- Tùy đạo hữu. . . Là ta nhất thời hồ đồ, ngươi đại nhân không chấp tiểu nhân, giơ cao đánh khẽ, tha cho ta một mạng.
Cổ Tác Chương không hổ là tiếu diện hổ, rất nhanh vứt bỏ lòng cừu hận, bắt đầu tính toán làm thế nào để Tùy Qua bỏ qua cho hắn:
- Chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta, ta thề sau này sẽ thần phục ngươi!
- Thần phục cái rắm!
Tùy Qua hừ lạnh nói:
- Ngươi cho ta là kẻ ngớ ngẩn sao, người tu hành có ai tin tưởng mấy lời thề vớ vẩn chứ? Xem ra, ngươi thật tâm không muốn sống. Không sao, ta thấy Xa đạo hữu thật sự muốn sống, đúng không, Xa đạo hữu?
Xa Tân Phong vẻ mặt buồn khổ, ủ rũ nói:
- Tùy đạo hữu, hiện giờ ta nằm trong tay ngươi rồi, không còn lời nào để nói. Ta không muốn chết, làm thế nào ngươi mới có thể tha mạng cho ta?
- Xa đạo hữu quả nhiên là hiểu lí lẽ.
Tùy Qua thoáng mỉm cười nói:
- Thật ra, ta cũng không muốn các ngươi tự bạo kim đan. Kim đan vừa bạo, tất cả đều thành cặn bã, pháp bảo bổn mạng cũng tan nát, muốn phục hồi như cũ sẽ phải hao phí tinh thần. Cho nên, chuyện rất đơn giản, lấy đồ đổi mạng của các ngươi. Nếu không, ta sẽ ngồi bên cạnh, nhìn hai người các ngươi tự bạo.
Xa Tân Phong trực tiếp im lặng, trong lòng quả thực oán hận Tùy Qua đến chết, nhưng lúc này không thể không cúi đầu, cho nên Xa Tân Phong hỏi:
- Tùy đạo hữu, ngươi muốn cái gì?
- Không phải là ta muốn cái gì.
Tùy Qua chậm rãi nói:
- Mà là ngươi lấy cái gì có thể bảo vệ tính mạng của ngươi.
- Ngươi. . .
Xa Tân Phong quyết định chắc chắn, ném vòng tay trữ vật cho Tùy Qua:
- Đây là pháp bảo bổn mạng của ta! Tất cả gia sản của ta đều ở bên trong. Tùy đạo hữu, có thể để ta rời đi không!
Tùy Qua hơi kinh ngạc, không ngờ Xa Tân Phong lại dứt khoát như vậy, trực tiếp đưa vòng tay trữ vật cho Tùy Qua. Tùy Qua vốn cho rằng, còn phải nói chuyện một hồi, mới có thể hoàn toàn ép khô Xa Tân Phong, nhưng không ngờ tên này lại dứt khoát, quả quyết như thế.
Người như vậy, tàn nhẫn đối với người khác, đối với mình cũng tàn nhẫn.
Tùy Qua biết, nếu để Xa Tân Phong rời đi như vậy, chỉ sợ sau này hắn nhất định sẽ nổi điên, trả thù mình. Vì vậy, Tùy Qua dĩ nhiên không có ý định để Xa Tân Phong rời đi. Hắn dùng thần niệm lướt qua vòng tay trữ vật của Xa Tân Phong, bình thản nói:
- Không đủ.
- Cái gì!
Sắc mặt Xa Tân Phong đại biến:
- Tất cả gia sản của ta đều đã đưa cho ngươi, ngươi còn muốn thế nào? Chẳng lẽ, ngươi thật sự muốn ép ta tự bạo, ngọc đá cùng vỡ!
- Ngọc đá cùng vỡ?
Tùy Qua xem thường nói:
- Đây chỉ là ý nghĩ của một mình ngươi mà thôi. Chỉ dựa vào kim đan của ngươi, cũng muốn cùng ta ngọc đá cùng vỡ, chỉ sợ ngươi làm không được. Huống chi, ngươi muốn mạng sống, nên thể hiện thêm chút thành ý, bên trong vòng tay trữ vật của ngươi thật sự quá cặn bã, ta nhìn không thuận mắt!
- Ngươi…
Xa Tân Phong giận đến thiếu chút nữa trực tiếp tự bạo.
- Ngươi cứ nghĩ đi.
Tùy Qua lại quăng ánh mắt về hướng Cổ Tác Chương:
- Cổ đạo hữu, ngươi suy nghĩ thế nào?
- Ngươi nói không giữ lời!
Cổ Tác Chương gian xảo nói:
- Nếu Xa đạo hữu cho ngươi toàn bộ gia sản, cũng không thể đổi lấy tự do, ta cũng không muốn bị ngươi đùa bỡn.
- Ồ, ngươi còn muốn nói điều kiệ với tan?
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng đè áp về phía Cổ Tác Chương. Dưới lực đè áp chậm chạp mà mạnh mẻ, cương khí hộ thể xung quanh thân thể Cổ Tác Chương bắt đầu nhanh chóng vỡ vụn, sau đó hắn cảm giác được xung quanh thân thể truyền đến một luồng áp lực vô cùng khổng lồ, tựa hồ nếu quả thật bị những hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng này đè áp tới, cho dù hắn không tự bạo kim đan, cũng sẽ bị những áo giáp này bóp áp thân thể thành bụi phấn.
- Đợi một chút, Tùy đạo hữu!
Dưới uy áp của tử vong, Cổ Tác Chương nhanh chóng mềm nhũn, vội vàng xin tha:
- Tùy đạo hữu, vòng tay trữ vật của ta cũng giao cho ngươi! Đúng rồi, còn có pháp bảo bổn mạng Thanh Vân kiếm của ta, cũng có thể cho ngươi. . . Ta không muốn chết!
Tùy Qua thu đồ, gật đầu nói:
- Tốt. Cổ đạo hữu, ngươi có thể tự bạo rồi.
- Cái gì!
Cổ Tác Chương còn tưởng mình nghe lầm, còn tưởng Tùy Qua nói “Ngươi có thể đi rồi”, hắn nghi ngờ và tức giận nhìn Tùy Qua:
- Tùy đạo hữu, ngươi. . . Ngươi đây là ý gì! Ta đã đưa hết đồ cho ngươi rồi! Ngươi còn muốn gì nữa! Ta đã hai bàn tay trắng rồi!
- Cũng bởi vì ngươi đã hai bàn tay trắng rồi.
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Cho nên, ngươi không còn giá trị gì nữa. Mặc dù, kim đan của ngươi có giá trị lớn hơn, đáng tiếc chính là, ta không thể nhận được nó, như vậy tựa như một nữ nhân điên cuồng từng nói, “Thứ ta không thể có được, ta liền phá hủy nó”. Từ biệt, Cổ đạo hữu.
- Ngươi. . . Ngươi muốn làm gì!
Cổ Tác Chương thất kinh nói.
- Hắn muốn ngươi chết!
Xa Tân Phong hét lớn:
- Hắn muốn chúng ta cùng chết! Tên súc sinh nói không giữ lời!
- Không sai.
Tùy Qua lạnh lùng nói:
- Khi các ngươi tính toán ta, muốn giết chết ta, nên có giác ngộ bị ta tính toán. Chẳng lẽ, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho các ngươi, lưu lại tai hoạ ngầm cho mình, mặc dù đối với các ngươi, ta căn bản không để mắt tới.
- Ta sẽ không đối địch với ngươi! Chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta.
Cổ Tác Chương đau khổ cầu khẩn nói.
Khi đối mặt với uy hiếp tử vong, cường giả Kết Đan kỳ cũng không mạnh hơn người bình thường bao nhiêu.
Tùy Qua lắc đầu, bình thản nói:
- Nếu các ngươi không chết, người muốn tính toán ta sẽ càng ngày càng nhiều. Nếu muốn giết gà dọa khỉ, dù sao cũng phải có người làm gà có phải không. Được rồi, lên đường đi.
- Súc sinh!
Xa Tân Phong cao giọng mắng Tùy Qua, sau đó lại nói với Cổ Tác Chương:
- Chúng ta cùng nhau tự bạo kim đan, nổ chết tiểu súc sinh này!
- Tiểu súc sinh, ta liều mạng với ngươi!
Vẻ mặt Cổ Tác Chương gần như điên cuồng, dưới đè áp của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng, rốt cục bị buộc tự bạo kim đan.
Kịch liệt nổ tung.
Đất rung núi chuyển, sơn băng địa liệt.
Dưới lực trùng kích nổ tung, xung quanh trăm dặm đều không còn gì.
Đúng như Tang Thiên hình dung, uy lực của kim đan tự bạo, quả nhiên vượt qua một đầu đạn hạt nhân thu nhỏ.
Chẳng qua, trong nháy mắt nổ tung, xung quanh thân thể Tùy Qua đột nhiên xuất hiện một hư ảnh áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng cực đại, bao phủ cả người hắn vào bên trong, mặc cho kim đan nổ tung có uy lực cường đại cỡ nào, Tùy Qua vẫn bất động.
Sau khi nổ tung.
Tùy Qua vẫn bình yên vô sự.
Xa Tân Phong cũng bình yên vô sự, bởi vì xung quanh hắn có rất nhiều hư ảnh của áo giáp Thanh Đế Mộc Hoàng cản trở cho hắn.
Chẳng qua, sắc mặt Xa Tân Phong vô cùng khó coi.