. Thật ra, những việc chúng tôi làm lúc trước nhằm vào Tùy tiên sinh, chúng tôi cũng là vạn bất đắc dĩ.

- A, nếu là vạn bất đắc dĩ, vì sao hiện tại các vị lại nghĩ thông suốt?

Tùy Qua hỏi.

- Bởi vì nếu chúng tôi tiếp tục làm lính hầu, với cường thế của Tùy tiên sinh, chúng tôi chắc chắn sẽ gặp kết cục bi thảm. Cho nên, chúng tôi mới đưa ra một quyết định khó khăn, quyết định dứt khoát từ bỏ hiệp hội, xin Tùy tiên sinh che chở!

Tống Thiên Húc trầm giọng nói.

Tùy Qua nghe Tống Thiên Húc nói những lời “cảm động lòng người” này, vốn nên lập tức tỏ vẻ tán thành, nhưng hắn biết rõ, Tống Thiên Húc là nhân vật gian xảo, tu vi Tiên Thiên kỳ, “kỹ năng diễn xuất” của hắn chắc chắn sẽ không kém cỏi, nếu Tùy Qua dễ dàng tin, mới là chuyện kỳ quái.

Tùy Qua cũng từng ứng phó không ít người tu hành, coi như là “Lão thủ giao tế” rồi, cười nói:

- Tống tiên sinh nói quá lời, Tống gia các vị dù gì cũng là thế gia tu hành trăm ngàn năm, tôi chỉ là một nhân vật bé nhỏ, làm gì có mị lực lớn để các vị dựa vào.

Tống Thiên Húc và Tống Lập Hào nghe lời này, trong lòng thầm kêu một tiếng lợi hại, hai cha con này hiển nhiên không ngờ Tùy Qua lại không dễ ứng phó như vậy.

Tống Thiên Húc lại nói:

- Tùy tiên sinh khiêm nhường, hiện giờ người tu hành, chỉ cần lỗ tai không điếc đều biết Tùy tiên sinh tìm được một núi dựa rất trâu bò, ngay cả các nguyên lão của hiệp hội cũng có mấy phần kiêng kỵ.

- A, vậy sao?

Nói tới đây, Tùy Qua đột nhiên chuyển giọng, đứng lên vỗ bàn lạnh lùng nói:

- Nếu các vị đã biết tôi có chỗ dựa, vì sao lúc trước còn dám ngăn trở việc buôn bán của tôi? Xem ra người của Tống gia, thật sự chán sống, muốn dẫm vào vết xe đổ của Bùi gia sao!

Lời này vừa nói ra, phụ tử Tống Thiên Húc, Tống Lập Hào lập tức tái mặt, Tống Lập Hào hai chân mềm nhũn, suýt nữa lại quỳ trên mặt đất, lần này không phải hắn muốn quỳ, mà là khiếp sợ uy thế của Tùy Qua, theo bản năng muốn lạy phục. May là, Tống Thiên Húc đứng bên cạnh, phát ra một đạo chân khí nhu hòa, nâng Tống Lập Hào dậy, sau đó giải thích với Tùy Qua:

- Thật không dám giấu diếm, lúc trước chúng tôi làm như thế, cũng là muốn thăm dò thực lực của Tùy tiên sinh. Nếu như thực lực của Tùy tiên sinh không đủ, chúng tôi dựa vào ngài, không phải là tự tìm đường chết sao?

- Ngài nói như vậy, cũng có chút đạo lý.

Tùy Qua gật đầu, lại ngồi xuống, giọng nói hòa hoãn:

- Như vậy, ngài đã dò xét ra lai lịch của tôi?

- Tôi làm gì có khả năng dò xét ra lai lịch của Tùy tiên sinh. Nhưng, tôi tin tưởng Tùy tiên sinh chắc chắn có tiền vốn đối kháng với hiệp hội.

Tống Thiên Húc khẳng định nói.

- Vì sao?

Tùy Qua cười nhạt.

- Chưa nói đến một thân thần lực của Tùy tiên sinh chưa có người nào có thể sánh kịp, chỉ riêng việc nuôi một con linh thú cấp ba làm sủng vật, không phải cũng đủ cho loại người như chúng tôi dựa lưng rồi.

Tống Thiên Húc nói.

Đúng là, cho dù là cao thủ Tiên Thiên kỳ, muốn hàng phục một con linh thú cấp ba làm linh sủng, tựa hồ cũng là chuyện không thể nào.

Bởi vì thực lực của linh thú cấp ba, tựa hồ có thể sánh ngang với cao thủ Tiên Thiên kỳ, hơn nữa linh thú cần ăn linh thảo, linh đan để đề cao tu vi, thử hỏi một cao thủ Tiên Thiên kỳ, bản thân tu hành cũng không tìm được đầy đủ linh thảo và linh dược, làm sao còn dư thừa thứ tốt cho linh thú ăn?

Có thể nuôi được một linh thú cấp ba làm linh sủng, vốn là thủ bút rất lớn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK