Mà “giáp lôi” xung quanh thân thể Cận Hào lại có hơn ngàn cái.
Cho nên, nó chết chắc!
Đây chính là kết quả tuyệt sát Tùy Qua dành cho nó.
Sau khi cho “giáp lôi” vây quanh Cận Hào, Tùy Qua thành thạo lui ra ngoài.
- Cút ngay cho ta!
Cận Hào rống to một tiếng, huy động kim lôi giản quét tới “giáp lôi” phía trước thân thể, tính toán cứng rắn vượt qua.
Nhưng Tùy Qua làm sao có thể để Cận Hào như ý, khi kim lôi giản của Cận Hào quét qua, giống như quét dọn một mảnh lôi khu, trong chốc lát “giáp lôi” xung quanh thân thể hắn luân phiên nổ tung, nổ tung kịch liệt mang theo lực lượng hủy diệt, cho dù xung quanh thân thể Cận Hào ma khí tung hoành cũng vô dụng, rất nhanh bị nổ tung kịch liệt nuốt mất!
Phạm vi bạo tạc kéo dài đến mấy trăm cây số.
Tất cả mọi thứ trong phạm vi này đều bị bóp thành phấn vụn, vô số tâm ma, ma nhân tu vi thấp bị nổ tung, biến thành khói bụi. Ma nhân ở xa thấy uy lực nổ tung khổng lồ, không khỏi run sợ, nổ tung cuồng mãnh như thế, cho dù là tu vi Nguyên Anh hậu kỳ cũng chưa chắc có thể phóng thích ra!
Bởi vì có Tùy Qua chiếu cố, Lạc Phi Đan và Xuân Thân Mạnh đương nhiên bình yên không tổn hao gì, nhưng sắc mặt hai người cũng trắng bệch.
Trong bạo tạc kịch liệt, cho dù Cận Hào có ba đầu sáu tay cũng khó mà thoát khỏi.
Trong nháy mắt bạo tạc bình ổn, Tùy Qua thấy một tiểu Nguyên Anh màu vàng ôm kim lôi giản thu nhỏ lại bắn nhanh mà thành, khi tiểu Nguyên Anh chạy trốn còn ném một ánh mắt oán độc về phía Tùy Qua, ánh mắt giống như lưỡi đao, chỉ hận không thể giết chết Tùy Qua. Đối với tu sĩ loài người, Nguyên Anh trong Như Mộng Thủy cốc thoát ra là nguy hiểm nặng nề , nhưng đối với những ma nhân này, chỉ cần có thể trở về dưới nước bọn chúng sẽ an toàn, đến lúc đó hoàn toàn có thể đoạt xá của một ma nhân cấp thấp, rất nhanh có thể đông sơn tái khởi.
Chính bởi vì như thế, mặc dù thân thể của Cận Hào bị Tùy Qua bạo tạc, nhưng oán độc trong lòng cũng càng nồng đậm, chỉ cần lúc này nó rời đi. Với tu vi và thân phận Thiên Thủy ma vệ của nó, rất nhanh có thể khôi phục thực lực, sau đó đem người tìm Tùy Qua báo thù.
Tùy Qua rất hiểu suy nghĩ của Cận Hào, cho nên sao có thể để nó bỏ chạy.
Chẳng qua, tốc độ của Nguyên Anh độn thuật cực nhanh, mà Cận Hào còn đang cầm kim lôi giản trong tay, nếu Tùy Qua dùng thiên Lôi lao tù chặn lại, cũng chưa chắc có thể một kích tất trúng. Pháp bảo bổn mạng vẫn còn, đối với Nguyên Anh bỏ chạy mà nói, chẳng khác nào một tấm bùa hộ thân, càng dễ dàng bỏ trốn mất dạng.
Nhưng Tùy Qua săn giết Nguyên Anh không phải là lần đầu, mặc dù cũng có lúc thất bại, nhưng đã tích lũy không ít kinh nghiệm.
Khi Cận Hào từ trong “giáp lôi” bỏ chạy, Tùy Qua thật ra cũng không nhàn rỗi, ngược lại hắn vô cùng bận rộn, bởi vì hắn lại bố trí một nhóm “giáp lôi” xung quanh, một lần nữa bố trí Quần Tinh huyễn diệt trận pháp.
Cận Hào đã phạm sai lầm, nó cho rằng sau khi Tùy Qua thi triển đòn sát thủ, sẽ thoái trào, nó có thể dựa vào pháp bảo bổn mạng thong dong bỏ chạy, với tu vi của nó, chỉ cần Nguyên Anh và pháp bảo còn tồn tại, mất đi thân thể cũng không sao, một thời gian ngắn có thể khôi phục được thực lực. Nhưng Cận Hào không ngờ, nó mới từ một mảnh “Lôi khu” lao ra, lại bước chân vào một mảnh “Lôi khu” khác.
Nhìn “giáp lôi” từ bốn phương tám hướng tiến tới gần, Cận Hào rốt cục ngửi được khí tức tử vong, lớn tiếng kêu lên:
- Súc sinh!
Tùy Qua cười lạnh, tâm niệm vừa động, vô số “giáp lôi” bắt đầu nổ tung.
Thân thể Cận Hào đã không còn, Nguyên Anh sẽ trở nên dị thường yếu ớt, cho dù có pháp bảo phòng hộ, dưới bạo tạc kịch liệt như vậy, chắc chắn sẽ bỏ mạng.
Cận Hào rốt cục tuyệt vọng!
Trên mặt Tùy Qua hiện ra vẻ đắc ý!
Nhưng trong nháy mắt, một bàn tay màu đen dùng tốc độ cực nhanh xé mở không gian, phá vỡ Quần Tinh huyễn diệt trận pháp của Tùy Qua, che chắn Nguyên Anh của Cận Hào.
Tùy Qua vừa nhìn thấy bàn tay màu đen kia, trái tim bỗng chốc nhảy lên, vội vàng dùng thần niệm cảnh báo Xuân Thân Mạnh và Lạc Phi Đan, để hai người này bị hắn cuốn vào trong Hồng Mông thạch. Bởi vì Tùy Qua biết bàn tay màu đen lợi hại cỡ nào, dựa vào tu vi và cơ trí của hắn, có lẽ còn có cơ hội chạy thoát, nhưng Lạc Phi Đan, nhất là Xuân Thân Mạnh, chỉ sợ dễ dàng bị bàn tay màu đen kia giết chết.
May là, Xuân Thân Mạnh và Lạc Phi Đan cũng tuyệt đối tín nhiệm Tùy Qua, vì vậy rất phối hợp bị Tùy Qua cuốn vào trong Hồng Mông thạch. Còn Tùy Qua cũng không do dự, cũng bất chấp tính mạng của Cận Hào, hoảng hốt bỏ chạy.
Nhưng, điều khiến Tùy Qua không ngờ đến chính là, bàn tay màu đen cũng không đuổi giết, thần niệm của Tùy Qua cảm giác được, trong nháy mắt bàn tay màu đen bắt được Cận Hào, một bàn tay màu trắng khác cũng từ trong hư không xuất hiện, liều mạng với bàn tay màu đen, sau đó nghe thấy thanh âm của một nữ nhân vang lên:
- Thiên Thủy Ma Hoàng, hôm nay nơi này chính là địa bàn của bổn cung, cũng không phải nơi ngươi tới giương oai!
- Cô Tinh công chúa thật là thủ đoạn! Hẹn lần sau bổn hoàng nhất định tự mình lãnh giáo!
Bàn tay màu đen hừ lạnh một tiếng, rụt trở về.
Từ nơi xa, Tùy Qua hóa thân làm đại điêu không khỏi run rẩy:
Cô Tinh công chúa, chính là tâm ma Hóa Thần kỳ, vừa ra tay có thể lấy mạng người.
Mặc dù cái tên Cô Tinh công chúa nghe cũng không tệ, nhưng là đầu lĩnh tâm ma trong Như Mộng Thủy cốc, chỉ sợ cũng là hạng người lòng dạ độc ác, quỷ kế đa đoan, dưới tình huống không cần thiết, Tùy Qua cũng không muốn chính diện giao phong.
Dựa theo suy đoán lúc trước của Tùy Qua, Nam Cung Thái Nhất bị đoạt xá, như vậy đã gia nhập trận doanh tâm ma, mà đầu mục tâm ma lại là Cô Tinh công chúa, như vậy chìa khóa của Như Mộng Thủy cốc tám thành là nằm trong tay Cô Tinh công chúa. Không nghi ngờ gì, Tùy Qua rất muốn có được chiếc chìa khóa này đi ngăn cản những ma vật rời khỏi Như Mộng Thủy cốc, tiến vào giới thế tục, nhưng mấu chốt là phải có thực lực ngăn cản mới được.
Hiện giờ tu sĩ nhân loại trong Như Mộng Thủy cốc, ngoại trừ Tùy Qua, thì Lạc Phi Đan có tu vi cảnh giới cao nhất, theo lý mà nói, chuyện trọng đại như vậy, cũng nên để nàng làm đội trưởng giải quyết. Chẳng qua, lúc này Lạc Phi Đan cũng khó bảo toàn bảo thân, vừa rồi nếu như không phải Tùy Qua hiện thân cứu trợ, chỉ sợ Lạc Phi Đan đã bị ma nhân Cận Hào giết chết hoặc lăng nhục rồi.
Nhớ tới ma nhân Cận Hào, Tùy Qua đã cảm thấy khó chịu, hắn hao phí rất nhiều công phu, lao tâm phí thần bày ra trận pháp, lừa Cận Hào vào trong đó, hơn nữa còn phá hủy thân thể Cận Hào, sắp sửa bắt được Nguyên Anh của Cận Hào, đoạt được linh khí pháp bảo, ai ngờ lại bị Thiên Thủy Ma Hoàng gì đó quấy nhiễu, nghĩ đến Thiên Thủy Ma Hoàng, Tùy Qua chính là hận đến nghiến răng nghiến lợi.