Chu kỳ sinh trưởng của Hồng Mông Thụ rất dài, cho nên nguyên bản tốc độ sinh trưởng thật thong thả, bởi vì nó có thể hấp thu hồng mông tử khí, cho nên tốc độ sinh trưởng càng nhanh hơn, những linh thảo linh mộc khác căn bản không thể hấp thu hồng mông tử khí. Nhưng sau khi Hồng Mông Thụ mọc ra một đóa hoa, như vậy có thể cuồn cuộn không dứt hấp thu hồng mông tử khí, sau đó thông qua đóa hoa phóng thích đi ra, làm cho những linh thảo linh mộc khác gián tiếp hấp thu được hồng mông tử khí.
Năng lực này của Hồng Mông Thụ đã thật lợi hại, chân chính thể hiện thiên phú cường đại của thiên thảo, cũng thật sự trở thành “người tâm phúc” của toàn bộ linh thảo linh mộc trong Hồng Mông Thạch. Hiện tại Hồng Mông Thụ trở thành “thái dương” kỳ dị trong thế giới này, hết thảy linh thảo cùng linh mộc đều lấy nó làm trung tâm.
- Hiện tại thế giới này rốt cục trở thành một thế giới đầy đủ.
Thanh âm Trầm Quân Lăng vang lên, trong khoảng thời gian này nàng ở lại trong “căn nhà nhỏ” của Tùy Qua xây dựng cho Trúc Vấn Quân, vốn đang nhàm chán, nhưng khi nhìn thấy biến hóa liền làm cho nàng có cảm giác thoải mái vui vẻ.
Tinh thần lực của Tùy Qua ngưng tụ thành bộ dáng của hắn, như một phân thân hoàn chỉnh xuất hiện bên cạnh nàng, cùng nàng nhìn linh điền mênh mông vô bờ, nhìn thấy thảo mộc xanh um tươi tốt, trong lòng Tùy Qua hơi có vài phần cảm khái:
- Quân Lăng, thế giới này đẹp không?
- Vô nghĩa, đương nhiên là đẹp!
Trầm Quân Lăng chân thành nói:
- Nơi này yên lặng tường hòa, không khí vô cùng tươi mát, hương hoa bốn phía, còn có nhiều yêu thảo ngạc nhiên cổ quái như vậy, quả thật là thế giới trong mơ. Nhưng trước kia em vẫn luôn cảm giác còn thiếu khuyết chút gì đó, nhưng hiện tại khác hẳn, nhẹ nhàng mây trôi, trời cao đất rộng, loại cảm giác này thật sự là thoải mái!
Tùy Qua ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên bởi vì Hồng Mông Thụ biến hóa, thiên địa trong Hồng Mông Thạch đã ngày càng sáng sủa, nhìn lên đỉnh đầu có thể thấy được không trung xanh lam.
Nhưng ở vị trí càng xa hơn, thiên địa vẫn nối thành một mảnh, đều là hồng mông tử khí mờ mịt bát ngát.
- Nếu như thoải mái thì ở lại nơi này đi, xem như cho mình nghỉ phép dài hạn vậy.
- Nghỉ dài hạn mặc dù tốt, nhưng không thể quá lâu, nếu không vẫn sẽ nhàm chán.
Trầm Quân Lăng nói.
- Em không phải nói trong này giống như tiên cảnh hay sao, vì sao lại cảm thấy nhàm chán đây?
Tùy Qua kinh ngạc hỏi.
- Cho dù là tiên cảnh cũng sẽ có một ngày buồn chán đâu. Nghe đồn Quảng Hàn Cung, là địa phương thật mỹ lệ thôi, nhưng vẫn còn có truyền thuyết “Hằng Nga hối hận trộm linh dược” đâu, cho nên dù nơi này thật sự là tiên cảnh, nhưng một mình ở lại cũng không có gì vui.
Trầm Quân Lăng nói.
Tùy Qua cười ha ha:
- Còn nói cái gì mà Hằng Nga hối hận trộm linh dược, theo anh thấy chỉ là chỉ tiện uyên ương không tiện tiên đi. Tiểu Quân Quân, anh xem em chính là hồng loan tinh động, có chút tư xuân chứ?
Kỳ thật Tùy Qua đã đoán đúng. Trầm Quân Lăng cùng hắn mới nếm thử trái cấm, còn thật tận tình, cho nên nghĩ tới mùi vị này, nàng vẫn luôn hồi ức, đương nhiên sẽ hưng phấn, sau đó lại muốn xuân phong nhị độ.
Nhưng cho dù tính tình Trầm Quân Lăng thật tràn trề, loại chuyện như vậy sẽ không chính miệng thừa nhận, hừ nhẹ nói:
- Chẳng lẽ nam nhân đều là đức hạnh này sao? Ở trong đầu chỉ nghĩ tới chuyện đó…huống chi anh không phải nói hiện tại em không thể đi ra ngoài hay sao, nếu đã như vậy anh còn làm được gì?
- Anh còn có thể làm được gì?
Tùy Qua nghe được ý tưởng của nàng, vì vậy nói tiếp:
- Anh cứ như vậy ở trong này với em làm thế nào? Yên tâm đi, những yêu thảo kia sẽ tự nhiên tránh né, không ảnh hưởng đến chúng ta.
- Anh cứ như vậy? Hiện tại anh bất quá là một đoàn tinh thần lực mà thôi!
Trầm Quân Lăng nhắc nhở Tùy Qua.
- Hiện tại tuy rằng anh chỉ là một đoàn tinh thần lực, nhưng tinh thần lực của anh có thể ngưng tụ thành thật thể, hơn nữa nếu ý niệm của anh không tiêu tan, hoàn toàn có thể vĩnh hằng tồn tại. Cho nên tinh thần lực của anh có thể trở thành một phân thân, tùy thời “giải quyết tịch mịch” cho em…
- Ghê tởm!
Còn chưa nghe xong, Trầm Quân Lăng đã bắt đầu phản đối.
- Ghê tởm? Vì sao ghê tởm đây?
Tùy Qua có chút buồn bực:
- Anh có đề nghị này cũng là vì tốt cho em không phải sao?
- Vì tốt cho em? Còn không phải do chính anh t*ng trùng lên não!
Trầm Quân Lăng mắng Tùy Qua hai câu, sau đó lại quở trách hắn:
- Anh dùng tinh thần lực ngưng tụ thành một phân thân đến làm…làm chuyện đó, cảm giác là gì? Chẳng khác gì đó là một mô hình của anh, một búp bê thổi khí?
- Búp bê thổi khí? So sánh này của em thật quá kém đi.
Tùy Qua nghiêm trang nói:
- Đây chính là tinh thần lực của anh ngưng tụ mà thành, hoàn toàn đại biểu bản thân anh, tinh thần cùng ý chí của anh. Em nghe nói qua “bạn tri kỷ” sao, anh chính là như thế.
- Anh thật sự là vô sỉ!
Trầm Quân Lăng chửi rủa:
- Cho dù anh nói toạc môi em cũng không đáp ứng làm chuyện hoang đường như vậy với anh. Huống chi anh có thể dùng một phân thân làm chuyện đó với em, chẳng phải cũng có thể làm với người khác, nói vậy thật quá hoang đường!
- Di, nghe em nói như vậy hình như là được nha.
Tùy Qua cười hắc hắc nói.
- Anh dám!
Trầm Quân Lăng uy hiếp hắn:
- Nếu anh dám dùng phương thức này làm chuyện đó với bất kỳ nữ nhân nào khác, em nhất định không tha cho anh!
- Không đến mức đi?
- Sao lại không, nếu anh làm như vậy quả thật là không tôn trọng phụ nữ!
Trầm Quân Lăng lập trường kiên định nói:
- Anh cho rằng phụ nữ chỉ cần thỏa mãn trên thân thể thôi sao? Chúng tôi cần chính là tinh thần cùng thể xác hòa hợp, thiếu một thứ cũng không được! Nếu anh chỉ muốn thỏa mãn mình, vừa làm chuyện đó nhưng lại nhớ nữ nhân khác, việc như vậy thật làm người ghê tởm, anh biết không?
- Hiểu được rồi.
Tùy Qua chủ động lui nhường:
- Em yên tâm, anh nhất định hấp thu giáo huấn!
Trên miệng tuy rằng chịu thua, nhưng Tùy Qua cảm thấy được dùng tinh thần lực ngưng tụ thành phân thân, vì sao lại biến thành “búp bê thổi khí”, lại nói mặc dù phân thân là do tinh thần lực ngưng tụ mà thành, nhưng vẫn có xúc động nguyên thủy, không khác gì với thân thể máu thịt của chính hắn.
Thậm chí hắn không khỏi suy nghĩ, chẳng lẽ thân thể hắn bị hủy diệt rồi, còn lưu lại thần hồn, Trầm Quân Lăng sẽ không chịu gần gũi với hắn?
Nói vậy nếu bị mất thân thể, chẳng khác nào trở thành thái giám vĩnh viễn?
- Còn nghĩ gì thế!
Trầm Quân Lăng thấy bộ dạng trầm tư của Tùy Qua, nghĩ người này còn đang suy nghĩ chuyện vẩn vơ kia đâu.
- Quân Lăng, em không phải biết rõ còn cố hỏi sao.